Chủ Nhà Mưu Mô

Chương 2: Đêm Khuya Mê Người. (Phần 1).

Đêm khuya, trong phòng ngủ khung cảnh da^ʍ mỹ, đèn đầu giường màu hồng nhạt càng làm không khí căn phòng thêm sắc tình, nɧu͙© ɖu͙© va chạm với nhau phát ra tiếng “Bạch bạch bạch”.

Đỗ Uy càng dùng sức va chạm, Tố Cầm mặc cho người ta dày vò như búp bê tìиɧ ɖu͙©, l*и da^ʍ và cúc huyệt co giãn theo dươиɠ ѵậŧ, Tố Cẩm động tình, dâʍ ŧᏂủy̠ theo dươиɠ ѵậŧ chảy ra một đường từ mông xuống ga giường, bầu ngực nẩy lên như sóng triều, đầu nhũ giống như nụ hoa đang lay động, khuôn mặt xinh đẹp ướt đẫm mồ hôi.

“Ahh…A… Đừng…Không cần… Ahh…Ưm…” Tố Cầm yếu ớt rên đứt quãng.

Vì thuốc đã có hiệu lực, Tố Cầm không mở mắt nhìn được gì, cả người tê dại, mơ màng thấy một người đàn ông cao lớn đang nằm trên người mình.

Dị vật nóng bỏng ra vào không ngừng ở phía dưới cô, nóng rực khiến cô co rút người lại, hay tay vô lực muốn đẩy người đang vững như núi Thái Sơn trên người mình ra, nhưng đối phương lại chẳng làm sao cũng để ý gì đến sức phản kháng nhỏ này của cô.

“Anh đây là chồng của em,baby à.... KKK...” Đỗ Uy xấu xa nói.

“Ch..Chồng..? Không… Không cần… Ahhh… Tại sao…Ưm… Đừng… Quá sâu… Quá lớn… Ahhh… Ahhh... Nát l*и tôi mất rồi... Ô ô ô... Ahhh... Ahhh...”

Chồng Tố Cầm đã qua đời từ năm năm trước do tai nan xe cộ, nhưng Tố Cầm đã bị thuốc mê làm cho đầu óc không tỉnh táo, căn bản không nghĩ ra cái gì, hơn nữa người đàn ông này làm quá mạnh mẽ khiến cho tâm trí cô càng thêm hỗn loạn, l*и da^ʍ co rút lại hút chặt dươиɠ ѵậŧ, tử ©υиɠ cũng bị qυყ đầυ lớn nghiền qua nghiền lại, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt chi phối toàn thân, cảm giác sung sướиɠ thỏa mãn.

“Baby à... Anh đang cᏂị©Ꮒ em nè... Em thấy thích sao? Yêu chồng em hay không?” Đỗ Uy ở trên cười xấu xa nói, ở dưới dùng dươиɠ ѵậŧ nhẹ nhành va chạm, mỗi lần đâm đều phát ra một tiếng “Bạch”, đâm vào hoa tâm xinh đẹp trơn trượt lầy lội của Tố Cầm, chiếc bụng phẳng trơn nhẵn bị Đỗ Uy đâm đến co rút, đâm rất kịch liệt.

Đỗ Uy quỳ xuống nâng thân dưới cô lên, mỗi lần cắm càng mạnh hơn càng sâu hơn, qυყ đầυ mào gà cọ qua cọ lại để dươиɠ ѵậŧ lớn dễ dàng xâm nhập vào, sau đó đẩy eo dùng qυყ đầυ nghiền lên âʍ ɦộ.

Tố Cầm bị rút ra cắm vào nhanh như mưa rền gió dữ khiến cho linh hồn muốn hòa tan. Cả bầu ngực trắng nõn đung đưa, tóc dài tán loạn bên gối, đôi môi khẽ mở, đôi mắt xinh đẹp ửng đỏ, từng đợt kɧoáı ©ảʍ như thủy triều dâng trào lên.

