Nam nhân bắt lấy cánh tay của nàng, trên tay dùng một lực nâng nàng lên không trung, đem nàng đặt ở trên đùi của hắn, đặt nàng vào lòng và ấn nhẹ đầu của nàng vào ngực hắn.
Sữa tắm có mùi bạc hà thơm thoang thoảng, the mát, ngửi rất dễ chịu.
Lâm Đường hôm nay mặc là một cái váy, bởi vì buổi sáng thời gian có chút gấp gáp, hơn nữa chiều dài của váy đủ dài, nên nàng không mặc quần an toàn mà nàng thường mặc vào.
Điều này cũng dẫn đến dươиɠ ѵậŧ của nam nhân hiện tại đã dính sát cách một tầng vải của qυầи ɭóŧ hơi mỏng dán dưới kẽ mông nàng, không chỉ có như thế, hắn còn có ý xấu cọ cọ, Lâm Đường nổi da gà, phía dưới hoa huyệt không chịu khống chế mà phun ra một bãi dâʍ ɖị©ɧ.
Nàng hơi xấu hổ sau khi cảm thấy mình ướt đẫm.
Vừa rồi nàng vẫn còn cười nhạo người khác, nhưng bây giờ nàng lại ướt.
Người đàn ông dường như cũng cảm nhận được điều đó, xoay người của nàng lại.
Hắn cà lơ phất phơ nói: “Em gái, da^ʍ thuỷ của em dính trên quần của tôi.”
“Làm sao?” Hắn lại hỏi, “Nếu em không muốn thì quên đi, tôi sẽ không ép em”.
Tròng mắt Lâm Đường xoay chuyển.
Trong thế giới đầy rẫy những người bình thường này, thật khó để tìm được những người đàn ông có ngoại hình đẹp và thân hình chuẩn.
Tuy rằng cùng nam nhân cực phẩm như vậy làm một lần xác thật không lỗ, nhưng là Lâm Đường nghĩ đến các loại bệnh lây qua đường sinh dục trên báo đưa tin, đột nhiên không muốn thực hiện theo mong muốn của mình một cách dễ dàng như vậy.
Vì sự an toàn của bản thân, nàng nhìn người đàn ông đang ôm mình, thận trọng hỏi: "Nếu được, tôi có thể xem báo cáo kiểm tra sức khoẻ của anh được không?"
Người đàn ông lúc này cũng đang vuốt ve mái tóc dài mềm mại của nàng, nghe nàng hỏi, động tác trên tay cũng từ từ dừng lại.
Lâm Đường nghĩ hắn không vui, lại bổ sung thêm một câu.
“Nếu anh muốn đọc báo cáo của tôi, có thể. Điều quan trọng nhất trong việc này là phải trung thực, vì lợi ích của cơ thể."
Người đàn ông thở dài và bỏ tay xuống.
“Đang cao hứng, em thiếu chút nữa làm cho tôi mềm héo.” Hắn mở miệng oán giận, nhưng thật ra không cự tuyệt nàng, “Em từ trên người tôi đi xuống, tôi sẽ đi lấy báo cáo y tế cho em xem.”
Lâm Đường lập tức đứng dậy từ trong lòng hắn bước sang một bên.
Hắn trở lại phòng của chính mình mân mê một trận, thời điểm trở ra, trên tay cầm tờ giấy khám sức khỏe mà nàng đang nghĩ tới, "Báo cáo khám bệnh tháng trước em có hài lòng không? Em còn có muốn tiếp tục hay không?”
Lâm Đường cầm lấy, mở ra xem, trên bìa có ghi tên người kiểm tra.
Nàng hỏi: “Anh tên là Quý Dương?”
“Ân hừ.”
Lâm Đường quan sát từ đầu đến cuối, thấy trên báo cáo không có bệnh gì khác lạ, lập tức thả lỏng, "Làm làm làm đây không phải là xác nhận một chút sao."
Quý Dương “Hừ” một tiếng, không tỏ ý kiến. Hắn một phen kéo nàng qua, thành thạo mà giúp nàng đem nút áo sơmi cởi bỏ.
Chiếc áo ngực màu xanh da trời bên trong lộ ra ngoài.
Sau khi cởi nút cài phía sau của chiếc áo ngực, cặρ √υ' của Lâm Đường nhảy ra khỏi chiếc áo ngực và nhấp nhô dưới ánh nhìn của người đàn ông.
Quý Dương đem áo ngực đặt ở một bên, một bàn tay ôm eo của nàng, một cái tay khác nắm lấy vυ' bên trái của Lâm Đường xoa xoa.
“Thật mềm.” Hắn đè xuống, có chút mới lạ.
“Anh vẫn là lần đầu tiên?”
Nhìn thấy hắn giống như một đứa bé hiếu kỳ mà sờ sờ sờ sờ, Lâm Đường hỏi chính mình câu hỏi.
“Đúng thì thế nào, tôi giữ mình trong sạch.”
Quý Dương dùng hai ngón tay kẹp lên núʍ ѵú của nàng vuốt ve, còn dùng lực ấn một phen. Dưới sự tấn công của hắn, đầṳ ѵú của Lâm Đường nhanh chóng dựng đứng, dưới tay của hắn cứng rắn như hòn đá nhỏ.
Phía dưới hoa huyệt của nàng bởi vì quá mức hư không, lại một lần nữa chảy ra da^ʍ thuỷ.
Quý Dương chơi hai vυ' đủ rồi, tay theo làn da trơn trượt làn đi xuống, chạm vào qυầи ɭóŧ.
Hắn cởϊ qυầи lót của Lâm Đường ra, xoa xoa bên dưới lớp vải ướt đẫm của qυầи ɭóŧ, một tay móc ra chất nhờn.
“Em chảy thật nhiều nước.”
Hắn đưa tay ra trước mặt Lâm Tang, kéo ra trước mặt nàng một sợi chỉ màu trắng trong suốt.