Người dịch: Serena Bùi
Mộc Phỉ nói: “Hiện tại ta có một cái kỹ năng, có thể cho ngươi tham khảo.”
“Di, còn chưa chuyển chức nghiệp liền có kỹ năng sao?” Hoàng Lương Nhất Mộng càng cảm thấy hứng thú, sau đó hắn nói tiếp, “Dù vậy, chỉ một cái kỹ năng, rất khó đưa ra phán đoán toàn diện.”
Kiếm Tiên Tiên nói: “Phỉ tỷ, ngươi đừng nghe hắn, đến lúc đó hắn đem ngươi đi bán ngươi cũng không biết, còn phải đếm tiền giúp hắn nữa!”
Hoàng Lương Nhất Mộng cười, “Đó cũng là ngươi, không ai cũng ngu giống ngươi.”
Kiếm Tiên Tiên hoàn toàn tức giận rồi, “Rõ ràng là việc của ngươi, kẻ biếи ŧɦái này, kẻ điên!”
Hoàng Lương Nhất Mộng vẫn treo nụ cười nhàn nhạt bên khóe miệng, “Cậu trai nhỏ, ngươi chửi bới ta trước mặt Vân Phỉ tiểu thư, ta muốn kiện ngươi phỉ báng người.”
Nghĩ đến đoạn quá khứ kia, tự nhiên Kiếm Tiên Tiên thấy rùng mình, nhưng mặt mũi lại không cho phép hắn lùi bước.
Hắn quật cường, “Ta có nói sai gì, không phải ngươi sao?”
“Lúc ấy là ngươi sai trước, ta chỉ trừng phạt một chút, cho ngươi một cái giáo huấn mà thôi.” Hoàng Lương Nhất Mộng vẫn nhẹ nhàng nói, “Lúc ấy ta còn nghĩ ngươi đã xin lỗi ta, hẳn là đã biết mình sai lầm chứ.”
Ngải Lý Tư phản bác, “Đó là anh trai ta buộc tới, ta chỉ đυ.ng vào ngươi một xíu, phi hành khí của ta cũng hỏng, ngươi thì không chút tổn hao gì, ngươi làm tới mức này sao?!”
Đôi tay Hoàng Lương Nhất Mộng vẫn đan vào nhau, lười biếng lên tiếng, “Thái độ của ngươi nếu tốt chút, không phải trái một câu lừa tiền phải một câu bịp tiền, thật ra ta cũng không làm tới mức đó.”
“Ta không phải muốn mặc kệ ngươi, ta nói đưa tiền! Hơn nữa, lúc ấy ta mới mười ba tuổi!”
“Như thế nào, ngươi mười ba tuổi có gan lái phi hành khí, còn không có gan gánh vác trách nhiệm?”
“Không phải không gánh vác! Hơn nữa, ngươi không thể đâm hỏng phi hành khí của ta!”
Nghĩ tới đây, Kiếm Tiên Tiên đều có chút sợ hãi.
Lúc đó anh trai hắn một cái phi hành khí mới nhất, hắn thừa lúc anh trai không chú ý, trộm mở ra chơi, chính mình cũng không rõ đi nơi nào, liền bay quanh trang viên mà thôi, kết quả, không chú ý liền đυ.ng phải người ta.
Không biết vì sao, rõ ràng là cái của hắn mới nhất, theo lý thuyết thì hệ số an toàn phải cao nhất, chính mình đυ.ng phải một cái loại cũ hơn, vậy mà đối phương không chút sứt mẻ.
Trong lòng sợ hãi, đã vậy ác nhân còn cáo trạng trước, đôi mắt đối phương đảo qua đây, hắn tự biết mình đuối lý, khẩn cầu người ta giúp hắn đưa đồ đi sửa chữa, còn lấy những đồ vật đáng giá của mình làm phí sửa chữa bổ sung.
Vẻ mặt đối phương ôn hòa, nói cần điện thoại đã, lúc đó Ngải Lý Tư hy vọng ngập tràn, cảm thấy người ôn hòa như thế, khẳng định không phải người xấu.
Mà sau khi đối phương kết thúc cuộc gọi, còn chủ động mời Ngải Lý Tư vào phi hành khí của mình.
Ngải Lý Tư vui vẻ ngồi ở ghế phụ, nghĩ đối phương là dẫn hắn đi sửa phi hành khí của hắn, kết quả, thế nhưng quay đầu, sau đó đâm thẳng vào phi hành khí của bản thân Ngải Lý Tư hắn!
Một lần chưa đủ, lùi lại, đυ.ng lần thứ hai, lần thứ ba!
Thẳng tới khi đυ.ng phi hành khí loại mới nhất nát nhừ! Là loại phi hành khí trị giá ngàn vạn phiên bản giới hạn!
Lúc ấy, Ngải Lý Tư bị dọa phát ngốc, muốn khóc, nhưng đối phương lại bảo, nếu khóc, hắn còn đâm cả người mình nhát nhừ.
Ngải Lý Tư không sợ trời sợ đất, lại lần đầu tiên cảm thấy sợ hãi đến thế.
