"Ông xã. Ông xã về rồi." Sử Thi Hân nghe tiếng tra chìa khoá, kích động vung chân đạp gã đàn ông bụng bia đang sờ đùi mình, bỏ lại người gã đang đen mặt chạy ra cửa đón chồng. Trên người Sử Thi Hân chỉ mặc mỗi cái váy ngủ hai dây khoác thêm áo choàng ngắn, bộ đồ bằng ren màu đen làm làn da trở nên trắng nõn hơn bình thường, ánh đèn pha lê rọi lên làn da trắng nõn trở nên vô cùng lung linh.
"Bé yêu." Trịnh Chu Vũ cầm cặp công văn đi vào nhà, hai mắt dán lên thân hình xinh đẹp của Sử Thi Hân, ôm vợ yêu xoa bóp cặρ √υ' nhỏ của vợ hôn lên đôi môi căng mọng của vợ, liếʍ mυ'ŧ đôi môi, đá lưỡi, nút lưỡi, môi lưỡi cả hai quấn lấy nhau hôn ngấu nghiến cướp đoạt hơi thở của đối phương. Mãi một lúc sau Trịnh Chu Vũ mới tha cho đôi môi của vợ yêu, dịu dàng cười nói "Bé hôm nay ở nhà có vui không?"
"Không vui." Sử Thi Hân biểu môi, thay chồng cầm cặp công văn rồi khoác tay anh đi vào nhà, buồn bực nói "Người gì ngắn một khúc, lại còn yếu sinh lý nữa chứ... Lại còn muốn chơi SM với bé, bé không phải M." Trịnh Chu Vũ tuy lớn hơn Sử Thi Hân một tuổi, nhưng mà vì Sử Thi Hân mà bỏ thi năm lớp tám để học cùng với cậu, cho nên hai người cùng tốt nghiệp trung học cùng tốt nghiệp một trường đại học. Trịnh Chu Vũ tốt nghiệp chuyên ngành quản trị kinh doanh, Sử Thi Hân tốt nghiệp chuyên ngành IT, hai chồng chồng cùng nhau thành lập một công ty game từ năm hai đại học, đến nay công ty đã hoạt động được sáu năm đã rất có sức ảnh hưởng và game online được yêu thích N quốc hiện nay là của công ty nhà họ.
"Để chồng xem, có bị thương không?" Trịnh Chu Vũ đè Sử Thi Hân lên sofa, lo lắng cẩn thận xem vợ yêu có bị thương hay không, cuối cùng mới đem qυầи ɭóŧ của cậu cởi xuống, nhìn côn ŧᏂịŧ hơi trầy da và môi nhỏ đỏ hồng bên trong hơi rách làm sắc mặt anh tối xuống, vội vàng cuối đầu liếʍ lên, nghiêm túc dùng nước bọt sát khuẩn cho vợ yêu.
Người đàn ông ngồi ở đầu kia sofa nhìn một màn này, sắc mặt trắng bệch vội vàng đứng dậy nhẹ bước chạy trốn về phía ban công. Gã vốn cho rằng đĩ da^ʍ Sử Thi Hân lén lút yêu đương vụn trộm nên chụp hình uy hϊếp, hôm nay tìm được cơ hội, một là nghe nói Trịnh Chu Vũ sẽ về muộn, hai là vợ gã đang bị bệnh, ba là cửa ban công không khoá.
Gã lớn gan qua đây chấm mυ'ŧ chút, bị Sử Thi Hân chê hàng nhỏ yếu sinh lý thì tức giận, về nhà lấy một đống đồ dùng tình thú với vợ mình đem sang, muốn giáo huấn Sử Thi Hân.
Sử Thi Hân cũng không phải là người tùy ý bị bày bố, cậu thường xuyên đánh tay đôi với chồng mình để rèn luyện, bởi vậy mà khi bị đau đã phản kháng. Gã hàng xóm biết mình đánh không lại Sử Thi Hân, cố ý nhẹ nhàng xoa đùi Sử Thi Hân để cậu thả lỏng cảnh giác, khi biết Trịnh Chu Vũ về thì gã có suy nghĩ muốn trả thù nên không trốn vội. Lại không ngờ đến gặp phải loại chuyện khó tin thế này, nếu không mau trốn đi thì nhất định sẽ bị Trịnh Chu Vũ đánh một trận.
"Ưʍ... Ông xã... Rát quá..." Sử Thi Hân cố ý khẽ nức nỡ. Trịnh Chu Vũ chỉ cảm thấy đau lòng và tức giận, liếʍ một chốc lên các vết thương rồi đứng dậy đi vào phòng ngủ lấy thuốc, cẩn thận bôi thuốc cho vợ yêu. Sử Thi Hân được bôi thuốc xong mới ngồi dậy, thấy Trịnh Chu Vũ lạnh mặt thì ôm cổ anh, cọ cọ vào ngực anh nũng nịu "Đừng giận mà, sau này em chỉ làm với người anh cho phép thôi. Hôm nay thế nào rồi anh?"
