Lý Thu Hà sau khi bị cưỡng bức về thì khóc lóc với mẹ mình, nói Sử Thi Hân cho người cưỡng bức cô, em họ của cô là Sử Việt Hy nghe vậy thì nói toạt ra chuyện cô gạ gẫm anh rể. Lý Du Dao là dì của Sử Việt Hy, bà không chồng mà chữa, đến ở nhờ nhà anh rể nhưng rất phách lối, lại còn ghét ra mặt hai đứa người song tính còn thích đàn ông này. Lý Du Dao thương đứa con gái xinh đẹp như trứng mỏng, nghe vậy thì không tin lớn tiếng mắng chửi đuổi Sử Việt Hy ra khỏi nhà, cho dù đây là nhà của cậu.
Lý Du Lam đi công tác hoàn toàn không biết gì hết, Lý Du Dao thì hùng hỗ muốn đến nhà Sử Thi Hân hỏi tội, nhưng mà còn chưa ra khỏi cổng đã thấy tin nhắn Trịnh Chu Vũ gửi đến, là các ảnh chụp màn hình Lý Thu Hà gạ gẫm anh rể và nói xấu Sử Thi Hân. Lý Thu Hà còn gửi ảnh khoả thân mở rộng hai chân cho Trịnh Chu Vũ, Lý Du Dao nhìn thấy thì tức đến khó thở.
Sử Việt Hy mới mười tám tuổi đang trong thời kỳ nổi loạn nhất, nghe dì vô duyên vô cớ đuổi mình ra khỏi nhà mình thì cười lạnh, thầm nghĩ "đợi cha và ba về thì mẹ con bà đẹp mặt". Muộn rồi nêm Sử Việt Hy không muốn làm phiền anh trai nên gọi điện cho bạn trai, muốn đến nhà y ở mấy hôm, nhưng mà bạn trai cậu thì bởi vì cùng ba mẹ cải nhau nên đã dọn ra khách sạn ở.
"Em đang ở đâu? Anh sang đón em." Sử Việt Hy nghe bên kia vang lên giọng nói lo lắng của bạn trai, hốc mắt lại rơm rớm nói ra địa chỉ mình đang đứng hiện tại. Cậu đang ở công viên gần nhà, gần nữa đêm rồi mà cậu ngồi đây một mình cũng hơi sợ.
"Anh." Sử Việt Hy thấy thân ảnh bạn trai đến gần thì nhanh chóng chạy qua. Bạn trai của Sử Việt Hy, Nguyễn Tùng Dương năm nay hai mươi lăm tuổi là PT kiêm ông chủ của hai phòng gym and yoga lớn, y cũng có một kênh youtube hai triệu lượt đăng ký phát những video hướng dẫn huấn luyện chuyên nghiệp. Nguyễn Tùng Dương là người gốc Thủ Đô, mẹ mở một shop mỹ phẩm và nước hoa, ba có một đại lý gạo và nước đóng chai lớn; ba mẹ Nguyễn rất ghét Sử Việt Hy, cho rằng cậu dụ dỗ con trai mình làm gay.
"Sao lại thế này? Gần nữa đêm rồi còn đuổi em đi là sao?" Nguyễn Tùng Dương đem hành lý của người yêu nhỏ vào cốp xe, lo lắng hỏi. Y mở cửa ghế phó lái, còn che đầu cho cậu ngồi rồi đi sang ghế lái ngồi vào.
"Chị họ em bị cưỡиɠ ɧϊếp, chị ấy nói là anh hai cho người hãm hại mình." Sử Việt Hy biểu môi nói "Em nhịn không được nên nói chuyện chị họ gạ gẫm anh rể ra, dì không tin nên đuổi em đi. Rõ ràng đó là nhà em." Cậu quen bạn trai đã nữa năm cũng chỉ hôn môi một chút mà thôi, tối nay cùng nhau ở một khách sạn cậu cũng chuẩn bị tâm lý một chút, dù sao thân thể cậu cũng khá khác biệt.