Giây trước còn cười nhẹ nhàng, giấy sao đã ném hắn ra ngoài, chờ tới khi phi hành khí biến mất, Ngải Lý Tư mới oa một tiếng khóc thật lớn.
Càng đau lòng hơn là anh trai hắn còn bắt hắn phải đi xin lỗi đối phương, hắn sống chết không chịu đi, nhưng đến mụ mụ luôn cưng chiều hắn, cũng không giúp hắn nữa.
Hoàng Lương Nhất Mộng đã để lại một bóng ma tâm lý không thể biến mất trong cuộc đời của Ngải Lý Tư.
Từ đó, Ngải Lý Tư âm thầm để ý người này, sau đó liền phát hiện, kẻ này có tật cuồng khống chế, mọi người trong bang hội của hắn đều bị kiểm soát chặt chẽ, nghề nghiệp của mỗi người cũng bị hắn tính toán hết.
Càng đáng sợ, những người này đều không phát hiện một sự thật to đùng như thế, còn cam tâm tình nguyện theo đuôi hắn!
Ngải Lý Tư cảm thấy, may mắn đây là trò chơi, nếu là trong hiện thực, anh trai của mình không biết có xử lý được thằng cha này không.
Hơn nữa, cũng thật kỳ quái, rõ ràng Hoàng gia chỉ là một gia tộc bình thường, sao cấp bậc an toàn tin tức của đối phương còn cao hơn mình?
Hoàng Lương Nhất Mộng nhàn nhạt nói tiếp, “Không làm như vậy sao ngươi có thể nhớ?”
Đích xác nhớ rất lâu, Ngải Lý Tư đã thành thật hơn, thẳng tới khi trở thành minh tinh, mới bắt đầu thả lỏng hơn.
Mộc Phỉ trầm mặc nghe hai người nói chuyện, tuy rằng không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng mp cảm thấy, người như Hoàng Lương Nhất Mộng, không có khả năng bởi vì một lần ngoài ý muốn, bởi vì thái độ tiểu hài tử không tốt đã tự ra tay giáo dục.
Có lẽ hắn có rất nhiều biện pháp, khiến tiểu hài tử chịu khổ còn phải mang ơn đội nghĩa với hắn.
Hẳn là có việc gì Kiếm Tiên Tiên đã không biết, nhưng mp cũng không hiếu kỳ, chính xác là không thèm để ý, cô chỉ ngồi an tĩnh một bên, chờ cuộc nói chuyện của hai người kết thúc.
Hoàng Lương Nhất Mộng đang nói chuyện với Kiếm Tiên Tiên, nhưng thực ra vẫn để ý mp.
Hắn phát hiện cô nàng này quá trầm ổn, đặc biệt lấy cái tuổi hiện giờ của cô, quả thật quá trầm ổn rồi.
Ngải Lý Tư còn muốn nói cái gì, Hoàng Lương Nhất Mộng lại liếc qua, “Câm miệng.”
Ngải Lý Tư mắng vài câu nhỏ, sau đó không tình nguyện mà im lặng.
Hoàng Lương Nhất Mộng lần nữa nở nụ cười, nói với mp, “Thật ngại, Vân Phỉ tiểu thư, vừa ôn chút chuyện lãng phí thời gian, chúng ta trở lại chuyện chính.”
Mp cũng không có gì không kiên nhẫn, cũng không nói lời khách sáo, thậm chí một chút tò mò cũng không có.
Cô chỉ gật gật đầu, “Ta có thể biểu diễn kỹ năng thứ nhất, ta cảm thấy cái này cũng đủ cho ngươi nhận định.”
Ý cười của Hoàng Lương Nhất Mộng càng lớn, oh, thật sự càng ngày càng thú vị.
“Ta có thể hỏi vì sao không?”
“Vì ta không muốn kéo dài.”
Ai biết sẽ trì hoãn bao lâu chứ, hiện tại cô muốn giảm béo, còn muốn học tập, mới không có nhiều thời gian như vậy.
Hơn nữa, Tiên Tiên nói cũng đúng, giao tiếp cùng loại người này, đến lúc đó bị bán cũng không biết.
Nói không chừng sau này tiếp xúc nhiều, hắn có thể thông qua thực tế, xâu chuỗi các chi tiết rồi tự mình suy đoán, đến lúc đó, tiền không kiếm được, ngược lại còn bị lợi dụng, cuối cùng, có khả năng còn phải nói cảm ơn cũng nên.
Dù sao như vậy là không có lợi, còn không bằng dứt khoát, không cho hắn có cơ hội từ chối.
“Vân Phỉ tiểu thư là một người đặc biệt.”
Cũng là người có tính kiên định.
Mọi người, đều có thể lợi dụng, tham lam, háo sắc, hư vinh, hiếu thắng...
Khó lợi dụng nhất không phải người vô dục vô cầu, mà là người thời thời khắc khắc đều nhớ kỹ chính mình cần làm cái gì.
Bởi vì chỉ cần là người thì luôn có điều hướng tới, mà người có mục tiêu kiên định, sẽ không dễ dàng bị lạc hướng.
Nhưng là, cô muốn, tiền sao???
Thật sự là ngoài dự đoán, nhưng cũng càng thêm thú vị.