Dọn xong bàn cờ, Tần Mộ Dao cùng Mạc Yên ngồi đối diện, Tần Mộ Dao nhếch khóe miệng lên, khí tràng cường đại làm cho người khác có chút không thích ứng.
Lúc này, ở trong mắt bọn họ nhìn đến Tần Mộ Dao cực kỳ giống một cao thủ đã trải qua các loại sóng to gió lớn trong kỳ nghệ, khí thế kia đã muốn đem Mạc Yên áp đảo vài phần.
“Không nghĩ tới từ trên núi giả ngã xuống một lần, còn học được kỹ xảo làm ra vẻ, ngươi sẽ không nên bị ngã nên ngu đi chứ? Cùng Yên Nhi tỷ tỷ đấu cờ, ta xem ngươi là tự rước lấy nhục, thua đừng làm cho người ta cười rớt răng nha!”
Chân Trân Nhi hừ nhẹ một tiếng, một bộ dáng ngang ngược, không vui châm chọc Tần Mộ Dao.
Từ lúc tiến vào Đệ Nhất lâu bắt đầu, tầm mắt Mạc đại ca luôn luôn tại trên người nữ tử vô dụng này, nhìn cũng không có liếc nhìn nàng một cái.
“Ngươi mới choáng váng đâu!”
Hồng Anh nghe có người nói tiểu thư của nàng như vậy, lập tức ra tiếng phản bác.
Trước kia tiểu thư tuy rằng cái gì cũng không biết, nhưng là cũng không phải ngốc. Huống hồ từ lúc tiểu thư tỉnh lại, liền rõ ràng cảm giác khác biệt.
“Ngươi là xú nha đầu từ đâu ra, dám cùng ta tranh luận, hừ! Ta xem là có cái dạng chủ tử nào thì sẽ có cái dạng nô tài đó.”
Chân Trân Nhi kɧıêυ ҡɧí©ɧ liếc Tần Mộ Dao một cái, ngôn ngữ lý châm chọc càng thêm lợi hại.
Tần Mộ Dao nhíu mày, nàng ghét nhất người thích đem hai chữ “Nô tài” dính trong cửa miệng, trong mắt hiện lên một chút sắc bén.
“Làm sao lại có chó sủa lợi hại như vậy? Thiên hạ Đệ Nhất lâu này không phải chỉ tiếp đãi khách nhân tôn quý sao? Như thế nào ngay cả chó cũng thả tiến vào?”
“Ngươi…… Ngươi nói ta là chó?”
Chân Trân Nhi mặt một trận xanh một trận trắng, thân là tiểu thư nàng chưa từng chịu qua vũ nhục như vậy.
“Ta có nói ngươi là chó sao? Các ngươi ai nghe thấy ta nói nàng là chó sao? Ta cũng không có chỉ tên nói họ, bất quá có người tự nhận vậy không thể trách ta.”
Tần Mộ Dao giống như giật mình nhún vai, trên mặt mang theo nụ cười vô tội.
“Ngươi…… Ca, Mạc đại ca, các ca xem nàng……”
Chân Trân Nhi dậm chân, làm nũng lôi kéo ống tay áo Chân Giác, vô tội nhìn Mạc Thiếu Khanh, hy vọng bọn họ có thể giúp trợ nàng.
Chân Giác khẽ nhíu mày, một đôi mắt hoa đào thấy không rõ thần sắc.
Hắn đau lòng muội muội bị bắt nạt, nhưng là Tần Mộ Dao nói thực chính xác, nàng quả thật không có chỉ tên nói họ, chuyện này chỉ có thể xem như Trân Nhi phải ngậm bồ hòn.
Mà Mạc Thiếu Khanh vẻ mặt chuyện không liên quan đến hắn. Ngược lại vì lại một lần nữa kiến thức đến Tần Mộ Dao nhanh mồm nhanh miệng cảm thấy thú vị, đôi mắt tinh tường kia mang theo tìm tòi cùng nghiên cứu càng lúc càng lớn.
Hắn hiện tại muốn biết là, kì nghệ của Tần Mộ Dao rốt cuộc ở trên mức tiêu chuẩn nào.
“Mạc tiểu thư, bắt đầu đi! Đừng để cho người nào đó làm phiền hưng trí của chúng ta.”
Tần Mộ Dao thản nhiên nói, tao nhã làm ra một cái thỉnh thủ thế.
Chân Trân Nhi là một tiểu thư được mọi người nuông chiều, nàng nhớ rõ ở lúc Tần Mộ Dao nhảy xuống núi giả, nữ nhân này là người la hét ồn ào nhất! Cho nên, đối nàng ta, nàng đương nhiên sẽ không chừa mặt mũi.
Ván cờ rốt cục bắt đầu, Tần Mộ Dao cùng Mạc Yên ngươi một quân ta một quân, không khí nháy mắt ngưng trệ, lực chú ý của mọi người đều tập trung ở thế cục trên bàn cờ.
Bàn cờ liền như một cái chiến trường, lúc vừa mới bắt đầu, khóe miệng Mạc Yên thủy chung lộ vẻ thản nhiên tự tin, nhưng là càng về sau, chém gϊếŧ càng kịch liệt, trên mặt Mạc Yên dần dần nổi lên sắc căng thẳng. Nàng có chút bối rối nhìn Tần Mộ Dao ngồi đối diện, lúc này trên mặt nàng vẫn như cũ trấn định.
