Cuộc Sống Sinh Hoạt Tính Phúc Của Trần Dao (NP)

Chương 5

Chương 5: Hỏi về vấn đề trợ cấp và bị giảng viên hướng dẫn ép làʍ t̠ìиɦ

Ở môi trường mới, Trần Dao sống một cuộc sống đại học vô cùng vui vẻ, giảng viên thân thiện hiền lành, bạn học hòa thuận với nhau, bạn cùng phòng lại đáng yêu hoạt bát.

Đặc biệt là giảng viên hướng dẫn lớp Trần Dao, là một giảng viên vô cùng có trách nhiệm, khuôn mặt trung thực, làn da hơi ngăm đen, bước qua tuổi ba mươi đã hơi có bụng, dáng người trung bình, làm cho người ta vừa nhìn đã tràn ngập cảm giác an toàn.

Vừa khai giảng, mọi việc trong lớp vô cùng bận rộn. Chẳng hạn, gần đây lớp học đã bắt đầu lập danh sách sinh viên khó khăn được nhận trợ cấp. Quê của Trần Dao ở một địa phương nhỏ, nhà còn ở trong thôn vùng núi, điều kiện trong nhà cũng không tốt lắm, nên cô muốn hỏi giảng viên hướng dẫn về điều kiện để xin trợ cấp.

Văn phòng của giảng viên hướng dẫn nằm trên tầng 5 của tòa nhà giảng dạy, mỗi giảng viên đều có một văn phòng riêng biệt. Trần Dao đứng ở cửa, có chút khẩn trương thở ra, nâng tay lên gõ cửa.

“Mời vào!” Nghe được giọng nói, Trần Dao đẩy cửa đi vào.

Giảng viên hướng viên ngẩng đầu nhìn, nữ sinh đi vào mặc áo ngắn tay màu trắng, bầu ngực to lớn đẩy lớp vải mỏng manh lên, lộ ra núʍ ѵú non mềm, theo bước đi của cô hơi nẩy lên và lắc lư dao động.

Giảng viên hướng dẫn nhìn chằm chằm, ngay cả những lời Trần Dao hỏi cũng không nghe rõ, chỉ nghĩ xem bầu ngực này có xúc cảm mềm mại và đàn hồi như thế nào.

“Cái gì? À, trợ cấp sinh viên khó khăn!” Giảng viên hướng dẫn lấy lại tinh thần, nghe thấy câu hỏi của Trần Dao, tròng mắt khẽ đảo.

“Là như vậy, Trần Dao à, danh sách trợ cấp cho sinh viên khó khăn có hạn, nếu em cạnh tranh thì ưu thế cũng không lớn!” Giảng viên hướng dẫn thở dài nói. “Vậy... Vậy phải làm thế nào ạ…” Trần Dao lắp bắp nói, khuôn mặt bởi vì nói chuyện với giảng viên hướng dẫn mà khẩn trương đỏ ửng lên, hàm răng khẽ cắn môi dưới hồng hào đầy đặn.

“Đương nhiên, bạn học Trần Dao cần phải cố gắng một chút!” Giảng viên hướng dẫn đột nhiên vươn hai tay về phía cặp mông dưới lớp váy ngắn của Trần Dao rồi xoa nắn, sau đó tách hai chân của Trần Dao ra để cô ngồi lên đùi, mặt đối mặt với mình.

“A!” Trần Dao hét lên, hai tay vội vàng vịn lên vai giảng viên hướng dẫn, bầu ngực cũng nảy lên và đυ.ng vào mặt của giảng viên hướng dẫn.

“Nếu em ngoan ngoãn, danh sách sinh viên có hoàn cảnh khó khăn còn có thể thiếu tên em sao?” Giảng viên hướng dẫn vùi đầu vào bầu ngực của Trần Dao, hít một hơi thật sâu. Sau đó, ông ta nhanh chóng cởi bỏ áo ngực của Trần Dao ra, miệng vùi vào bầu ngực lớn của cô, vừa ngậm vừa liếʍ mυ'ŧ núʍ ѵú, phát ra tiếng nước.

“A... Đừng... Nhẹ... Nhẹ một chút…” Lúc này, Trần Dao làm sao còn có thể nghe được giảng viên hướng dẫn nói cái gì, núʍ ѵú bị ngậm lấy đến tê dại, giảng viên hướng dẫn còn ưỡn lên trên, để dươиɠ ѵậŧ chống đỡ âʍ ѵậŧ của Trần Dao, âʍ đa͙σ bị cọ xát đến mức phun ra mật hoa, âm môi cũng vểnh lên, cả âʍ ɦộ đều vô cùng chua xót.

Tay Trần Dao vốn định đẩy giảng viên hướng dẫn ra, nhưng bởi vì bầu ngực bị ngậm lấy vô cùng thoải mái mà cô ôm đầu ông ta, eo nhỏ ưỡn về phía trước, đầu ngẩng cao, đầu lưỡi đỏ tươi vươn ra, nước miếng theo đầu lưỡi nhỏ mà chảy xuống.

Giảng viên hướng dẫn ăn bầu ngực no đủ, lại tiếp tục đỡ đầu Trần Dao, hôn lên cái miệng đỏ bừng vì kɧoáı ©ảʍ mà khẽ hé mở của cô, tay cũng sờ về phía âʍ ѵậŧ của Trần Dao, hai ngón tay khép lại, cắm vào âʍ đa͙σ ướŧ áŧ.

“A…” Lần đầu tiên Trần Dao hôn môi, đầu lưỡi người đàn ông quấn lấy đầu lưỡi Trần Dao mà liếʍ mυ'ŧ, liếʍ mυ'ŧ cho đến tê dại. Đây cũng là lần đầu tiên Trần Dao bị đàn ông chơi đùa mà cảm thấy toàn tâm toàn ý vui vẻ ở trong đó.

Không lâu sau, bên trong âʍ đa͙σ đã lên ba ngón tay, lúc nhẹ lúc nặng, có lúc lại đặc biệt quấy phá tại một điểm, lỗ nhỏ sao có thể chịu nổi kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy, không đến hai phút thì âʍ đa͙σ đã kịch liệt co rút đạt tới cao trào, một đợt dâʍ ɖị©ɧ từ sâu bên trong chảy ra ngoài.

Giảng viên hướng dẫn cũng không định buông tha cho lỗ nhỏ đang run rẩy kia, ông ta vươn tay vuốt ve lôиɠ ʍυ bị dâʍ ɖị©ɧ làm cho ướt đẫm của Trần Dao, rồi lại nặng nề cắm vào bên trong âʍ đa͙σ, sau khi tiến vào bên trong âʍ đa͙σ đã nhanh chóng chuyển động, toàn bộ bàn tay giống như hóa thành dư ảnh, dùng hết sức quấy phá bên trong lỗ nhỏ.

“A... A…” Trần Dao giãy dụa thân thể muốn tránh khỏi cảm giác kɧoáı ©ảʍ cực hạn này, nhưng lại bị người đàn ông đè xuống làm cho cô không thể động đậy.

“Đừng... Sắp tới rồi, sắp tới... A…” Chỉ thấy âʍ đa͙σ phun ra một lượng lớn dâʍ ɖị©ɧ, niêm mạc âʍ đa͙σ nhanh chóng run rẩy, cửa âʍ đa͙σ mấy máy đóng mở liên tục, giảng viên hướng dẫn rút tay ra rồi nhét ngón tay ướt nhẹp vào miệng của Trần Dao trong lúc cô đang cao trào không khép lại được.