"Ông xã xử lý xong rồi, con điếm kia giờ đang bị mấy tên côn đồ cưỡиɠ ɧϊếp." Trịnh Chu Vũ hôn lên thái dương Sử Thi Hân "Còn con đĩ nhà bên thì bây giờ ông xã sẽ xử lý."
"Bé cũng đi." Sử Thi Hân hào hứng nói "Bé muốn nhìn thằng khốn kia bị đánh."
"Được." Trịnh Chu Vũ lấy điện thoại, mở zalo vào trang hội thoại với người có tài khoảng "Bella Phương" nhắn một tin [Có nhà không?] Người này cũng chính là vợ của gã hàng xóm ban nảy, ả cũng là bạn tốt của Lý Thu Hà. Ả cho rằng mình đẹp nắm được tâm của chồng, nhưng mà vẫn thèm muốn con hàng vừa to vừa dài của Trịnh Chu Vũ nên nhiều lần vụиɠ ŧяộʍ, bởi vậy mới kết bạn zalo.
"Hậu cung của ông xã rộng quá đi. Làm sao mà bọn họ lại có thể gọi người khác là chồng trong khi đã có chồng rồi chứ." Sử Thi Hân giữ điện thoại của Trịnh Chu Vũ xem từng trang hội thoại, các bạn tình đều gọi ông xã của cậu là chồng.
"Làm sao mà có người đặc biệt như bé chứ." Trịnh Chu Vũ hôn lên má Sử Thi Hân đầy yêu thương.
Sử Thi Hân mở trang hội thoại với người có tên tài khoảng là "Lý Thu Hà", đây chính là chị gái của em trai cậu. Trịnh Chu Vũ không gửi tin thoại cho người khác ngoài Sử Thi Hân, trong này đa số là Lý Thu Hà làm phiền gạ gẫm và gạ thuê phòng, Trịnh Chu Vũ rất ít trả lời, lại có một tin thoại làm Sử Thi Hân kinh ngạc, cậu bấm phát đoạn tin thoại kia.
"Không được gọi tôi là ông xã." Giọng Trịnh Chu Vũ vang lên đầy lạnh lẽo âm trầm như gió rét, còn mang theo tức giận "Cô lại là cái thá gì mà so sánh với vợ tôi. Cô cũng chỉ là một trong những con đĩ tôi chơi qua mà thôi, cho cô gọi chồng cô lại nghĩ mình có thể thay thế vợ tôi. Mơ đẹp nhỉ?" Tin này gửi vào một tháng trước, từ tháng trước Trịnh Chu Vũ mới cùng Lý Thu Hà giao lưu sâu. Nhưng mà cô ta không biết điều, hai ngày trước làm trò gửi các ảnh và video nɠɵạı ŧìиɧ của Sử Thi Hân ép Sử Thi Hân ly hôn với Trịnh Chu Vũ, muốn thay thế cậu. Sử Thi Hân nhìn thấy thì đưa cho Trịnh Chu Vũ xem, để anh giải quyết.
Lý Thu Hà hôm nay được Trịnh Chu Vũ hẹn đi thuê phòng, ả rất chờ mong để đưa những tấm ảnh và thước phim này cho Trịnh Chu Vũ xem, lại không ngờ đến bị lôi vào một hẻm nhỏ vừa vắng vừa bẩn, bị anh bóp cổ tra khảo từ đâu có những tấm ảnh và video kia. Lý Thu Hà hoang mang sợ hãi, hoàn toàn không ngờ đến mấy người mà Sử Thi Hân nɠɵạı ŧìиɧ đều do Trịnh Chu Vũ tìm về để làm vợ mình vui vẻ. Đương nhiên Trịnh Chu Vũ không tha dễ dàng như vậy, anh tra khảo xong thì năm tên côn đồ anh tìm đã chờ sẳn, cho bọn họ thoả thích cưỡng bức Lý Thu Hà. Trịnh Chu Vũ không phải người tốt, trước rời đi còn đạp vào bụng Lý Thu Hà làm ả ngã vào vòng tay năm tên côn đồ.
[Bella Phương: Chồng ơi, thằng chồng của em đang ở nhà. Em đang giả bệnh hôm qua đến giờ, dấu vết chồng để lại cho em còn chưa có tan nữa.] Tin nhắn được gửi đến.