"Thôi." Nguyễn Tùng Dương thở dài xoa đầu người yêu nhỏ, y là bạn cùng ký túc xá đại học của Trịnh Chu Vũ, cũng là Trịnh Chu Vũ giới thiệu Sử Việt Hy cho y. Y từng gặp dì và ba của Sử Việt Hy, cũng biết dì Lý rất ghét anh em Sử Việt Hy, lúc biết Trịnh Chu Vũ giới thiệu y cho Sử Việt Hy thì liên tục chào hàng con gái mình, rất chói tai.
Đến khách sạn, hai người đều ăn ý không nhắc đến chuyện thuê thêm phòng, cùng nhau đi lên phòng khách sạn mà Nguyễn Tùng Dương đang thuê. Sử Việt Hy đi tắm, Nguyễn Tùng Dương mở điện thoại, hình nền điện thoại của y là Sử Thi Hân mặc váy ren gợi cảm mà không có nội y, y ngẫn ra chốc lát rồi đổi ảnh màn hình thành y và Sử Việt Hy chụp chung. Làm bạn tốt của Trịnh Chu Vũ, Nguyễn Tùng Dương đương nhiên cũng là bạn giường của Sử Thi Hân, cũng có một thời gian mê luyến Sử Thi Hân điên cuồng, nhưng mà bây giờ y lại chỉ muốn toàn tâm toàn ý yêu Sử Việt Hy.
Sử Việt Hy đỏ mặt rữa thật sạch bản thân từ trong ra ngoài, lúc rữa cúc huyệt, cậu nhịn không được lại nhớ đến Trịnh Chu Vũ. Trịnh Chu Vũ tuy nhiều lần đè cậu ra làm, nhưng mà anh chỉ làm mặt sau của cậu, mặt trước lại chỉ nhợt nhạt cắm một chút chứ không đâm thủng màиɠ ŧяiиɧ, anh nói đợi khi nào cậu bị bạn trai phá trinh rồi thì anh sẽ làm mặt trước của cậu. Sử Việt Hy nhớ đến lần đầu mình đến nhà mới của anh rể và anh hai, anh hai cậu ở trong bếp nấu cơm, mà cậu và anh rể thì ở phòng khách quấn nhau.
Trịnh Chu Vũ ngồi trên sofa, Sử Việt Hy tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ quỳ giữa hai chân anh, liếʍ mυ'ŧ gậy thịt bự của anh rể, anh rể thì gác hai tay lên thành sofa hϊếp mắt hưởng thụ.
"Anh rể..." Sử Việt Hy thẹn thùng đỏ bừng mặt, nhổ gậy thịt trong miệng ra, tay cầm gốc gậy thịt, miệng thì vừa hôn liếʍ qυყ đầυ vừa e thẹn lại thô tục nói "Cú© Ꮒσα em ngứa quá... Chồng dùng ©ôи ŧɧịt̠ bự giúp em nha?" Tính tình cậu thẳng thắn thô tục, mấy lần trước đều là bị động hợp gian, hôm nay nhịn không được mà đòi hỏi. Hôm nay bạn trai chở cậu đến đây, trước khi xuống xe y còn vừa hôn vừa xoa mông cậu, bây giờ cậu rất muốn.
"Đĩ da^ʍ này." Trịnh Chu Vũ khẽ bật cười "Xoay mông lại đây." Sử Việt Hy nhanh chóng xoay người lại, quỳ bò trên thảm vểnh mông lên thật cao lắc lư cầu thao. Trịnh Chu Vũ cầm gậy thịt thọc âm đế sưng to của Sử Việt Hy mấy cái, rồi ép chặt hai đùi của cậu chân giao. Gậy thịt thô to mài qua nếp uống cúc huyệt, cọ sát đáy chậu, thọc âm đế và niệu đạo nữ, đâm thẳng đến gậy thịt nhỏ cương cứng; Trịnh Chu Vũ đẩy hông liên tục, thao cho nữ huyệt và cúc huyệt đều phun ra nước da^ʍ.
"Ưʍ... A... Anh rể... Anh ơi... A... Anh hai mau xem anh rể chân giao với em... A ha..." Sử Việt Hy rêи ɾỉ khe khẽ kêu lên, cậu không biết anh hai mình đã biết nên không giám kêu lớn.
