Người dịch: Serena Bùi
Kiếm Tiên Tiên còn tưởng mình nghe nhầm, hắn lặp lại lần nữa, “Là ai?”
Đầu bên kia truyền lại giọng nói, thanh âm thản nhiên, “Là ta.”
Bình tĩnh như vậy, dường như chuyện này hết sức bình thường.
Mới là lạ!
Bình thường mới có quỷ!
Nội tâm Kiếm Tiên Tiên mạnh mẽ spam!
Hắn không có nghe nhầm ư!
Phỉ tỷ, đây là, cứ thế đem chính mình bán đi?!
Hắn cảm thấy hắn có thể đi viết cái 818*!
*không rõ 818 nghĩ gì luôn @@
“Tiên Tiên, ta treo* trước.”
*Cúp điện thoại, trong hoàn cảnh này nghĩa là dừng cuộc trò chuyện.
“Đừng! Phỉ tỷ, ngươi nói với ta đã, vì sao muốn đem chính mình đi bán thế.”
“Thiếu tiền.”
Ta đi*, không có khả năng!
*Một câu chửi thề kiểu như dm, mẹ nó…
“Vậy sao ngươi có khoang trò chơi?”
Một cái khoang trò chơi trị giá 500 vạn nguyên, người mua được khoang trò chơi, vì sao sẽ thiếu tiền?
“Rút trúng”
Hắn nên hâm mộ vận may của Phỉ tỷ sao?
Phúc lợi của mỗi công dân đế quốc, chỉ cần có căn cước công dân đều có khả năng tham gia.
Nhưng phải là vận may thế nào mới có thể được rút trúng chứ!
Nói như vậy, có lẽ Phỉ tỷ thật sự là một vị đầu bếp.
Mộc Phỉ lại nói tiếp, “Tiên Tiên, ta treo trước.”
“Được rồi.”
Kiếm Tiên Tiên ngừng giọng nói, trong lòng buồn rầu, hắn coi Phỉ tỷ là cao thủ của đại gia tộc lánh đời nào đó, kết quả đối phương chỉ là người bình dân, đến tiền cũng thiếu.
Dù vậy Kiếm Tiên Tiên cũng không cảm thấy Phỉ tỷ có gì đáng trách, là hắn xem TV nhiều, thần tượng hóa Phỉ tỷ, nghĩ tới trình độ tiểu bạch của Phỉ tỷ, lại nghĩ tới bang chủ Hoàng Triều, Kiếm Tiên Tiên có chút hối hận vì ngưng trò chuyện sớm vậy.
Hắn trực tiếp thêm hình thái mời tổ đội.
Mộc Phỉ đã tới lãnh địa của bang hội Hoàng Triều, thấy lời mời tổ đội của Kiếm Tiên Tiên, do dự chút, vẫn đồng ý.
Sau đó liền có tiếng Kiếm Tiên Tiên nói tới, “Phỉ tỷ, ngươi chờ ta tới rồi lại bán tin tức!”
Trong lòng Mộc Phỉ ấm áp, gửi qua một câu cảm ơn.
Xác thực, đối với trò chơi này cô không hiểu biết gì nhiều, lúc ấy cô thấy giải thưởng, tìm kiếm manh mối tìm kiếm Đồ Tể.
Phía trên viết, chỉ cần cung cấp được tin tức liên quan, được khen thưởng 1 vạn linh tệ.
Mộc Phỉ đã kiểm tra, một vạn linh tể tương đương một vạn nguyên.
Một vạn nguyên đủ phần ăn cho sáu tháng giảm béo.
Không do dự, cô tiếp nhận nhiệm vụ, sau đó có người liên hệ với cô bảo cô tới lãnh địa của bang hội Hoàng Triều.
Trong lòng còn nghi ngờ, không biết vì sao có thưởng lớn vậy, hiện tại có Kiếm Tiên Tiên lại đây, trong lòng cô cũng tự tin hơn chút.
Nếu thời gian khác, có người nhận nhiệm vụ, sẽ có người quản lý nhỏ tới tiếp đón Mộc Phỉ, dù cô có tin tức hữu dụng, cũng chỉ truyền đạt lại phía trên thôi.
Bởi vì loại tin tức này, thật giả khó mà phân biệt, luôn có người muốn cung cấp thông tin giả để trục lợi.
Hiện tại, toàn máy chủ này cũng chỉ có 500 người chơi, hơn nữa, người chơi có thể tham gia lần open beta này, đều không phải người đơn giản. Kỳ thật, bọn họ treo giải thưởng, cũng không ôm nhiều hy vọng, rốt cuộc những người như này, đều không thiếu tiền. Bọn họ chỉ muốn, sau ba tháng trò chơi mở ra, sẽ có thêm một đợt người chơi mới, nếu những người chơi này nhìn thấy nhiệm vụ, nói không chừng sẽ có người cung cấp manh mối nhiệm vụ.
Không nghĩ tới, mới vài ngày đã có người tìm tới cửa.
Tiếp Mộc Phỉ là phó bang chủ Phong Hỏa của Hoàng Triều, hắn là một chiến sĩ, thân hình cao lớn, tuy rằng ngũ quan bình thường, nhưng phối thêm trang phục môn phái, có vẻ thực cường tráng.
