Cực Phẩm Đại Tiểu Thư

Quyển 1 - Chương 36: Hiểu lầm to lớn

Cạch một tiếng, khay điểm tâm trong tay Mạc Thiếu Khanh rơi trên mặt đất, phát ra tiếng vang thanh thúy, dù cho Tần Mộ Dao quay đầu lại, nhưng không có làm cho Mạc Thiếu Khanh từ trong khϊếp sợ tỉnh táo lại.

Không khí giống như liền đọng lại tại một khắc kia, ánh mắt Mạc Thiếu Khanh không thể từ trên thân thể xinh đẹp dời đi, cả người liền ngơ ngác đứng ở nơi đó. Cho dù biết nhìn nàng như vậy là mạo phạm nàng, nhưng là hai mắt lại không chịu đầu óc hắn khống chế.

‘Dao Nhi trước mắt ở trong một tầng sa mỏng bao quanh, mảnh vải dệt trên người ít đến đáng thương kia che không được nhiều cảnh xuân lắm, ngược lại làm cho nàng tăng thêm một loại đẹp thần bí, Dao Nhi thật xinh đẹp!’

Trong mắt hắn là khϊếp sợ, là thưởng thức, còn có nồng đậm ái mộ ý.

Thân thể nữ nhân, hắn chưa bao giờ cảm thấy hứng thú, địa vị thương giới Mạc gia ở Tây Nhạc quốc hiển hách, mà hắn còn lại là Mạc gia Đại thiếu gia, người có khả năng kế thừa sản nghiệp Mạc gia nhất, rất nhiều người muốn nịnh bợ lấy lòng hắn cũng đưa mỹ nhân vô số. Những nữ nhân kia mặc dù là thoát y phục dụ dỗ hắn, hắn cũng chưa từng muốn nữ nhân nào. Cho dù là thuần túy phát tiết sinh lý cũng không có.

Ở trong lòng hắn, chỉ có hai người thiệt tình yêu nhau, mới có thể cùng làm hành động giao hòa thân mật kia. Tình yêu ở trong mắt hắn là hoàn mỹ thuần khiết, không hề chứa tạp chất!

Lớn như vậy, hắn vẫn là lần đầu tiên bởi vì thân thể nữ nhân có cảm giác. Nghĩ đến lần đó ở trong Hoàng cung, hắn vụиɠ ŧяộʍ tiến vào chỗ ở của nàng, gần là nhìn dáng vẻ lúc ngủ của nàng ngủ mà thôi, thân thể hắn liền nhiệt huyết sôi trào.

Mạc Thiếu Khanh đột nhiên phát hiện, ảnh hưởng của Tần Mộ Dao đối với hắn giống như càng lúc càng lớn, vượt xa sức tưởng tượng của hắn!

Tần Mộ Dao nhìn Mạc Thiếu Khanh ở cửa, đầu tiên phản ứng lại, trong lòng thấp rủa một tiếng, lập tức quay lưng lại.

“Mạc Đại thiếu, ngươi xem đủ chưa?”

Nàng hy sinh bản thân mặc ít như vậy, mục đích là đả kích Mạc Yên, cũng không phải là làm cho Mạc Thiếu Khanh xem đến nghiện!

Mạc Thiếu Khanh phút chốc bừng tỉnh, giật mình nhận ra chính mình thất thố, trên mặt phút chốc lộ ra một chút xấu hổ đỏ ửng.

“Ta…… Ta…… Ta……”

Hắn không biết nên nói cái gì, ba tấc lưỡi trước kia giờ phút này lại bãi công, tầm mắt hắn vẫn là không thể từ trên thân thể của nàng rời đi, theo góc độ này, hắn có thể đem đường cong hoàn mỹ của nàng một chút cũng không sót.

Ai cũng không thể tưởng được, gặp chuyện thong dong trấn định, đối bất cứ chuyện gì cũng cười yếu ớt như Mạc Thiếu Khanh lại cũng sẽ có lúc nói không ra lời.

Cảm nhận được tầm mắt Mạc Thiếu Khanh còn gắt gao dính ở trên thân thể của nàng, mi tâm Tần Mộ Dao hơi nhíu.

