Tên đeo kính đeo gọng kính, che lại đôi mặt chứa đầy sự trào phúng.
Bộ dạng hắn bây giờ, cùng với súc vật có gì khác nhau đâu.
Chỉ là làm bộ thanh cao, cho minh một tí an ủi thôi.
Nghĩ lại trong hai mươi năm cuộc đời của mình, hắn luôn là người có tính cách rất trạch nam, nhiều lắm thì chỉ lên mạng tự sướиɠ một chút. Bản thân tự biết mình không xấu.
Không ngờ khi dịch bệnh Zombie bùng lên. Không có pháp luật trói buộc, mới trong một đoạn thời gian ngắn ngủi, vậy mà hắn đã thay đổi nhiều như vậy.
Ngay cả chính hắn đều thấy mình thực lạ lẫm. Không có tự tin mà đối mặt với chính mình nữa.
Khuôn mặt của cô có chút đỏ, nhỏ giọng giải thích cho bản thân.
“Tôi không có cố ý kẹp… Kẹp anh, tên kia ở phía sau đυ.ng vào cúc huyệt của tôi, tôi liền không nhịn được mà ép lại.”
Cúc huyệt mẫn cảm mỗi khi bị đυ.ng vào. Nàng không nhịn được mà kẹp chặt trốn đi, nhưng khi kẹp chặt cúc huyệt, lại khống chế không tốt, tránh không được cô kẹp chặt cả tiểu huyệt của mình lại.
Gã đeo kính xoa đầṳ ѵú của cô, cúi đầu ngậm một đầṳ ѵú khác vào miệng, răng nhẹ nhàng cắn, hàm răng cứng rắn cắn vào da thịt, trước ngực giống như chạy qua một dòng điện, cô không nhịn được mà run rẩy thân thể.
Hàng Tử thấy thế, nhân cơ hội này dùng ngón tay đã được bôi đầy dầu bôi trơn cắm vào cúc huyệt.
Nữ nhân thét lên một tiếng ngắn, lập tự cảm giác được sự tê dại như bị điện giật không thể kiềm chế được ở trước ngực mình.
Kỳ thật cúc huyệt có sự bôi trơn đầy đủ, ngón tay đi vào cũng không đau, chỉ là dị vật vào bên trong có cảm giác quá mức mãnh liệt, cô cảm thấy rất khẩn trương. Muốn dùng sức đem dị vật bên trong đẩy ra ngoài.
Ngón tay của Hàng Tử bị cô kẹp chặt lấy, thân thể cứng ngắc của cô rốt cuộc mềm nhũn lại, bắt đầu dùng ngón tay chậm rãi đút vào, chờ cô chậm rãi thích ứng, lại nhét vào một ngón tay vào thêm nữa.
Ngón tay bị cúc huyệt chặt chẽ mà mυ'ŧ lấy, Hàng Tử không nhịn được tưởng tượng côn ŧᏂịŧ của mình ở trong cúc huyệt bị kẹp chặt như vậy, côn ŧᏂịŧ liền cứng rắn muốn nổ tung.
Tiểu huyệt cùng với cúc huyệt đều bị người ta cắm. Hai đầṳ ѵú cũng đều được làm, toàn thân nữ nhân bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến tê dại. Bên môi tràn ra sự rêи ɾỉ vô ý thức.
Hàng Tử nhìn thấy cô dâʍ đãиɠ bắt đầu rêи ɾỉ, không muốn nhịn nữa, dứt khoát rút ngón tay ra, vịn vào liền cắm vào cúc huyệt không ngừng co rút lại.
Côn ŧᏂịŧ đi vào rất thông thuận, sau lưng cũng không có cảm giác bị xé rách đến khó chịu, cô âm thầm thở ra một hơi.
Gã đeo kính nhìn thấy Hàng Tử cắm vào, liền hướng mắt đưa ý một cái. Hai người liền bắt đầu lẫn nhau người đâm người rút, trông giống như đang chơi trò người truy ta đuổi theo vậy.
Bởi vì cô cùng tên đeo kính là đối mặt với nhau khi nằm, cho nên khi gã đeo kính thao cô, thì cô đều đập vào ngực tên đó, đầṳ ѵú cũng hầu như là chọc vào ngực hắn. Giống như đang trêu chọc hắn vậy.
Lông m* thô ráp của hắn thỉnh thoảng lại cọ xát với hạt đậu sung huyết của cô. Cô không nhịn được mà run rẩy.
Nữ nhân thoải mái tê dại cả da đầu, nhịn không được mà rêи ɾỉ
“A, sướиɠ quá… Hai cái động đều bị lấp đầy. Dùng sức mạnh lên…”
Nhìn thấy bọ dáng lẳиɠ ɭơ của cô, hai người cũng không sợ cô chịu không nổi, dứt khoát cùng một chỗ thọc vào, hai cây côn ŧᏂịŧ cách một lớp thịt mềm mà cùng nhau trừu sáp, thậm chí bở vị góc độ làm, mà hai cây côn ŧᏂịŧ thỉnh thoảng còn đâm vào đối phương một chút.
Kí©ɧ ŧɧí©ɧ dị dạng như vậy khiến ba người có chút điên cuồng. Chỉ là tất cả mọi người đều nghiêng thân nằm, luôn cảm thấy không dùng được toàn lực.
Mặc dù dạng này cũng rất sướиɠ, thế nhưng nếu muốn đạt được cao trào thật sự rất khó.
Bên ngoài có nhiều người chờ lâu như vậy. Nếu bắn không ra, thật sự không phải là tôt.