Kiều Hà (Công Tức)

Chương 5

Đũng quần bị dươиɠ ѵậŧ cứng rắn kéo căng thành lều trại, hắn đau đến trên trán toát ra một tầng mồ hôi mỏng, tiếng hít thở vừa to vừa mạnh, hầu kết không chịu được mà lăn lộn, bàn tay to thô ráp dưới đũng quần xoa nhẹ vài cái, trong mắt hiện lên một tầng du͙© vọиɠ.

“Thanh Hà, ân hừ……”

Hình ảnh trong mộng hiện lên trong đầu khiến hắn không nhịn được kêu lên một tiếng, từ trong xoang mũi truyền ra tiếng thở dốc nghẹn ngào. Quần bị hắn kéo xuống, dươиɠ ѵậŧ to lớn như cột sắt phóng thích ra ngoài, thân gậy dữ tợn nổi đầy gân xanh. Hắn cầm lấy thân gậy nóng bỏng mà vuốt ve.

" Ưm hừ……”

“Thanh Hà…… Thanh Hà hừ……”

Sau khi Thanh Hà ở trong nhà nói với dì Vương những gì ba chồng nàng nói, nàng đã đưa dì Vương ra khỏi nhà và trở lại nhà để mang bữa trưa ra và đặt lên bàn trà.

Đôi mắt ngấn nước của Thanh Hà cứ nhìn về phía phòng của hắn, yên lặng đợi vài phút mà thấy hắn vẫn chưa ra khỏi phòng, Thanh Hà không khỏi cảm thấy có chút khó chịu, hơi lo lắng rồi bước sang phòng cha chồng.

Sau khi ngôi nhà ở nông thôn được xây dựng, khả năng cách âm được cải thiện rất nhiều, Thanh Hà đứng trước cửa phòng hắn cũng không nghe thấy bất kỳ âm thanh bất thường nào, sau khi đợi vài phút, nàng vặn tay nắm cửa và thật cẩn thận mà đi vào.

“……”

Chiếc giường gỗ trống không, trong căn phòng rộng lớn không có bóng dáng cao to của hắn, mà chỉ có tiếng nước chảy róc rách từ phòng tắm.

Hắn ở toilet tắm rửa!

Thanh Hà không khỏi nuốt nước miếng, tâm trí nàng tràn ngập da thịt trần trụi màu đồng của ba chồng khi hắn say rượu, hai bên má lập tức nóng rát, cả người trở nên nóng bừng .

Tiếng nước chảy trong phòng tắm không ngừng vang lên, Thanh Hà chậm rãi đi tới, nàng muốn nhìn cha chồng một chút, chỉ xem một tí thôi.

Cửa phòng tắm không khóa, Thanh Hà nhẹ nhàng đẩy cửa phòng tắm ra một khe nhỏ, đôi mắt ngấn nước không ngừng nhìn vào, bàn tay to thô ráp của hắn đang không ngừng vuốt ve dươиɠ ѵậŧ thô to, tiếng thở gấp dồn dập nặng đến nỗi mặt nàng đỏ tới tận mang tai, cơ thể giống như đang bốc cháy, khiến nàng vô cùng khó chịu, có cảm giác như hàng ngàn con côn trùng đang gặm thịt hút máu.

“Ưm hừ, Thanh Hà, Thanh Hà của cha, con dâu của cha, cha cho tϊиɧ ɖϊ©h͙ rót vào tiểu huyệt của con…”

Người đàn ông thở hổn hển, bàn tay to thô ráp đẩy nhanh tốc độ vuốt ve, cột thịt trong nháy mắt không khỏi run lên, trong đầu hắn là con dâu mở ra hai chân ngọc, ngay lập tức trong động không ngừng co rút lại vặn lấy cây gậy của hắn, mắt ngựa bị nước nóng ẩm tưới lên. Cả người hắn co giật một cái, sảng khoái đến đỉnh đầu đều muốn nổ tung, đại dươиɠ ѵậŧ hướng về phía vách tường tuyết trắng bắn ra một cỗ tϊиɧ ɖϊ©h͙ dày đặc, kéo dài hai phút.