"Nhỏ giọng thôi... Hô... A..." Trịnh Chu Vũ rút gậy thịt thọc vào cúc huyệt hồng hào, căng nếp uống đến nhẳn mịn, không hề do dự hay sợ em vợ bị đau mà thọc thẳng đến tận cùng, vỗ lên mông Sử Việt Hy một cái thật mạnh kêu lên tiếng *ba* đầy da^ʍ tục, thở dốc nói "Chặt quá... Thả lỏng chút..."
"A... Anh rể đυ. vào c̠úc̠ Ꮒσα của em... Anh hai mau nhìn anh rể đυ. vào c̠úc̠ Ꮒσα em..." Sử Việt Hy hạ thấp giọng hơn ban nảy, sung sướиɠ kêu da^ʍ.
"Ông xã..." Sử Thi Hân đứng trong bếp kêu lên, Sử Việt Hy nhất thời sợ hãi mà co thắt lại cúc huyệt làm Trịnh Chu Vũ phải hít sâu một hơi.
"Anh đây." Trịnh Chu Vũ làm bộ làm tịch sợ bị phát hiện, trả lời bé cưng của mình rồi cuối đầu nhỏ giọng thúc dục "Nhanh lên, leo lên ghế quỳ sấp để anh phủ chăn lên." Sử Việt Hy không nhìn thấy anh rể nháy mắt với anh trai, chỉ nghe được tiếng bước chân của anh trai đến gần thì tái mặt vội bò lên ghế sofa bên cạnh anh rể. Trịnh Chu Vũ kéo hai đùi Sử Việt Hy khoá hai bên chân mình, từ phía sau đâm gậy thịt vào cúc huyệt của cậu rồi lấy chăn phủ lên cả người cậu và nữa thân dưới của mình, nhợt nhạt đưa đẩy thắt lưng.
"Ông xã, bé Hy đâu?" Sử Thi Hân giả vờ như không biết, ôm cổ chồng mình cười tủm tỉm cảm nhận anh đang lay động đong đưa thắt lưng, hôn lên môi anh một cái nói "Ông xã che cái gì vậy?"
"... Bóp chặt quá... Muốn đứt mất..." Trịnh Chu Vũ cảm nhận bao thịt lại co thắt bóp thật chặt thì thở dốc nói, một tay nắm cánh tay Sử Thi Hân, một nắm eo Sử Việt Hy thắt lưng đưa đẩy nhanh hơn. Vì muốn lừa gạt Sử Việt Hy, Trịnh Chu Vũ cố ý bồi thêm một câu "Bé đừng siết cổ ông xã... Hô... Chặt quá..." Rồi mới làm bộ trả lời vợ "Việt Hy đi toilet rồi... Hô... Ông xã mới mua một món quà cho bé... Hô... Nó kẹp ông xã muốn đứt mất... A..."
"Ông xã đừng ăn vạ." Sử Thi Hân nhẹ chân không phát ra tiếng động đi vòng qua ghế, ngồi xổm xuống hơi nhấc chăn lên rồi đưa một tay vào trong. "Bé chỉ ôm cổ ông xã thôi." Sử Thi Hân vừa nói vừa sờ nơi giao hợp của chồng và em trai, sau lại đưa xuống dưới xoa bóp hoa môi rồi dùng ngón trỏ chà đạp âʍ ѵậŧ. Sử Việt Hy chỉ cảm thấy mình sắp phát điên, đột nhiên một bàn tay chui vào xoa bóp nữ huyệt làm cậu thiếu chút thét chói tai, vội vàng nhắm mắt cắn chặt môi nhưng không ngăn được tiếng thở dốc. Anh rể lớn gan quá! Khi bị xoa bóp âʍ ѵậŧ, hai mắt Sử Việt Hy trợn trắng, côn ŧᏂịŧ run rẩy bắn tinh, hoa huyệt cũng trào ra một cột nước da^ʍ.
