Khi Mỹ Nhân Ngu Ngốc Cầm Kịch Bản Pháo Hôi

Quyển 3 - Chương 11-1: Rửa sạch Ŧiиɦ ᗪịƈɦ

“Làm sao, anh muốn sinh con cho ông ta à?” Hà Chính nhìn chằm chằm Viên Cảnh Du đang gắt gao khép chặt hai chân ngồi trên bồn cầu, ngữ khí không kiên nhẫn.

Sao lại không nghe lời như vậy.

Viên Cảnh Du rất xấu hổ, lại không chịu nổi sự đe dọa, nghe được câu chất vấn liền theo thói quen run run rẩy rẩy, thút tha thút thít nức nở lau khô nước mắt.

“Không muốn sinh …”

Hà Chính biết mình đã đạt được mục đích, đầu lưỡi liếʍ liếʍ hàm răng, lộ ra chút ý cười bí hiểm gian xảo.

Anh ngồi xổm xuống, cong một bên đầu gối lên, quỳ trên mặt đất. Rất tự nhiên vén làn váy nhỏ người ta lên, bàn tay to màu lúa mạch vuốt ve dọc một đường thẳng theo cẳng chân, cuối cùng chen vào giữa hai chân ấm áp mềm mại của Omega.

Chân của Viên Cảnh Du nhìn rất đẹp, xúc cảm khi sờ cũng rất êm.

Vừa dài vừa thẳng, làn da nhẵn mịn như mỡ đông, vuốt ve một chút thôi là sẽ để lại dấu vết khả nghi ngay, ngay cả khi bị nóng cũng có thể chưng ra thành một màu hơi phiếm hồng nhạt, giống như một loại vết tích khi bị người khác mυ'ŧ ra vậy.

Quan trọng nhất chính là, bởi vì từ nhỏ được nuôi rất kỹ, cho nên cậu cũng không hề gầy, ngược lại hai chân còn hơi hơi đẫy đà nở nang, nếu dùng bàn tay áp lên bóp bóp vài cái, là có thể cảm nhận được trọng lượng của phần thịt thơm, vừa mềm xốp vừa nõn nà tựa như bơ mịn.

Hà Chính trông thấy âʍ ɦộ nữ tính ở phía dưới còn đang bưng đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙, biểu cảm lập tức trở nên khó chịu, căm ghét nhíu mày lại.

Lại lần nữa phỉ nhổ cái lão cha nuôi cầm thú kia.

Anh ngừng vuốt ve, duỗi tay ấn xuống khoang bụng chứa đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Omega, bàn tay không có quy luật đè ép.

Theo động tác đó, từng luồng từng luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ cứ như chất lỏng mạnh mẽ trào ra ngoài từ trong khe thịt mềm nhũn nát nhừ, hai cánh thịt môi dâʍ đãиɠ vung vẩy, có chút không chịu nổi sự cọ rửa quá mức mãnh liệt này.

“Chậm một chút, em trai, a ưm …” Viên Cảnh Du nắm chặt viền váy ngủ, phát ra tiếng khóc hừ hừ mềm mại, mũi chân cuộn tròn đạp lên đầu gối của người đàn ông, thỉnh thoảng lại đẩy đẩy vài cái.

Sau khi Hà Chính nghe được tiếng khóc nức nở của Omega liền giảm nhẹ lực, ấn mấy chục cái, thẳng đến khi môi âʍ ɦộ chỉ còn có thể phun ra nước da^ʍ thì biểu cảm của anh mới hòa hoãn lại.

Phần lớn chắc là đã chảy ra hết rồi.

Người đàn ông quỳ một gối ở trên mặt đất không nhìn rõ tâm tư, nắm lấy một bên mắt cá chân của Omega, cúi đầu hôn lên mu bàn chân cậu, “Cố chịu đựng một chút, làm xong sẽ thưởng cho anh.”

“Hỏi gì cũng phải trả lời em, nghe rõ chưa?” Người đàn ông lại đột nhiên mở miệng.

Viên Cảnh Du che lại bụng nhỏ, cả người run rẩy đối mặt với đôi con ngươi sâu thẳm của Hà Chính, lòng hoảng hoảng đầu gật gật, “Nghe, nghe rõ rồi.”

Omega không biết tiếp theo sẽ làm gì, trong lòng thấp thỏm tới cực điểm.

Hà Chính đứng dậy rời khỏi phòng tắm.

Vài phút sau anh mới trở về, trong tay cầm một cái ống dài trong suốt, tiết diện gần bằng kích cỡ của một ngón cái, một đoạn ở phần đầu được làm bằng chất liệu pha lê cứng rắn, phần sau thì được làm bằng cao su mềm dẻo.

Sau khi cẩn thận vệ sinh sạch sẽ ở bồn rửa mặt, anh mới bôi một lớp sữa tắm dọc theo chiều dài cái ống.

Hà Chính cầm theo thứ này, một lần nữa quỳ xuống trước mặt Viên Cảnh Du.

Viên Cảnh Du trong nháy mắt có dự cảm chẳng lành, cậu liền kháng cự, chống lại bả vai rắn chắc của người đàn ông.

Nhưng lúc này đã muộn, Hà Chính một tay nắm chân cậu gập lên, đem phần đầu ống bằng pha lê nhắm ngay vào âʍ đa͙σ hồng nhuận, chậm rãi cắm vào.

“Ha a, không muốn không muốn … Em trai …” Âʍ ɦộ nữ tính bị căng ra, mang theo một loại cảm giác trướng đầy không thoải mái.

Đầu pha lê trong suốt sau khi được sữa tắm cùng với nước bướm bôi trơn liền thông thạo nghiền ép lên từng nếp thịt mềm, từng chút từng chút cạy mở cửa tử ©υиɠ mềm xốp.

“Cắm tới đâu rồi?” Hà Chính không để ý đến sự kháng cự của cậu, thử thăm dò tiếp tục đẩy thêm một chút, muốn xác nhận xem đã đẩy đến cửa tử ©υиɠ hay chưa.

Viên Cảnh Du không có cách nào đáp lại, bắt đầu sinh ra ảo giác mình sẽ lập tức bị thứ kia thọc vào khoang sinh sản. Điều này làm cho bản năng của một Omega tự nhiên cảm thấy sợ hãi, cậu thở như bị hụt hơi.

Sâu như vậy.