Lục Quân nhìn gương mặt mê man, bị tìиɧ ɖu͙© chi phối đến mức nước mắt trào ra, khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu đỏ bừng. Môi đỏ không ngừng mấp máy, khuôn ngực nhỏ nhắn phập phồng. Anh nhìn đến đỏ mắt, hận không thể giày vò cho cậu khóc to hơn. Lục Quân nhìn cổ thiên nga trắng ngần của Tú Chiêu, bỗng nhiên anh muốn liếʍ.
Thế là cuối xuống ịn lên bốn năm đốt dâu đỏ trên cổ cậu, cuối cùng ngực nhỏ cũng làm anh chú ý tới. Lục Quân gấp rút cởϊ áσ của Tú Chiêu ra, hai mắt phát sáng, đôi vυ' của Tú Chiêu lộ ra trước mắt anh. Vυ' không lớn lắm, nắm lại rất vừa tay, thịt vυ' mềm mụp trắng như tuyết lại còn thơm sữa. Anh mê mụi dụi vào, liếʍ nhẹ lên lớp da non trên quầng vυ'. Núʍ ѵú hồng hào như nụ hoa anh đào làm anh thích đến mức không ngừng âu yếm. Lục Quân bắt đầu ngậm núʍ ѵú của cậu vào, đảo quanh đầu lưỡi, tinh tế cảm nhận hương vị non mềm trên da thịt của bé cưng.
Cả buổi tối Tú Chiêu vừa mới tắm rửa thơm tho, vốn muốn đi ngủ. Nếu không gặp chuyện bị ăn trộm gõ cửa thì cậu đã không phải ở đây cho nên khi ra khỏi cửa chưa kịp dùng nịt vυ', thấy Lục Quân âu yếm vυ' mình như vậy, Tú Chiêu Thẹn thùng rêи ɾỉ, lén lút nâng vυ' lên cho anh nghịch.
"Nói đi cục cưng...ưʍ...có phải em là báu vật không? Sao chỗ nào cũng thơm ngon vậy...mê chết anh rồi...ưʍ...l*n cũng ngon, vυ' cũng thơm, em tính câu hồn anh sao? Hả?"
Lục Quân vừa nói vừa yêu thương hai vυ' của cậu, anh dùng tay nắn bóp, se nặn đủ loại hình dạng. Chơi vô cùng thích tay, miệng anh vừa thủ thỉ vừa mυ'ŧ núʍ ѵú, làm cho Tú Chiêu sướиɠ đến mức thở hổn hển.
"Aa....a..anh..anh đừng trêu em nữa mà....đừng cắn...đừng cắn nữa..ưmm."
"Có sướиɠ không? Bị anh hút vυ' chơi l*n có sướиɠ không? Nói mau."
"Có ạ...ưmm...sướиɠ lắm...anh ơi..a."
Tú Chiêu lơ lửng trên mây, sống đến từng này tuổi, cậu chưa bao giờ thấy sướиɠ như vậy. Lục Quân đưa cậu lêи đỉиɦ, cho cậu cảm giác sung sướиɠ chưa từng có. Tất cả những điều ấy làm cho Tú Chiêu ngây dại, tim cậu đập mạnh, càng trở nên yêu thích người đàn ông ở trên thân mình. Bởi vì vậy, tiểu mĩ nhân mềm mại rêи ɾỉ, nhanh chóng vươn tay vòng lấy cổ anh, làm nũng:"Anh ơi...hôn em đi~ mau thương em đi mà... em muốn nhiều hơn nữa...ưmmm..."
Lục Quân hưng phấn, nhìn thấy tiểu mĩ nhân chủ động đòi hôn. Anh liền đáp ứng, hôn lên đôi môi đỏ mọng mình mơ ước kia, đầu lưỡi vươn vào mạnh mẽ càng quét khoang miệng của bé cưng. Anh liên tục cọ c*c nứиɠ vào l*n non, ý định khiến cho nó trở nên dâʍ đãиɠ, quen hơi c*c anh, rồi từ từ xâm chiếm cho riêng mình. Bàn tay anh cũng không nhàn rỗi, xoa nắn thịt vυ' mềm mại không ngừng. Tú Chiêu từ trên xuống dưới đều được yêu mạnh mẽ, cậu đã mềm từ trong ra ngoài, hoàn toàn giao phó bản thân cho Lục Quân.
"Cho anh đυ. em được không? Cho ©ôи ŧɧịt̠ anh âu yếm l*n bé cưng có được không? Để anh biến em thành đĩ da^ʍ, chỉ quen hơi mỗi anh thôi, lúc nào thấy anh cũng muốn c*c bự nắc vào, có được không? Hửm?"