“Ngươi còn xem!”

Mạc Thiếu Khanh giật mình, rất nhanh nhắm mắt lại, nhưng là cảnh đẹp vừa rồi đã thấy vẫn như cũ ở trong óc xoay quanh, xóa đi không được.

Mạc Thiếu Khanh cố gắng làm cho một tia lý trí trở lại, ánh mắt dừng ở phía trên y phục đặt đầy trên bình phong, rất nhanh hiện lên đi, tay cầm lấy ngoại y, khoát lên trên người Tần Mộ Dao.

“Đừng…… Đừng cảm lạnh.”

Hắn giống như tên vắt mũi chưa sạch chưa từng thấy qua nữ nhân, chân tay luống cuống cầm y phục khoát lên trên vai của nàng, khoảng cách giữa hai người kéo gần thật giống như một ma chú, đem Mạc Thiếu Khanh hấp dẫn.

Biết rõ nàng mặc y phục sau, hắn nên thối lui, nhưng là đôi tay khoát lên hai bờ vai nàng lại luyến tiếc buông ra, trong lòng có một thanh âm đang kêu gào nói hắn phải nàng ôm vào trong lòng.

Tần Mộ Dao cầm y phục bó lấy, hơi hơi ngẩng đầu, rõ ràng thấy trên mặt hắn khả nghi đỏ ửng, trong lòng đột nhiên chấn động.

Nàng còn không có thẹn thùng, hắn lại thẹn thùng trước, không nghĩ tới Mạc Thiếu Khanh giống hồ ly cũng có một mặt thật thà đáng yêu như thế, thú vị!

Hai huynh muội Mạc gia, Mạc Thiếu Khanh có thể coi như tốt hơn so với Mạc Yên! Nghĩ đến hắn tương trợ mình, không vui trong lòng vừa rồi đều trở thành hư không. Nhắm mắt, giảo hoạt trong mắt Tần Mộ Dao chợt lóe mà qua.

“Đã trễ thế này, Thiếu Khanh tìm ta có việc?”

Tần Mộ Dao ra tiếng, chống lại ánh mắt hắn không ngừng lóe, bừa bãi thưởng thức vẻ quẫn bách của hắn giờ phút này.

Đây chính là cơ hội ngàn năm một thuở, nàng nhưng là muốn xem cho đủ!

Thân thể Mạc Thiếu Khanh cứng đờ, mới nhớ lại mục đích hắn đến, nhìn về phía khay điểm tâm bị đánh nát ngay cửa, điểm tâm rơi đầy đất, trên mặt nhất thời lại nổi lên một chút xấu hổ lúng túng.

Hắn vốn là đưa điểm tâm đến cho nàng, nhưng không có nghĩ đến lại gặp được một màn như vậy, nghĩ đến biểu hiện của mình, trong lòng thở dài.

Thật không biết ông trời là đang chiếu cố hắn, hay là ở trêu cợt hắn!

Tần Mộ Dao theo tầm mắt hắn nhìn lại, trong lòng đột nhiên chấn động.

Hắn là vì đưa thức ăn đến đây cho nàng sao? Nàng ngẫu nhiên có thói quen ăn khuya, hắn là làm sao mà biết được?

“Ta…… Ta……”

Tần Mộ Dao tắm rửa xong hương khí quanh quẩn ở chóp mũi hắn, lý trí của hắn lại một lần nữa bị phá vỡ, trong lòng không khỏi âm thầm oán chính mình.

Lạnh nhạt đối với nữ nhân trước kia chạy đi đâu?

Cũng chỉ có ở trước mặt Tần Mộ Dao, hắn mới có thể lặp đi lặp lại nhiều lần ngoại lệ!

Tần Mộ Dao nhợt nhạt giương khóe miệng lên, ngữ khí cố ý học hắn.

“Huynh…… huynh như thế nào?”

Quả nhiên, sau khi nàng nói xong, đỏ ửng trên mặt Mạc Thiếu Khanh càng không thể cứu chữa, từ bên tai lan tràn đến toàn bộ cổ.