[Ra mở cửa.] Trịnh Chu Vũ để Sử Thi Hân trả lời thay rồi ôm cậu đi ra ngoài. Chung cư này nằm bên trong một khu đô thị ngay bờ sông S của Thủ đô, toà chung cư này có hai mươi mốt tầng, ba tầng mười ba mười bốn và mười lăm là căn hộ lớn. Mỗi tầng có hai căn nằm hai bên thang máy và thang bộ, ở giữa là hành lang chung; mỗi căn hộ có một huyền quan, bên cạnh là phòng bếp đối diện là phòng khách có ban công, bên cạnh phòng bếp là toilet và phòng tắm, bên cạnh phòng khách là phòng ngủ chính loại phòng kép có toilet riêng, đối diện phòng ngủ là ba phòng trống, ban công lộ thiên phía sau là một cái hồ bơi và khu vực thư giản uống trà. Tầng mười bốn được chủ cũ xây dựng lại thành ban công thông, Trịnh Chu Vũ và Sử Thi Hân mới dọn đến đây được ba tháng, vì thông đồng hàng xóm nên hai người không có ý xây bít lại mà chỉ làm cái cửa để ngăn đôi.
Sử Thi Hân đi cùng Trịnh Chu Vũ đi vào căn hộ của hàng xóm, không để ý đến ả hàng xóm đang dại ra mà đi thẳng vào trong. Trịnh Chu Vũ tìm được gã hàng xóm ở ban công phòng khách, anh bước tới nắm cổ áo gã kéo vào nhà, lạnh mặt âm trầm lại hung tợn đấm lên mặt gã mấy cái, còn đá gã mấy cái không dậy nổi. Sử Thi Hân nhanh chóng đóng cửa kéo rèm lại.
"Này... Anh làm gì vậy?" Ả hàng xóm hoảng hốt muốn chạy lên cản thì bị Sử Thi Hân chặn đường.
"Chồng cô làm tôi bị thương." Sử Thi Hân cười tủm tỉm nhìn ả hàng xóm "Ông xã của tôi chưa làm cô bị thương bao giờ phải không?"
"Cậu..." Ả hàng xóm kinh hoảng nhìn người cậu thanh niên ăn mặc gợi cảm trước mặt, giống như hiểu được mà không thể tin nhìn chồng mình quằn quại dưới đất.
Trịnh Chu Vũ sắc mặt âm trầm lạnh lẽo kéo khoá quần, móc ra cây gậy thịt mềm nhũng bước tới ôm Sử Thi Hân một cái rồi thả ra, gậy thịt mềm nhũng thoắt cái đã cương cứng. Trịnh Chu Vũ có cây gậy thịt khi cương lên to sáu centimet và dài mười chín phẩy tám centimet, là một cái hàng khủng. Dươиɠ ѵậŧ có liên quan đến hình thể con người, tướng người cao to sẽ có dươиɠ ѵậŧ to hơn người thấp bé, kèm theo quá trình dài rèn luyện và ăn uống sẽ đạt được khả năng cải thiện kích thước, của Trịnh Chu Vũ cũng vậy, anh phải rèn luyện gắt gao từ năm mười sáu tuổi đến nay, không giám để bụng có một chút mỡ thừa nào. Ả hàng xóm và Sử Thi Hân nhìn cây gậy tím đen nổi đầy gân kia mà "miệng" chảy ra dâʍ ŧᏂủy̠, hai chân kẹp chặt.
"Anh... Chồng muốn em sao?" Ả hàng xóm thấy Trịnh Chu Vũ đến gần mình thì cười đắc ý liếc nhìn Sử Thi Hân, tự động cởϊ qυầи lót dưới váy nói "Chúng ta vào phòng nhé?" Trịnh Chu Vũ không nói gì, đẩy ả hàng xóm tựa vào tường rồi kéo một chân ả lên, không như thường ngày bình tĩnh ôn hoà khuyếch trương mà thô bạo xỏ xuyên. "A..." Ả hàng xóm đau đớn hét lên một tiếng, máu chảy dài theo bắp đùi xuống đất. Gã hàng xóm hai mắt đỏ ngầu muốn bò qua, Sử Thi Hân lại đá vào bụng gã một cái làm gã không còn sức di chuyển, chỉ có thể trơ mắt nhìn vợ mình từ muốn hợp gian lại thành bị cưỡиɠ ɧϊếp.
Ả hàng xóm chưa sinh con, hằng ngày cũng rất chịu khó chăm chút, từ trưa hôm qua đến giờ có hơn một ngày không có làm nên âʍ đa͙σ cũng co lại về nguyên trạng, một cây gậy quá khổ bình thường mang cho ả sung sướиɠ bây giờ lại mang đến vô hạn đau đớn.