Lục Quân liên tục nhả ra những lời thô tục kí©ɧ ŧɧí©ɧ Tú Chiêu, cậu không những không thấy chán ghét, ngược lại còn thấy nứиɠ hơn nữa. Lục Quân liên tục thả hơi vào tai cậu, khiến cho cậu tê dại, cuối cùng dâʍ đãиɠ đáp ứng:"Ưmm...a...em..em sẽ làm....anh ơi...mau cho em đi mà...em muốn...hức..."
"Cho em cái gì? Em muốn cái gì thì phải nói rõ ra!Mau làm nũng với anh đi."
"Anh ơi~....ưmm...anh à~ mau đυ. em đi mà....em nứиɠ lắm rồi ạ..."
Lục Quân đầu hàng. Anh nhanh chóng xách quân ra trận, muốn nhanh chóng chiếm đóng hang ổ này cho riêng mình. Tiểu mĩ nhân mềm mại xinh đẹp, vừa biết làm nũng lại vừa dâʍ đãиɠ, anh như lạc vào mê hồn trận, yêu Tú Chiêu đến mức không thể thoát ra được. Anh đã xác định sẽ biến tiểu mĩ nhân này thành của riêng mình, chiếm hữu công khai mảnh đất màu mỡ trên mỗi tất da thịt của cậu.
C*c lớn của Lục Quân tì vào l*n non một cách mạnh bạo. Đầu khấc to tròn như đầu nấm rỉ ra nước nhờn, Lục Quân nhanh chóng bôi lên cửa l*n, làm cậu rêи ɾỉ khóc lớn. L*n non bị cạ c*c cả buổi tối, đã sớm quen thuộc với mùi vị hình dạng của nó, nhanh chóng phân bố thịt l*n hút vào, tiếp đón c*c bự nồng nhiệt. Lục Quân đem đầu khấc tiến vào l*n non, xúc cảm tốt nên mức anh hít một hơi lạnh. Thịt l*n bên trong mềm như bông, trơn tru nhiều nước, lực hút mạnh mẽ làm anh chỉ muốn cắm trực tiếp vào đυ. đến nhừ ra thì thôi.
"A...aaa....vào rồi...c*c lớn đυ. em rồi...huhu...nhẹ..nhẹ thôi anh ơi~"
Lục Quân cắn răng, l*n của Tú Chiêu cắn anh vô cùng chặt, nếu chần chừ có khi sẽ bị nó cắn đứt cũng nên. C*c lớn phình to ra, nhân lúc bé cưng còn đang miên man chưa kịp phản ứng, liền thọt vào toàn bộ, màn trinh mỏng manh bị phá vỡ.
"Aaaa....aa...đau..đau quá huhu...anh mau rút ra đi~...rách l*n của em rồi...huhu...không chịu đâu mà..."
Lục Quân thở dài sung sướиɠ, mỗi tế bào trên cơ thể đều thư giãn. Hormone hạnh phúc tăng vọt, cả người hưng phấn. Anh chưa bao giờ thấy sướиɠ như vậy, cái l*n nhỏ của Tú Chiêu hút chặt c*c anh, bên trong như mê cung bao vây lấy c*c bự. Từng thớ thịt mềm mại xoắn chặt, vừa hút mời gọi anh vào sâu hơn nữa vừa ra nước da^ʍ liên tục. Lục Quân hít hà liên tục, sung sướиɠ đến mức tê rần. Anh thúc eo, liên tục ra vào mạnh bạo l*n nhỏ mê người. Tiếng va chạm bạch bạch vang khắp phòng, mùi hương da^ʍ mĩ lan tràn trong không khí.
Tú Chiêu rêи ɾỉ như cá mắc cạn, cậu không ngờ nam chủ lại mạnh mẽ đến vậy, lần đầu phá trinh l*n non đã thô bạo thúc sâu vào l*n. Đóng cho cậu ngả nghiêng tê dại, l*n non hồng phấn e ấp đã bị c*c bự dạy dỗ trở nên dâʍ đãиɠ. Học theo thói xấu liên tục đòi hỏi hút chặt, Tú Chiêu sướиɠ đến mức mê man. C*c bự rút ra đâm vào đến tận cùng, chào hỏi vách tử ©υиɠ non mềm chặt khít.
"Aaaa....đừng...đừng đâm sâu vậy mà...huhu tha cho em....ưmm...anh ơi...đừng mà...sướиɠ quá~"
"Hửm? Đây là cái gì vậy cục cưng? Em còn có tử ©υиɠ? Ruốt cuộc trên người em còn có bao nhiêu bí mật nữa? Mau cho anh xem đi...aa...đừng siết anh nữa, mau thả lỏng cho anh vào nào..."