“Tới phiên ngươi!”
Tần Mộ Dao hạ xuống một quân cờ.
Quân trắng trên tay Mạc Yên dừng lại, nàng xem toàn bộ bàn cờ, vô luận đặt ở vị trí nào, đều là cho đối phương cơ hội thắng lợi. Trên bàn cờ quân đen của Tần Mộ Dao đã muốn đem quân trắng của nàng đẩy vào tuyệt cảnh.
“Mạc tiểu thư, ngươi suy nghĩ xong chưa?”
Tần Mộ Dao bưng lên chén trà bên người, nhợt nhạt uống một ngụm, có chút không kiên nhẫn thúc giục.
Lãng phí thời gian chẳng khác nào là đang giảm bớt tuổi thọ nha!
Thân thể Mạc Yên ngẩn ra, trong lòng càng thêm bối rối.
Sắc mặt mấy người bên cạnh cũng trầm trọng xuống, nhìn thế cục trên bàn cờ, thần sắc khác nhau.
Trong đôi mắt lợi hại của Tề Duệ hiện lên một chút sâu thẳm, vẫn đang không chịu tin tưởng thứ hắn nhìn đến là sự thật.
Trên cơ bản thắng bại đã có thể đoán được, chỉ là lúc nào thì kì nghệ của Tần Mộ Dao lại có thể vượt qua Mạc Yên?
Hắn đánh giá cẩn thận nữ nhân đang thản nhiên tự đắc.
Nữ nhân này tuy rằng bộ dạng cùng Tần Mộ Dao giống nhau như đúc, nhưng là cho hắn cảm giác lại cách xa vạn dặm. Hắn hoàn toàn không tin kì nghệ của Tần Mộ Dao có một ngày lại trở nên cao siêu như vậy.
Này rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Đột nhiên, khóe miệng Mạc Yên giương lên một chút ý cười, tự tin lại ùa vào thân thể của nàng, nâng tay lên, cờ rơi xuống, hành văn liền mạch lưu loát.
“Mạc tiểu thư, ngươi xác định quân cờ của ngươi liền đặt ở nơi đó?”
Tần Mộ Dao như có ẩn ý hỏi, quân đen trên tay đã muốn đặt lên, sau đó dừng ở gần quân trắng, nhất thời thắng bại đã phân.
Mạc Yên ở dưới tình thế cấp bách, đi phải nước cờ không sáng suốt nhất, đó là tử huyệt của quân trắng, sẽ chỉ làm nàng thua nhanh hơn mà thôi.
Tần Mộ Dao nhìn tươi cười trên mặt Mạc Yên đột nhiên cứng đờ, sắc mặt một trận xanh một trận trắng, khóe miệng nhếch lên một chút ý cười thản nhiên.
“Mạc tiểu thư, đa tạ!”
Dùng lời để đả kích, Tần Mộ Dao nàng cũng biết nha!
Tâm Mạc Yên rơi xuống, không biết nói gì nhìn bàn cờ.
‘Tại sao có thể như vậy?’
Kì nghệ của nàng sao có thể bị bại bởi một nữ tử vô dụng, nàng không tin, chuyện này nhất định không phải thật sự, nhất định là Tần Mộ Dao dậm phải vận cứt chó mới có thể trùng hợp thắng nàng, nàng không thể nhận kết quả này, Mạc Yên nàng sẽ không bị thua bởi một nữ tử vô dụng!
“Chúng ta lại chơi một ván khác.”
“Ta cũng không rảnh để lại chơi với ngươi một ván khác. Thắng bại đã phân, chung quanh có nhiều người nhìn như vậy, Mạc tiểu thư sẽ không nên muốn phủ nhận đi?”
Tần Mộ Dao tao nhã đứng dậy, đi đến bên người Mạc Yên, cúi người, ở bên tai của nàng ta thì thầm.
Nhất thời, Mạc Yên như một đóa hoa héo tàn. Toàn bộ thân thể xụi lơ ngồi ở ghế trên, như là bị đả kích thật lớn, trong miệng thì thào những lời làm cho người ta nghe không rõ.
“Hồng Anh, chúng ta đi.”
Tần Mộ Dao nhìn Mạc Yên một cái thật sâu.
Mùi vị báo thù thật là thích cực kỳ. Bất quá khó xử cho Mạc Yên, ai bảo nàng ta tự đưa lên cửa? Hôm nay tới đây thì ngưng! Cho nàng ta một ít giáo huấn!
“Vâng, tiểu thư.”
Hồng Anh chạy nhanh đi theo, ở lúc đi ngang qua Chân Trân Nhi, còn không quên đắc ý nhìn nàng ta một cái, hừ một tiếng thật mạnh, nhất thời cảm thấy hết giận!
Mạc Yên vẫn ngồi ở chỗ kia như cũ, thần sắc kích động không biết làm sao, giống như bị đả kích thật lớn.
Vài người bên trong đều vẻ mặt không biết nói gì, tựa hồ không có từ tình huống vừa rồi phục hồi tinh thần lại.
Trong mắt Mạc Thiếu Khanh xẹt qua một chút sâu thẳm.
Lấy biểu hiện vừa rồi của Tần Mộ Dao, chỉ sợ kì nghệ ở phía trên hắn cũng nói không chừng. