"Ha ha, Burris, cậu sao lại tới đây vậy. Đùa chứ chúng tôi làm sao có thể làm chuyện xấu ở chỗ này được?"
Chu Trình thật lòng nói, Tô Uyển Oánh lại ngượng ngùng đến đỏ mặt.
"Bây giờ cũng không còn sớm, vừa rồi Smith có nói mọi người nghỉ ngơi sớm một chút để thoải mái tinh thần, ngày mai sẽ tập luyện bổ sung, không thấy hai người đâu nên tôi liền đi tìm, tôi nghĩ hai người khả năng đang hẹn hò ở chỗ này, không ngờ lại đúng như vậy."
Burris vừa nói vừa nhìn Tô Uyển Oánh bên cạnh, trên mặt cô vẫn còn vẻ xuân tình, cực kỳ mê người.
"Vậy thì chúng ta về thôi."
Chu Trình nắm lấy tay Tô Uyển Oánh đi về, mặc dù không cam lòng nhưng cũng không có biện pháp, điều kiện lại không cho phép, trở về phòng càng không làm lén được.
Burris đi ở bên kia, cùng Chu Trình để Tô Uyển Oánh đi ở giữa. Càng đi thì Burris càng đến gần Tô Uyển Oánh, giống như vô tình, lại có chút cố tình, gần như chạm đến vai Tô Uyển Oánh, một mùi hương của thiếu nữ tuyền vào mùi, Burris vừa mới không bắn ra được, côn ŧᏂịŧ lại phồng lên căng cứng.
Bất quá hắn ngụy trang rất tốt, liên tục trò chuyện cùng Chu Trình, thỉnh thoảng lại nói với Tô Uyển Oánh mấy câu, đem không khí xấu hổ ban nãy xua đuổi hết đi.
Tô Uyển Oánh vốn dĩ đối với người da đen vẫn có chút khúc mắc, trên mạng nhìn thấy không ít người da đen thô bạo, kém văn hóa lại còn háo sắc, ấn tượng của cô đối với người da đen không tốt lắm, có thể nói trừ dươиɠ ѵậŧ lớn ra thì căn bản là không tìm được điểm tốt.
Nhưng hai ngày này tiếp túc với Burris, cô lại thấy không có ấn tượng xấu cho lắm.
Tô Uyển Oánh đi giữa hai người, thấm nhuần hơi thở của hai người đàn ông, vừa mới không thể giải tỏa được du͙© vọиɠ, đang yên lặng được một lúc thì nó lại quay trở lại, mặt cô đỏ bừng, giữa hai chân trống không ngứa ngáy, sớm đã ướt đẫm.
"A ~"
Đột nhiên Tô Uyển Oánh khẽ kêu lên một tiếng, cô cảm giác được có một bàn tay nóng bỏng đang sờ soạng mông mình.
"Sao vậy?"
Burris cùng Chu Trình đồng thời hỏi, Tô Uyển Oánh nhìn về phía bạn trai trước, xong nhìn Burris, lại lần nữa nhìn bạn trai, khuôn mặt xinh đẹp ngượng ngùng, lắc đầu nói: "Không có gì."
Cô nghĩ rằng bạn trai đang sờ cô, nhưng bên cạnh còn có Burris, làm sao cô có thể nói ra được chứ?
Bàn tay kia sờ cô nóng bỏng như lửa đốt, cả người Tô Uyển Oánh cũng nóng lên. Bởi vậy, cô quyết định để bạn trai tùy ý sờ, an ủi cơ thể chính mình.
Ba người tiếp tục đi, cũng trò truyện với nhau rất vui, đi được mười bước, bàn tay kia không còn sờ nữa, Tô Uyển Oánh cảm thấy có phải vì vừa nãy chính mình phản ứng quá lớn làm bạn trai cẩn thận không dám sờ, trong lòng tiếc vô cùng, cũng âm thầm nghĩ, bất kể lát nữa bạn trai có sờ như nào, cô cũng hết sức nhịn xuống, không để lộ ra sơ hở.
Đi thêm mười bước nữa, bàn tay kia lại xuất hiện, bao trùm lên mông Tô Uyển Oánh, mặc dù cách váy nhưng vẫn như cũ cảm nhận được nhiệt độ truyền đến, làm chính mình rất thoải mái.