Trên mặt Mạc Thiếu Khanh xấu hổ không thôi, đang muốn cố gắng làm cho chính mình khôi phục lý trí, lại cảm giác được trên đầu truyền đến một trận đau kịch liệt, hình ảnh Tần Mộ Dao trước mắt càng ngày càng mơ hồ, giây tiếp theo toàn bộ thân thể ngã xuống.

“Dám chiếm tiện nghi tiểu thư nhà ta, ta đánh chết ngươi!”

Hồng Anh giơ gậy gộc lên cao muốn đánh vào người kia. Nàng bất quá là rời tiểu thư đi là vì làm điểm tâm nàng ấy thích ăn nhất, lại có tặc tử xông tới, nàng không thể không hảo hảo giáo huấn hắn!

Biến cố bất ngờ xảy ra làm cho Tần Mộ Dao cả kinh, nhìn Mạc Thiếu Khanh đã muốn nằm trên mặt đất hôn mê bất tỉnh, nàng theo bản năng bắt lấy tay Hồng Anh.

“Hồng Anh, dừng tay, hắn là Mạc Thiếu Khanh!”

Nghe được tên Mạc Thiếu Khanh, Hồng Anh cũng nháy mắt cứng đờ, sau đó tỉnh táo lại, cẩn thận nhìn nam nhân nằm trên đất, khuôn mặt tái nhợt.

‘Làm sao lại là Mạc Đại thiếu?’

“Ta…… Ta nghĩ đến hắn…… Hắn là tặc hái hoa!”

Trong lòng Hồng Anh xẹt qua một chút áy náy.

Lần này nàng gặp rắc rối chắc rồi, nàng đắc tội Mạc Đại thiếu cũng không quan trọng, nhưng mà nàng là nha hoàn của tiểu thư, vạn nhất đối tiểu thư sinh ra ảnh hưởng làm sao bây giờ?

Huống hồ, ở trong mắt phu nhân thì Mạc Đại thiếu là tiểu tế tương lai chạm tay có thể bỏng!

Nếu Mạc Đại thiếu thật sự thành cô gia, vậy ngày về sau của nàng……

Hồng Anh càng nghĩ càng sợ hãi, nhất thời hoảng tay chân.

“Tiểu thư…… Tiểu thư, ta không phải cố ý, ta tưởng tặc hái hoa…… Hiện tại nên làm cái gì bây giờ?”

‘Tặc hái hoa?’

Tần Mộ Dao không khỏi cảm thấy buồn cười!

‘Nếu Mạc Thiếu Khanh biết chính mình bị trở thành tặc hái hoa, sẽ có cảm tưởng thế nào?’

Nhìn trên trán Mạc Thiếu Khanh sưng một cục, Tần Mộ Dao không khỏi thở dài. Vốn nghĩ rằng đêm nay có thể hảo hảo ngủ một giấc thật ngon, xem ra lại không thể như nguyện!

“Giúp ta đem hắn đỡ lên nhuyễn tháp, lại đi lấy chút nước vào đây!”

Vết máu trên đầu hắn cần phải lau chùi sạch sẽ mới được……

…………

Sáng sớm hôm sau, Tần Mộ Dao mở mắt ra liền theo bản năng nhìn về phía nhuyễn tháp gian ngoài, nhưng không có thấy thân ảnh Mạc Thiếu Khanh, xem ra hắn đã tỉnh!

Tần Mộ Dao không nghĩ nhiều lắm, ra cửa, đi xuống lâu, liền thấy Tề Duệ cùng Mạc Yên ngồi ở ở vị trí sát cửa sổ, trên bàn đã muốn đặt bữa sáng.

Tần Mộ Dao đã đến, làm cho hai người vốn đang nói chuyện gì đột nhiên ngừng lại, sắc mặt đều đổi đổi. Tần Mộ Dao cố ý không nhìn biến hóa của bọn họ, tự mình ngồi xuống, bắt đầu ăn bữa sáng. Ánh mắt còn như có như không liếc về phía Mạc Yên, nhìn đến trên mặt của nàng ta hồng một cách kỳ cục, trong lòng một trận cười khẽ.