Trịnh Chu Vũ không có ý làm ả hàng xóm, sau khi thô bạo xỏ xuyên thì rút ra, nhìn ả run rẩy ngã quỵ thì đá một cái lên bụng ả làm ả văng ra xa, tiếp tục đi qua kéo gã hàng xóm quỳ bò lên. Gã hàng xóm nào có sức phản kháng, run rẩy xin tha giảy dụa muốn bò đi thì bị Trịnh Chu Vũ đạp một cái vào mông, gã hàng xóm ngã nhào đem mặt dính vào hạ thân đầy máu của vợ. Trịnh Chu Vũ lại đi qua kéo mông của gã hàng xóm vểnh lên cao, kéo hai mông thịt của gã ra rồi thô bạo xỏ gậy thịt của mình vào hoa cúc thâm đen của gã.
"A..." Gã hàng xóm đau đớn hét to, dâʍ ŧᏂủy̠ và máu của vợ gã làm chất bôi trơn đủ tốt, sau khi đâm vào xé mở cúc huyệt càng chảy ra nhiều máu hơn. Trịnh Chu Vũ rút gậy thịt ra đứng lên, dùng gậy thịt to tát lên mặt gã hàng xóm mấy cái.
"Nhớ cho rõ ngày hôm nay." Trịnh Chu Vũ đứng dậy lạnh lùng nói "Tao gặp mày một lần thì đánh một lần, cây gậy này của tao không chê nam nữ đâu." Trịnh Chu Vũ không ở lại lâu, lau sạch côn ŧᏂịŧ rữa tay rồi thì nhét trở lại, nắm tay Sử Thi Hân về nhà.
"Ông xã ngầu quá." Sử Thi Hân ôm cánh tay Trịnh Chu Vũ, hai mắt lấp lánh sùng bái nói "Ngầu ơi là ngầu. Bé nhìn ông xã ngầu như vậy thì nước chảy càng nhiều hơn."
"Về nhà ông xã đút no cho bé." Trịnh Chu Vũ nhéo mũi Sử Thi Hân, cưng chiều nói. "Công ty sắp đến có chuyến đi chơi bốn ngày năm đêm cho nhân viên, ông xã đã tìm được mấy cái hàng tuyển cho bé rồi." Hai vợ chồng hàng xóm phía sau nghe được, cả người như rơi vào hầm băng.
"Chỉ có ông xã thương bé nhất." Sử Thi Hân nhảy lên ôm cổ Trịnh Chu Vũ, hôn một cái thật kêu lên môi anh. Trịnh Chu Vũ đỡ mông Sử Thi Hân ôm cậu treo trên người mình. Về đến nhà, Trịnh Chu Vũ đặt vợ yêu lên sofa rồi vào toilet tắm rữa, tắm sạch rồi mới trần trụi ra.
Trịnh Chu Vũ cởϊ qυầи lót của vợ yêu, xoa xoa nếp uống cúc huyệt, xoa ra một tay đầy nước mới yên tâm dùng ngón trỏ thọc vào trong, dịu dàng khuyếch trương xoa ấn tuyến tiền liệt bên trong. Gậy thịt nhỏ của Sử Thi Hân vẫn luôn cương cứng rỉ ra dịch tuyến tiền liệt, bị xoa ấn tuyến tiền liệt làm cậu nhịn không được bắn ra dịch trắng khá lỏng.
"Ông xã... Hưʍ... A... Ông xã... Bé sướиɠ quá... A..." Sử Thi Hân thống khoái rên rĩ, bị xoa bắn mà thở phì phò, tận đến khi được gậy thịt to nhẹ nhàng nhồi vào trong làm cậu kích động đến kẹp chặt mông, từng ngụm từng ngụm nuốt gậy thịt của chồng yêu vào người, sung sướиɠ kêu "To quá, bé sướиɠ quá ông xã ơi."
"... Bé da^ʍ." Trịnh Chu Vũ thở ra một hơi đầy thoả mãn, hôn lên môi Sử Thi Hân "Bé da^ʍ quá. Nhớ hồi đó bé kêu cũng không giám kêu."
"Ông xã có thích bé như vậy không?" Sử Thi Hân ôm cổ Trịnh Chu Vũ hôn lên cằm anh, nháy mắt đầy phong tình.
"Thích chứ." Trịnh Chu Vũ dịu dàng cười, vừa bú ʍúŧ vυ' của vợ vừa đưa đẩy thắt lưng thao vợ yêu sướиɠ đến kêu da^ʍ, lực đạo mạnh đến nổi thao ra một lớp bọt trắng đầy kí©ɧ ŧɧí©ɧ thị giác. Năng lực của Trình Chu Vũ kéo dài đến hơn nữa tiếng, thao Sử Thi Hân triều xuy một lần làm niệu đạo nữ huyệt cũng phải bắn ra âm tinh. Đến cuối cùng khi Trịnh Chu Vũ đến cực hạn thì rút ra, để gậy thịt của mình đến cạnh gậy thịt của Sử Thi Hân, bàn tay lớn nắm cả hai gậy thịt sục liên tục.
"A..." Cả hai gầm nhẹ một tiếng, cùng nhau đạt đến cao trào.