Con Dâu Cả Không Bằng Vợ

Chương 10: Ba ...

Hồng Văn Sơ ân cần hôn lên đầy đặn của con dâu, mùi thơm bạc hà nhẹ nhàng khoan khoái khiến ông rất thư thái và sung sướиɠ.

“ Trên người con thơm quá, phụ nữ hiếm khi dùng bạc hà.” Hồng Văn Sơ vừa nói vừa liếʍ đầṳ ѵú con dâu.

Phương Tiểu Nhã nhướng mày: "Ồ? Ba thật là có kinh nghiệm."

Hồng Văn Sơ cắn đầṳ ѵú cô, chế nhạo: "Nhìn con ghen tị này. Không sợ con chê cười. Ta ngoại trừ mẹ chồng con chưa từng tìm được người phụ nữ nào khác."

“Thật sao?” Trong lòng Phương Tiểu Nhã rất ngọt ngào, cô trực giác cảm thấy ba chồng không nói dối mình, nghĩ đến Hồng Lâm Phàm và những nam nhân khác có đạo đức cực kỳ yếu ớt trong xã hội ngày nay, chuyện đàn ông si tình ngàn vàng khó mà có được. Phương Tiểu Nhã mặc kệ dự tính ban đầu là gì, cô thực sự có chút thích người đàn ông không còn trẻ nữa, nhưng vẫn đẹp trai như cũ, hơn nữa còn thuần hương, cô ôn hòa ôm cổ ông thật chặt, hôn lêи đỉиɦ đầu ông một cái, khàn giọng nói, "Ba ba, chúng ta phải sống thật tốt."

Hồng Văn Sơ trong lòng xúc động, đây là cô gái nhỏ thực sự động tình.

Phụ nữ tỏ tình có kiểu nào ông chưa thấy qua?

Tuy nhiên, cái ôm ấm áp và cảm xúc truyền từ đỉnh đầu đã làm mềm trái tim lạnh lùng thường ngày của ông.

Ông nhẹ nhàng cắn thịt vυ', dùng răng chà xát với vẻ quyến luyến vô cùng.

Bàn tay to vuốt ve, lang thang trên người cô gái nhỏ cho đến khi vạt áo choàng của cô, xuyên sâu vào bên trong vạt áo, sờ đùi non còn mềm hơn đậu phụ, khiến ông yêu thích không nỡ buông tay.

Bẹn đùi là chỗ mẫn cảm của Phương Tiểu Nhã, khi bị bàn tay mát lạnh của ba chồng Hồng Văn Sơ

chạm vào, cô nổi da gà, tiểu huyệt ngứa ngáy, tiết ra hoa lộ.

Ba chồng Hồng Văn Sơ không chỉ xoa nắn bắp đùi của cô, mà còn dùng răng cắn thắt lưng của cô rồi nhẹ nhàng kéo ra, áo choàng tản ra, áσ ɭóŧ màu đen và làn da trắng sữa lộ ra.

Qυầи ɭóŧ cô mặc là loại tam giác lưng thấp thịnh hành trên thị trường hiện nay, không to bằng lòng bàn tay, đương nhiên không thể hoàn toàn che kín được khu tam giác của cô.

Trên cạp qυầи ɭóŧ có vài cọng cỏ thơm đen rậm, gợϊ ȶìиᏂ lạ thường, để cho người ta không nhịn được muốn nhanh chóng đẩy mảnh vải kia ra, nhìn ngắm toàn cảnh.

Vòng eo thon thả của cô khiến Hồng Văn Sơ nghi ngờ, nó không dày hơn cặp đùi rắn chắc của ông bao nhiêu, điều này khiến người ta lo lắng nếu không cẩn thận thao mãnh liệt một chút nó có thể bị gãy.

Hai bầu ngực căng đầy được bao bọc chặt chẽ bởi chiếc áσ ɭóŧ màu đen, bộ ngực có hình dáng đẹp, không quá to cũng không quá nhỏ, đây là một cặρ √υ' đẹp thực thụ.

Cô quả thực là một mỹ nhân hoàn mỹ, vừa mới vào công ty cũng không bị con trai ông vừa thấy đã yêu nhất định phải cưới về nhà.

Trong lòng Hồng Văn Sơ cảm thấy có chút không thoải mái, không suy nghĩ lung tung nữa, ông đẩy áσ ɭóŧ của con dâu lên, lộ ra một đôi thỏ ngọc trắng lóa mắt.

Hai bầu vυ' trắng nõn mềm mại đang run rẩy lộ ra trong không khí, nhìn điểm màu đỏ tươi căng bóng hấp dẫn như quả anh đào tháng ba.

Hồng Văn Sơ cổ họng khô khốc, hầu kết ông lăn một vòng, ông cúi đầu ngậm điểm đỏ tươi đó, nuốt hết.

Hai tay ông không ngừng di chuyển, bàn tay to ông đã chạm vào mép qυầи ɭóŧ của con dâu, lòng bàn tay ông bao trùm mu của cô, vừa xoa vừa sờ.

Rừng đen rậm rạp cọ vào lòng bàn tay ông, mang đến cảm giác hơi thô ráp như đang đánh bóng, năm ngón tay ông khép lại, nắm chặt một ít lôиɠ ʍυ, lôi kéo nhẹ nhàng.

Mặt Phương Tiểu Nhã hơi đỏ, cô cắn vào đầu vai ông: "Ba ba ~"

Tay nhỏ luồn vào cổ áo ông sờ l*иg ngực ông, véo một quả thù du của ông, hơi hơi dùng sức kéo kéo xoắn nhẹ.

Hồng Văn Sơ kêu lên, nụ cười bất đắc dĩ nói: "Thật sự là một đứa nhóc có thù tất báo."

"Ai bảo ba ba bắt nạt con ~"

"Con đến tìm ta, không phải muốn ba con "bắt nạt" con sao? Ba ba đã hiểu sai rồi sao?" Hồng Văn Sơ rất nghiêm túc hỏi.

Phương Tiểu Nhã không ngờ ba chồng chững chạc đàng hoàng nghiêm túc và lạnh lùng lại có mặt xấu bụng như vậy, cô há miệng ngậm hầu kết ông: "Ba ba, ngày mai ba còn muốn đi làm không?"