“Ahhh… Ưm… Chồng… Ah… Em… A… Cả người em đang... L*и em đang rất… Rất là sướиɠ đó anh ơi… Ô ô ô... CᏂị©Ꮒ em mạnh nữa nha anh… Ahhh… Ahhh...”

Bình thường nhìn cô thông minh tháo vát nay lại bị mình làm cho thành bộ dáng dâʍ đãиɠ như vậy, Đỗ Uy cảm thấy khoan khoái vô cùng, là người phụ nữ đã từng đi du học, là tinh anh trong tinh anh, không giống những người phụ nữ phóng túng câu dẫn người làʍ t̠ìиɦ. Bây giờ người phụ nữ mỹ lệ này đang bị mình gian da^ʍ, nhìn cô nhu nhược mềm mại không xương đang bị mình chà đạp, nghe thấy cô nũng nịu rêи ɾỉ dưới thân mình, cảm giác thật sự rất tốt.

Đỗ Uy cúi đầu cắn vào một bên nhũ hoa của cô, một bên thì xoa nắn thành nhiều hình dạng, còn mình thì ngồi đầu giường làm, làm cô mềm mại ngồi trên người anh, hai tay giữ chắc Tố Cầm, để cho l*иg ngực rắn chắc của mình cảm nhận được ngực đào to mãnh liệt của cô, bắt đầu dùng tư thế “Quan Âm Tọa Liên” lần lượt khuấy động một cách có tiết tấu.

Tố Cầm theo bản năng dùng cánh tay trắng nõn ôm cổ đối phương, huyệt nhỏ mềm mại bao quanh dươиɠ ѵậŧ thô đen vừa nóng, vừa cứng, nuốt vào lại nhả ra, dươиɠ ѵậŧ theo nhịp đâm vào mật huyệt làm cho đầu óc quay cuồng.

“Baby à... KKK... Em có thấy thích ©ôи ŧɧịt̠ to bự của anh không nè?” Đỗ Uy vừa gian da^ʍ Tố Cầm, vừa hỏi cô mấy câu hỏi dâʍ đãиɠ, để kiểm tra hiệu quả thuốc mê.

Tiếc là Tố Cầm càng lúc càng mơ hồ, miệng không ngừng lẩm bẩm “Thật xin lỗi”, “Van xin anh”... lung tung nói, nhẹ nhàng theo tiết tấu rồi rêи ɾỉ không biết là cô nói gì.

Đỗ Uy cũng không nhiều lời, ôm eo Tố Cầm, nâng lên hạ xuống khuấy đảo làm cô, cùng cô môi lưỡi giao nhau. Lý trí Tố Cầm mê ly, thân dưới bị dươиɠ ѵậŧ làm, phối hợp đưa lưỡi ra cùng Đỗ Uy hôn môi thỏa thích, âm thanh rung động. Côn ŧᏂịŧ lớn của Đỗ Uy vừa rút ra khỏi huyệt nhỏ hồng phấn, thịt trong cũng bị nới ra theo, mang theo mùi hương ngào ngạt phóng đãng, thấm ướt hai cánh hoa đang run rẩy, vô cùng ăn khớp với dươиɠ ѵậŧ anh. Dâʍ ŧᏂủy̠ từ chỗ hai người giao hợp chảy xuống dưới ga giường màu trắng.

Người phụ nữ phía trên không ngừng run rẩy, làn da ửng hồng, đường cong thân thể tuyệt đẹp, mềm mại không xương như một loại thuốc kí©ɧ ɖụ© từ mùi hương cơ thể mê hoặc người khác, trừ việc không phải chồng cô làm và có người đàn ông khác đang hưởng thụ cơ thể co, thì lúc này Tố Cầm đã sớm không còn lý trí, sắc mặt hồng thuận vui sướиɠ, trong phòng truyền ra tiếng “Xì, xì” ra vào cùng tiếng hôn môi “Chụt, chụt”.