"Ông xã đang chuẩn bị quà cho bé sao?" Sử Thi Hân hứng được một tay nước da^ʍ, miệng làm bộ lo lắng hỏi nhưng ngón tay lại thọc vào nữ huyệt của em trai đâm thọc "Sao ông xã lay động giữ vậy? Còn có tiếng thở dốc nữa, ông xã mệt lắm sao?"
"Không... Hô... Không có." Trịnh Chu Vũ cuối xuống ôm gáy Sử Thi Hân hôn môi, thắt lại đưa đẩy không ngừng thao cúc huyệt của Sử Việt Hy. Trịnh Chu Vũ hôn mυ'ŧ cánh môi của vợ yêu, thao cúc huyệt chặt khít của em vợ, cố ý thở dốc nói "Sướиɠ quá... Ông xã đang thọc một cái lỗ... Hô... Thọc hai cái lỗ trên món quà ông xã đưa cho bé... Đừng có kẹp chặt như vậy... A..."
"Ông xã thần bí quá..." Sử Thi Hân cũng bị hôn đến thở dốc, ngón tay cậu hơi dừng cũng tiếp tục đâm thọc trong nữ huyệt của em trai, gậy thịt nhỏ của cậu cương cứng, nữ huyệt và cúc huyệt của hộc ra nước da^ʍ, rêи ɾỉ nói "Bé chờ quà của ông xã... Ông xã... Bé ra ngoài mua gia vị... Ông xã nhất định phải kèm toán cho bé Hy thật tốt đó." Nói xong thì rút tay ra khỏi chăn, hôn lên môi Trịnh Chu Vũ rồi nói thầm vào tai anh "Bé lên lầu tìm anh Hoà."
"Bé đi cẩn thận... Xem còn thiếu gì thì mua luôn." Trịnh Chu Vũ cười nói nhưng không thả Sử Thi Hân đi, thắt lưng ngừng một chút, kéo mông vợ lại gần rồi nói "Cho ông xã uống nước da^ʍ của bé một chút." Sử Việt Hy trợn to mắt thiếu chút hét lên, hoảng sợ che miệng lại.
Sử Thi Hân đứng lên sofa để hai chân bên người Sử Việt Hy, để hạ thân dán lên mặt chồng, cho chồng liếʍ huyệt khẩu giao, Trịnh Chu Vũ vùi mặt vào hạ thân không có qυầи ɭóŧ của vợ, ngậm gậy thịt nhỏ phun nuốt, liếʍ lên nữ huyệt và cúc huyệt đầy nước da^ʍ, mυ'ŧ âm đế và hút toàn bộ nước da^ʍ vào bụng, âm thanh phát ra khi thì *chụt chụt* khi thì *rột rột* làm Sử Việt Hy càng trào thêm nhiều nước da^ʍ. Càng làm Sử Việt Hy kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn là anh rể vừa bú ɭϊếʍ hạ thân của anh trai vừa thô bạo thao cậu, một tay anh ôm mông vợ nên chỉ còn một tay chui vào trong chăn, bàn tay kia đang móc ngoáy bên trong nữ huyệt của cậu.
"A... Bé sướиɠ quá..." Sử Thi Hân lớn tiếng kêu da^ʍ "Ông xã thả bé ra đi... Ưʍ... A... Ông xã đừng liếʍ lỗ da^ʍ nữa... Ha a... Để bé đi mua đồ... A... Gậy thịt bị mυ'ŧ sướиɠ quá..."
"Ha a... Ông xã... A... Muốn bắn... Bé muốn bắn... A..." Sử Thi Hân không chịu được môi lưỡi điêu luyện của Trịnh Chu Vũ, hơn năm phút đã bị tước vũ khí đầu hàng, bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào miệng chồng mình. Sử Thi Hân thở dốc bước xuống khỏi sofa, mềm chân ngồi xuống bên cạnh chồng, tựa vào tấm lưng liên tục lay động của chồng để nghĩ ngơi.
"Bé khoẻ chưa?... Hô... Hay để ông xã đi mua cho." Trịnh Chu Vũ nuốt tϊиɧ ɖϊ©h͙ của vợ yêu, thở dốc nói.
