Dorothy Jane Scott là bà mẹ đơn thân 32 tuổi, làm việc trong vai trò thư ký của một công ty ở thành phố Anaheim, tiểu bang California, Mỹ. Công ty này chỉ cách Disneyland nổi tiếng một dãy phố.
Dorothy là người trầm tính, ít nói. Cô theo đạo, không thích hẹn hò và hầu như không rời khỏi nhà vào dịp cuối tuần. Cô làm việc chăm chỉ, tử tế và tận tâm.
Những cuộc gọi bí ẩn
Trong vài tháng trời liên tục, Dorothy bị một kẻ lạ mặt gọi điện quấy rối. Cuộc gọi đến vào lúc đêm hoặc lúc Dorothy đi làm. Dù nghe giọng rất quen nhưng bà mẹ đơn thân không nhận ra đó là ai. Đôi lúc kẻ lạ mặt nói rất tình cảm và ấm áp; lúc khác hắn nổi khùng và giận dữ.
Kẻ lạ mặt nói rằng hắn đang theo dõi Dorothy và sẵn sàng cung cấp thông tin chi tiết về gia đình cô để chứng minh lời mình nói là sự thật. Quá lo lắng, Dorothy bắt đầu học karate và các lớp tự vệ. Cô cân nhắc mua một khẩu súng đề phòng tình huống bất trắc ập đến.
Một đêm ngày 28.5.1980, Dorothy để đứa con 4 tuổi tên Shawn ở nhà bố mẹ đẻ rồi tới một buổi họp tại công ty. Trong phiên họp, đồng nghiệp Conrad Bostron bất ngờ có vết mẩn đỏ trên da và tình thế ngày càng nguy cấp. Dorothy quyết định đưa Conrad vào viện. Một đồng nghiệp khác tên Pam Head cũng đi cùng.
Ba người có mặt ở viện và bác sĩ chẩn đoán Conrad bị một con nhện góa phụ đen đốt. Trước khi xuất viện, Pam ở lại cùng Conrad để hoàn tất một số giấy tờ và lấy đơn thuốc. Dorothy ra ngoài lấy xe. Cô biến mất từ đó không một dấu vết.
Pam và Conrad lo lắng khi thấy bạn mình không quay trở về lúc giấy tờ đã làm xong xuôi. Một lúc lâu sau, họ thấy chiếc xe của Dorothy xuất hiện nhưng lao với vận tốc chóng mặt. Nó xoay đầu đột ngột và biến mất vào màn đêm.
Pam và Conrad đuổi theo chiếc xe, vẫy tay gọi Dorothy nhưng không được. Đèn pha chiếc xe tắt đột ngột. Hai đồng nghiệp cho rằng con trai của Dorothy gặp sự cố nên họ đợi thêm 2 tiếng nữa. Khi gọi cho bố mẹ của Dorothy, họ nói rằng con gái mình vẫn chưa về nhà sau khi để con trai ở lại. Truyện Dị Năng
Mọi người gọi cho cảnh sát. Vài tiếng sau, chiếc xe của Dorothy được phát hiện đang cháy ngùn ngụt gần đó. Không có dấu hiệu của Dorothy trong xe. Mọi chuyện ngày càng kì quái.
Một tuần sau, bà Vera, mẹ của Dorothy nhận được điện thoại. Đầu dây bên kia là một giọng nam giới, hỏi: “Bà có biết Dorothy Scott không?”. Bà Vera trả lời có. Người lạ mặt đáp: “Tôi bắt được cô ta rồi” và cúp máy giữa chừng.
Cảnh sát biết tin và yêu cầu nhà Dorothy không nói với báo chí. Tuy nhiên, sau đó vài tuần dấu vết của Dorothy vẫn biệt tăm, ông Jacob đã gửi thông tin sự biến mất kì bí của con gái cho báo địa phương.
Vào ngày tờ báo địa phương đăng tin, chủ bút Pat Riley nhận được một cuộc điện bất thường: “Tao gϊếŧ nó rồi. Tao đã gϊếŧ Dorothy Scott. Nó là người yêu của tao. Tao phát hiện nó nɠɵạı ŧìиɧ với thằng khác. Nó phủ nhận và thế là tao gϊếŧ luôn”.
Kẻ lạ mặt cung cấp thông tin về đặc điểm nhận dạng Dorothy trong ngày cô biến mất để chứng minh mình nói đúng. Hắn nói rằng Dorothy đã gọi cho hắn từ bệnh viện. Dù vậy, đồng nghiệp Pam khẳng định không hề thấy Dorothy gọi điện cho bất kì ai cho tới lúc đi lấy xe hơi.
Thứ Tư hàng tuần
Trong 4 năm sau đó, cứ vào thứ Tư hằng tuần, bố mẹ Dorothy lại nhận được các cuộc gọi bí ẩn. Kẻ gọi điện hỏi Dorothy có nhà không và đều khẳng định đã gϊếŧ bà mẹ trẻ. Hoặc đơn giản, hắn nói gọn lỏn: “Tao bắt nó rồi”. Các cuộc gọi luôn xuất hiện lúc bà Vera ở nhà một mình. Cảnh sát cố gắng theo dõi điện thoại và truy tìm dấu vết kẻ tình nghi nhưng hắn chỉ gọi trong vài dây rồi cúp máy.
Cuộc gọi cuối cùng là vào tháng 4.1984. Khi đó, người nghe máy là ông bố Jacob. Có lẽ kẻ lạ mặt cho rằng gia đình nhà Dorothy đã chuyển đi nên không gọi tiếp.
Tháng 8.1984, tại một vùng núi đá trập trùng ở phía bắc Anaheim, một công nhân xây dựng phát hiện ra một mảnh xương. Ban đầu, anh này nghĩ rằng đó là xương chó nhưng càng đào sâu bên dưới, những chi tiết của bộ xương người càng hiện rõ.
Bà Vera nhận được điện thoại từ cảnh sát và thông báo rằng đó chính là bộ xương của con gái bà, Dorothy. Bên cạnh thi hài là chiếc đồng hồ và chiếc nhẫn. Đồng hồ ngừng ở lúc 12 giờ 30 phút trưa ngày 29.5.1980, một ngày sau khi Dorothy mất tích.
Sau khi xương của Dorothy được tìm thấy, gia đình bà Vera nhận thêm hai cuộc điện thoại nữa với cùng nội dung: “Nó có nhà không?”. Sau đó, kẻ lạ mặt không gọi thêm bất kì cuộc nào. Điều tra chìm vào bí ẩn suốt 36 năm qua.