Phong Hỏa nhìn thấy Mộc Phỉ, có chút thất vọng, nghe tên Vân Phỉ, còn nghĩ có lẽ sẽ là một tiểu mỹ nhân, không nghĩ tới người này lại mập mạp quá thể.
“Ngươi là người nhận nhiệm vụ?”
“Ân.”
“Ngươi có tin tức gì?”
“Các ngươi ra giá thế nào?”
“Vậy còn xem tin tức của ngươi đáng giá bao nhiêu.”
Mộc Phỉ hỏi lại cẩn thận, “Ta có không ít tin tức, nhưng phải đợi bạn của ta tới mới bán.”
“Vậy khi nào bạn ngươi tới đây?”
“Đang trên đường.”
“Vậy mau lên, ta còn muốn đi đánh quái.”
“Ân.”
“Phong Hỏa, sao ngươi lại ở đây?”
“Phó bang chủ, chúng ta tới rồi, đều đang chờ ngươi!”
Phong Hỏa đáp, “Lập tức tới, nơi này có người, nói là có tin tức của Đồ Tể.”
Nghe thấy Đồ Tể, đoạn đội kia liền sôi nổi lên.
“Ta đi, chính là chức nghiệp che dấu kia sao?”
“Đúng vậy, cũng không biết là người chơi trâu bò nào, ngày đầu tiên liền tìm được chức nghiệp che giấu.”
“Đúng vậy đúng vậy, thực đáng sợ.”
Lúc này, Phong Hỏa nhận được tin nhắn riêng, là bang chủ Hoàng Lương Nhất Mộng.
Hoàng Lương Nhất Mộng: Phong Hỏa, có tin tức sao?
Phong Hỏa: “Còn chưa có, cô ta nói phải đợi bạn tới mới bán tin tức.
Hoàng Lương Nhất Mộng: Người này tên là gì? Chức nghiệp gì?
Phong Hỏa: Gọi là Vân Phỉ, chức nghiệp y sư, có lẽ là đã thấy kỹ năng đồ tể.
Hoàng Lương Nhất Mộng: Bảo cô ta nói hết tin tức cô ta biết, nếu cần thiết, để Gà Rán theo dõi.
Phong Hỏa: Từ từ! Bang chủ, vẫn là ngươi đi tới đây đi.
Hoàng Lương Nhất Mộng: Như thế nào?
Phong Hỏa: Bạn của cô ta là Ngải Lý Tư.
Hoàng Lương Nhất Mộng: Tiểu hài tử miệng còn hôi sữa mà thôi, không cần quan tâm hắn.
Phong Hỏa: Hắn vừa mở miệng liền kêu 500 vạn!
Hoàng Lương Nhất Mộng: ….Ngươi từ từ, chờ ta.
Hoàng Lương Nhất Mộng rất hiểu Ngải Lý Tư, tuy rằng tên nhóc này bị chiều hư, nhưng tính tình còn ngây thơ.
Nếu hắn dám mở miệng 500 vạn, tự nhiên nơi này có tin tức đáng tin, thậm chí thân phận y sư kia, cũng đáng để người ta nghi ngờ.
Hoàng Lương Nhất Mộng nói với đoàn đội một tiếng, “Ta trở về một chuyến, chờ chút nữa lại đánh.”
Thành viên lâu năm của Hoàng Triều không có người thắc mắc gì, nhưng thực ra thành viên mới lại không kiên nhẫn, “Đây không phải là lãng phí thời gian sao?”
Hoàng Lương Nhất Mộng lạnh lùng nhìn hắn, không nói gì, cứ thế rời phó bản.
Tự nhiên, thành viên mới bị nhìn một cái rùng mình.
Bên này, Phong Hỏa bất đắc dĩ nói với Ngải Lý Tư, “Ngươi cũng thật công phu sư tử ngoạm.”
Mộc Phỉ cũng phụ họa gật đầu trong lòng, Ngải Lý Tư vừa tiến vào, mở miệng liền 500 vạn, không chỉ Phong Hỏa, tới cô cũng bị dọa giật mình.
“Nào có đắt, một cái thân phận chủng tộc đặc thù đều 500 vạn, rác rưởi như vậy, đây là chức nghiệp che giấu mạnh mẽ, bán 500 vạn chính là quá hời cho các người rồi!”
Phong Hỏa lập tức nói: “Vấn đề này ta không tự làm chủ được, chờ bang chủ tới, ngươi nói chuyện với hắn.”
“Hừ, mặc kệ tên kia nói cái gì, dù sao thấp hơn 500 vạn chúng ta sẽ không bán. Hiện tại chính là thời kỳ thử nghiệm, chờ sau này mở ra, 500 vạn quá là rẻ!”
“Nếu rẻ, vì cái gì ngươi không mua cho bản thân?” Hoàng Lương Nhất Mộng người chưa thấy nhưng tiếng đã tới.
Mộc Phỉ nhìn qua, lại có chút ngoài ý muốn.
Cô cho rằng bang chủ một bang, hẳn là sẽ càng cường tráng hơn vị phó bang chủ này, nhưng người vừa tới, dáng người thon dài, ngũ quan thanh tú, hơi giống thư sinh nhu nhược, rất khó tưởng tượng người này lại là bang chủ một bang.