Xem ra ‘thuốc’ của nàng tối hôm qua có vẻ hạ rất mạnh, Mạc Yên nhưng là tiểu thư khuê các cổ đại, làm sao thấy qua trường hợp như vậy!

Mạc Yên cảm nhận được tầm mắt của nàng, trên mặt càng thêm như bị lửa đốt, trong lòng lại bởi vì chuyện tối hôm qua lại một lần nữa ở trước mặt Tần Mộ Dao bại trận mà cảm thấy tức giận.

Đột nhiên giương mắt, nhìn đến ánh mắt Tề Duệ dừng ở trên người Tần Mộ Dao, Tề Duệ chưa từng dùng ánh mắt chăm chú như vậy để nhìn bất kỳ nữ nhân nào! Tiếng chuông cảnh tỉnh trong lòng nàng lại một lần nữa vang lên.

“Sao không thấy Thiếu Khanh?”

Tần Mộ Dao đột nhiên dừng lại, tìm kiếm thân ảnh Mạc Thiếu Khanh ở chung quanh.

Hắn không phải đã đi ra sao! Không biết thương trên trán hắn tốt hơn một chút không?

Cạch một tiếng, Tề Duệ hung hăng đem chiếc đũa đặt ở trên bàn, trong lòng xẹt qua một chút không vui.

Hắn thực không muốn từ trong miệng Tần Mộ Dao nghe được tên Mạc Thiếu Khanh.

Tần Mộ Dao thản nhiên liếc mắt hắn một cái, mi tâm hơi nhíu.

Hắn đây là dây thần kinh nào bị chập?

Từ yến hội Khất Xảo, Tề Duệ nhưng cho tới bây giờ đều chưa từng cho nàng sắc mặt hoà nhã! Hắn đúng là Vương gia, nhưng Tần Mộ Dao nàng cũng không có nghĩa vụ đi chịu đứng sự kỳ quái của hắn!

Nghĩ đến đây, Tần Mộ Dao đứng dậy. Đang muốn rời đi, lại đυ.ng phải một cái l*иg ngực rộng lớn, giương mắt vừa thấy, rõ ràng thấy Mạc Thiếu Khanh đứng ở trước mặt chính mình, cục sưng trên trán kia làm cho Mạc Thiếu Khanh tuấn mỹ suất khí, ôn nhuận như nước thoạt nhìn phá lệ không hòa hợp.

“Huynh đã đến rồi? Ăn bữa sáng chưa? Hoa quế cao này không tệ!”

Tần Mộ Dao vô cùng ân cần, trong lòng hoặc ít hoặc nhiều bởi vì Mạc Thiếu Khanh bị thương mà áy náy.

Mạc Thiếu Khanh xấu hổ gật gật đầu, không dám nhìn tới hai mắt Tần Mộ Dao.

Buổi sáng hôm nay tỉnh lại, lại phát hiện bản thân ở trong phòng Tần Mộ Dao, lúc ấy trong lòng hắn một trận vui sướиɠ, nhưng là lập tức nghĩ đến chuyện xảy ra tối hôm qua.

Hắn chưa từng mâu thuẫn như vậy, muốn ở lại trong phòng tiếp tục quan sát dung nhan lúc ngủ của nàng, nhưng là lại sợ hãi nàng đột nhiên tỉnh lại phát hiện được hắn! Nghĩ đến dư vị vẻ đẹp tối hôm qua thấy được nhưng là lại bởi vì biểu hiện chính mình ngốc lăng cảm thấy ảo não.

Bên cạnh, Tề Duệ sâu sắc nhận thấy được không khí giữa hai người thực quái dị. Tần Mộ Dao hôm nay dường như đặc biệt quan tâm Mạc Thiếu Khanh!

Một đôi mày kiếm đen rậm gắt gao nhíu vào nhau.

Nhìn đến vết thương trên trán Mạc Thiếu Khanh, ánh mắt đột nhiên căng thẳng.

“Thiếu Khanh, vết thương trên trán là chuyện gì xảy ra?”

Hai người quen biết nhiều năm như vậy, Mạc Thiếu Khanh bị thương, đây là chuyện hắn chưa từng thấy!