Lục Quân dùng âm thanh từ tính của mình câu dẫn Tư Chiên, càng nghe âm thanh của anh thì cậu càng tê dại, nước l*n chảy ra càng nhiều. Tử ©υиɠ mẫn cảm nhận ra có c*c bự đến thăm, e ấp không chịu mở cửa, đóng chặt nhả nước. Lục Quân khó chịu, anh muốn mỗi tất trên người của Tư Chiêu đều thuộc về mình, tử ©υиɠ cứng đầu đã khiến anh nổi giận, mau chóng tàn ác đâm vào rút ra liên tục.
"L*n ngoan của anh mau mở ra, tử ©υиɠ cũng phải là của anh...hừm...đυ. em thật sướиɠ c*c, cục cưng cho anh đυ. mở tử ©υиɠ nhé? Bắn cho em sình bụng, mang thai con của anh, được không?"
"Aaaa....aaa...huhu....chết em mất....dừng....dừng lại đi mà....đừng đâm nữa...hức sướиɠ quá~ l*n em nát rồi...anh ơi~ mau rút ra đi mà...hư l*n em mất...huhu."
Tư Chiêu thất thanh rên lớn, ©ôи ŧɧịt̠ lớn tàn phá lỗ l*n cậu, biến nó thành bao c*c chuyên dụng, biến thành hình dạng c*c Lục Quân. L*n non bị đâm thành màu đỏ thẫm, nước da^ʍ trào ra liên tục, vách tử ©υиɠ cứng đầu bị đầu nấm dộng vào dữ dội, nhồi đầy vách l*и. Gân thịt chi chít trên thân ©ôи ŧɧịt̠ cọ lên điểm nứиɠ của cậu, làm Tư Chiêu ngây người, bờ lưng mượt mà cong lên, l*и non trực tiếp cao trào.
"Aaa....em ra....ra rồi...huhu sướиɠ quá...em sướиɠ...anh ơi...aa..đừng đâm nữa mà...tha cho em đi~ Aaaaa~"
Tư Chiêu đang cực kì mẫn cảm, đặc biệt là sau khi cao trào. Cậu chưa kịp nghỉ ngơi, đã bị những cú thúc c*c như trời giáng của Lục Quân làm cho quằn quại. C*c của anh quá to, nong l*n cậu đến cực hạn, lực đâm mạnh bạo làm l*n non chưa trải sự đời thất thủ. Tư Chiêu nảy sinh ý nghĩ muốn trốn, cậu cố gắng dùng sức đẩy mông mềm, thoát khỏi bàn tay đang ghì chặt eo mình, giãy dụa trốn về phía đầu giường.
Lục Quân nhìn thấy vẻ mặt dâʍ đãиɠ của bé cưng, c*c anh càng lúc càng cứng, l*n non siết chặt khiến anh muốn bắn tinh. Nhìn thấy vẻ cao trào xong lại muốn trốn khỏi c*c to của mình, anh thả tay đang ôm chặt eo cậu ra, thỏa mãn ham muốn trốn chạy của cậu.
Tư Chiêu thoát khỏi tay anh, cậu nhanh chóng dùng lực ở mông múp, trườn lên thoát khỏi c*c bự. Mỗi một tấc c*c bự lui ra, đều cọ mạnh lên điểm nứиɠ của cậu. Tư Chiêu ê a rêи ɾỉ, chịu không nổi kɧoáı ©ảʍ to lớn, bắt đầu trườn đi muốn trốn. Lục Quân nhìn cậu, sau đó nhân lúc c*c bự lui ra còn đầu nấm, mạnh mẽ ghì eo cậu thúc sau vào l*n. Bắt đầu đυ. vào tử ©υиɠ. Tư Chiêu tê l*n khóc lớn, liên tục bảo anh chơi xấu, mềm eo chịu đựng ©ôи ŧɧịt̠ bự nong l*n muốn nát.
"Aaaa....tê...tê l*n quá....ưmm...anh xấu xa...không cho anh đυ. nữa đâu...xấu lắm...huhu...hư l*n em mất rồi...ưmm..aa..sướиɠ quá...sướиɠ~"
"Haha...bé con hư hỏng thật đấy, miệng thì kêu anh dừng không muốn cho anh đυ., mà l*n thì lại siết chặt không cho anh đi. Nói đi, em muốn gì, có muốn anh đυ. hay không? Có muốn anh bắn tinh cho em, biến em thành đĩ da^ʍ quen hơi c*c không? Hửm?"