"Bé đi là được rồi." Sử Thi Hân cười nói "Ông xã đang bận đâm lỗ mà, ông xã làm tiếp đi." Sử Thi Hân đi vào bếp, Sử Việt Hy nghe tiếng bước chân đi xa liền vội vàng bò dậy ngồi tựa vào bên cạnh anh rể, khuôn mặt đỏ bừng há miệng thở dốc, trên ghế có một bệch dịch trắng và nước da^ʍ lênh láng. Sử Thi Hân vào bếp rữa tay xong mới đi ra, thấy Sử Việt Hy và Trịnh Chu Vũ ngồi sát nhau đắp cùng một cái chăn thì cười nói "Hai anh em cùng đâm lỗ đấy à? Anh đi ra ngoài rồi, không cần che nữa." Nói xong liền ra khỏi nhà.
Trịnh Chu Vũ đè Sử Việt Hy nằm nghiên trên sofa, gác một chân cậu lên vai mình, cầm gậy thịt to đâm vào cúc huyệt của cậu, thô bạo đưa đẩy thắt lưng, dùng qυყ đầυ thọc mạnh vào tuyến tiền liệt.
"A... Mạnh quá... Anh rể... Ha a... Chồng ơi nhẹ thôi... A ha... Chồng đâm thủng em rồi... A... Em muốn bắn... Muốn bắn... A..." Sử Việt Hy co rút cúc huyệt, gậy thịt nhỏ không nhịn được run rẩy bắn ra lần thứ hai. Cùng lúc đó, Trịnh Chu Vũ cũng chạy nước rút vài chục cái rồi rút ra, sục nhanh liên tục rồi bắn tinh lên mặt em vợ.
Chiều hôm đó anh trai đi mua đồ đến gần một tiếng mới về, Sử Việt Hy và anh rể vụиɠ ŧяộʍ nɠɵạı ŧìиɧ, anh rể tuy không khẩu giao cho cậu không bắn vào trong cậu nhưng sẽ bú √υ' cậu, còn thao cậu không khép nổi chân. Sử Việt Hy biết điều không có so sánh mình với anh trai, liên tục gọi "chồng ơi" làm cả hai kích động hơn.
"Sao mặt em đỏ vậy?" Nguyễn Tùng Dương thấy người yêu nhỏ cả người đỏ bừng đi ra thì có chút lo lắng, nắm tay cậu đi qua giường ngồi, vờ như không thấy cái váy ngủ gợi cảm trên người Sử Việt Hy.
"Anh..." Sử Việt Hy không thể nói mình nhớ đến lần cuối cùng làm với anh rể mà hứng tình được, nhỏ giọng cẩn thận nói "Anh cảm thấy người song tính thế nào?"
"Người song tính?" Nguyễn Tùng Dương nhéo má người yêu, cười nói "Anh cảm thấy họ nhất định là có huyết thống giao nhân trong truyền thuyết... Đừng nói em là người song tính nhé?"
"Em... Đúng vậy." Sử Việt Hy thẹn đỏ mặt nói "Hôm nay anh phá trinh cho em nha?" Đợi phá trinh rồi cậu có thể nuốt gậy thịt bự của anh rể vào nữ huyệt. Cậu đương nhiên thích bạn trai, nhưng mà cậu cũng muốn làʍ t̠ìиɦ với anh rể, hàng bự như vậy rất hiếm thấy. Anh hai thật may mắn! Nhờ có anh hai mà cậu cũng được hưởng sái, yêu anh hai chết mất "Phá... Phá trinh?" Nguyễn Tùng Dương kinh ngạc, kích động đè Sử Việt Hy xuống giường, đem váy ngủ xốc lên lộ ra hạ thân không mặc qυầи ɭóŧ của cậu, làn da trắng nõn đối lập với lông đen rậm rạp càng thêm dâʍ đãиɠ. Nguyễn Tùng Dương cuối đầu vạch ra hai cánh hoa môi, nhìn vào âʍ đa͙σ bên trong vẫn còn màиɠ ŧяiиɧ, miệng anh nhịn không được chảy ra nước miếng, vội vàng cuối đầu bú ɭϊếʍ, uống nước da^ʍ vào bụng.
Bé đĩ này nước nhiều quá!