Cho tới nay, Mạnh An đều cho rằng chính mình là một người đủ hạnh phúc.
Có gia đình ấm áp hài hòa, có người yêu phù hợp, có một phần sự nghiệp yêu thích của chính mình.
Cậu từ trước đến nay luôn là người biết đủ, cũng bởi vậy nên vẫn luôn thập phần quý trọng tất cả mọi thứ mình có được.
Cho đến khi đêm trước kết hôn, Hạ Tri Ngôn--người cậu yêu, thời điểm gia trưởng hai bên gặp mặt thương lượng chi tiết hôn lễ, làm trò trước mặt mọi người muốn cùng cậu giải trừ hôn ước.
Mạnh An khi nghe đến đoạn vị hôn phu của mình bình tĩnh nói cho hai nhà bọn họ biết chính mình đã yêu người khác, nói chuyện này hoàn toàn là do hắn sai, hắn nguyện ý bồi thường.
Ngoài ý muốn mà tới, một chút dấu hiệu cũng không hề có, Mạnh An chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng, căn bản không có cách nào bình tĩnh được.
Đó là một buổi tối hỗn loạn.
Cậu nhớ rõ sắc mặt cha Hạ phụ đen xuống, một cái tát đem Hạ Tri Ngôn đánh ngã trên mặt đất, cậu nhớ rõ người từ trước đến nay luôn ôn nhu mẹ Hạ lại nghiêm khắc chất vấn, nhớ rõ ánh mắt khó coi lại lo lắng nhìn về phía chính mình của của cha mẹ chính mình .
Lại duy nhất không nhớ rõ chính mình ngay lúc đó đã phản ứng như thế nào.
Mạnh An cùng Hạ Tri Ngôn từ nhỏ đã quen biết nhau, bọn họ là thanh mai trúc mã lớn lên, tình cảm vẫn luôn thực tốt, thời điểm khi còn học năm 3 tiểu học -- Hạ Tri Ngôn ở trước mặt hai bên gia trưởng nói sau khi lớn lên muốn cưới Mạnh An, hai bên cha mẹ còn cho rằng là đồng ngôn vô kỵ vui đùa, đều không có để ở trong lòng.
Chờ đến khi Hạ Tri Ngôncùng Mạnh An dần dần lớn lên, mà thái độ của Hạ Tri Ngôn càng ngày càng nghiêm túc, cha mẹ Hạ rốt cuộc mới coi trọng vấn đề này.
Bọn họ lúc này mới phát hiện hình thức ở chung của Tiểu Hạ cùng Tiểu Mạnh An có chút quá mức thân mật, Mạnh An thực ỷ lại vào Hạ Tri Ngôn, ví dụ như cậu chỉ có một ngày chưa nhìn thấy Hạ Tri Ngôn đều sẽ ấp úng hướng về phía cha mẹ hỏi thăm tình huống Hạ Tri Ngôn, mà Hạ Tri Ngôn ---cái tên tiểu hỗn đản này thậm chí đã cùng cha Hạ học xong được cách trộm hôn vợ nhỏ của chính mình rồi.
Xã hội hiện giờ chuyện hai người nam nhân kết hôn cũng không phải là chuyện hiếm lạ gì, hơn nữa hai nhà quan hệ không tồi, cha mẹ Hạ cũng thực thích Mạnh An, việc hôn nhân này liền cứ như vậy mà định xuống rồi.
Mạnh An nhớ rõ khi đó mình đặc biệt vui vẻ, hắn là thật sự thực thích Hạ Tri Ngôn, hắn khi còn nhỏ không thích nói chuyện, cùng những bạn nhỏ khác chơi không hòa hợp, hơn nữa hình thể so bạn cùng lứa tuổi cao lớn rất nhiều cùng trời sinh hung tướng (*tướng mạo nghiêng về nghiêm nghị, hung dữ ) , một đoạn thời gianrất dài ở nhà trẻ hắn đều là bị cô lập, cho đến khi Hạ Tri Ngôn dọn đến cạnh nhà hắn.
Gia cảnh Mạnh gia cùng Hạ gia đều không tồi, ở thủ đô tuy rằng so với hào môn thì cao quý hơi không đủ nhưng so với những kẻ có tiền thì lại nhiều hơn chút căn cơ, hai người cha hai bên tuy rằng chưa gặp qua nhưng nhưng bởi vì tình cảnh tương tự đều hoặc nhiều hoặc ít nghe qua tên của đối phương.
Cũng bởi vậy mà sau khi hai nhà trở thành hàng xóm, hai bên đi lại cũng trở nên thường xuyên hơn.
Mà Mạnh An cũng là dưới tình huống như thế lần đầu tiên gặp được Hạ Tri Ngôn, trước đó Mạnh An chưa bao giờ gặp qua đứa nhỏ nào phấn điêu ngọc trác giống như một tiểu tiên đồng như Hạ Tri Ngôn vậy giống, ngay cả bạn nhỏ được xem là đẹp nhất nhà trẻ cũng không có đẹp bằng cậu ấy, ngược lại là Hạ Tri Ngôn --có chút coi thường người bạn nhỏ nhìn qua cộc lốc lại hung hung này, nhưng Hạ Tri Ngôn được dạy bảo không tồi, trước mặt gia trưởng vẫn làm trò mà nhìn Mạnh An cười đến ngọt ngào.
Tươi cười hơi mang tính mê hoặc này cũng làm Mạnh An lần đầu tiên lấy hết can đảm đi đến trước mặt Hạ Tri Ngôn , nhỏ giọng nói, “Xin ··· xin chào, mình tên là Mạnh An.”
“Tôi là Hạ Tri Ngôn, xin chào anh trai nhỏ.”
“Tri Ngôn phải gọi Tiểu An là em trai nga, Tiểu An so với con nhỏ hơn hai tháng đó.” mẹ Mạnh cong con mắt cười cười.