"Hức...muốn...muốn mà...mau cho em đi~ aaa...tê l*n quá, tử ©υиɠ muốn hư rồi...mau cho em đi mà~"
Lục Quên mê chết dáng vẻ này của cậu, điệu bộ tiểu mĩ nhân khóc lóc đòi bắn tinh thật đáng yêu làm sao. Cái l*n bên dưới như nghe được lời của chủ nhân, gia tăng thịt l*n bao vây lấy ©ôи ŧɧịt̠, muốn nhanh chóng hút hết tϊиɧ ŧяùиɠ của đàn ông. Lục Quân càng đυ. càng hăng, anh dùng toàn bộ sức lực, nắc đυ. vào tử ©υиɠ của bé cưng bên dưới, tử ©υиɠ đã sớm mềm ra, khuất phục mở cửa cho c*c to vào ủ tinh. Tú Chiêu trợn trắng mắt, cơn kɧoáı ©ảʍ như thủy triều dâng lên, đại não trống rỗng, l*n cậu đã bị c*c Lục Quân hoàn toàn chiếm thành của riêng, tùy ý xâm phạm. Anh cũng hoàn toàn hưởng thụ, cày cấy l*n non và tử ©υиɠ điên cuồng.
"Sướиɠ quá, sao l*n em lại sướиɠ như vậy? Aaa...mau chóng tưới nước cho c*c anh đi. Bắn cho em có được không? Bắn cho em toàn bộ tϊиɧ ŧяùиɠ của anh, cho em ủ tinh đến mang thai nhé? Hừ..."
"Hưmm....được...được ạ, mau bắn cho em...huhu...em sẽ mang thai...cho anh đυ. mỗi ngày...aaa....sướиɠ quá...l*n non của em sướиɠ quá....ưmmm...ra...em ra....."
Tư Chiêu nghe anh muốn bắn tinh, ngoan ngoãn mở chân rộng hơn, lỗ l*n nhanh chóng ôm lấy c*c bự, âu yếm nó bắn tinh cho mình. Lục Quân nhìn thấy tiểu mĩ nhân ngoan ngoãn như bông, trong lòng mềm nhũn, hạnh phúc hôn lên môi em giống như hôn trân bảo quý giá. Anh vừa hôn vừa ȶᏂασ sâu vào tử ©υиɠ, sảng khoái bắn hết tϊиɧ ŧяùиɠ vào l*n non.
"Bắn cho em....ưʍ...sướиɠ c*c quá, bắn hết cho em. Bé cưng của anh đúng là cực phẩm mà...yêu em quá đi mất."
Lục Quân không ngại dành những lời yêu thương cho bé cưng dưới thân, hôn môi, nút vυ', để lại những vết yêu trên người thiếu niên. Nhìn làn da trắng mềm như sữa đầy dấu vết của mình, anh liếʍ môi, trong mắt thõa mãn đến thở dài. C*c bự trong l*n phóng tinh đến căng phồng bụng nhỏ, nhưng vừa mới nếm thử cảm giác lên tiên của l*n non thì làm sao có thể thỏa mãn được, nó nhanh chóng phình to, cương lên một lần nữa.
"Aaa...đừng...đừng đυ. nữa~ Sao lại to nữa rồi...huhu...c*c to quá...đừng đυ. em nữa....c*c của Lục Quân hư quá, bắt nạt l*и em hỏng mất rồi....aaa...em không muốn đυ. nữa đâu mà~"
Tư Chiêu vừa thấy anh muốn đυ. nữa, liền khóc nức nở làm nũng xin ngừng đυ.. Dáng vẻ khóc thút thít mà vẫn ngoan ngoãn ngậm c*c không dám nhả làm Lục Quân bật cười, anh thân mật hôn lên trán em sau đó cử động ©ôи ŧɧịt̠, nhẹ nhành di chuyển trong l*n. Anh biết đây là lần đầu của bé cưng, không thể chơi quá lâu, nhưng l*n em sướиɠ quá, anh không thể ngừng nứиɠ được. Lục Quân nổi lên suy nghĩ không muốn rời khỏi l*n, anh và c*c đã trót yêu cái l*n non này rồi, không muốn rút ra chút nào. Vì vậy dù muốn đυ. nữa, nhưng anh vẫn nhịn lại, giữ nguyên c*c to trong l*n, ôm tiểu mĩ nhân đi ngủ.
"Ngoan, không đυ. em nữa. Tạm thời cho l*n ngoan nghỉ ngơi, mau ngủ đi."
Tư Chiêu muốn nói anh rút c*c ra, l*n cậu vừa chứa tinh vừa ngậm c*c rất trướng, nhưng sau trận làʍ t̠ìиɦ kịch liệt cậu đã không còn sức nữa. Vì vậy đành mặc kệ, để c*c anh giữ nguyên trong l*n, mau chóng chìm vào giấc ngủ.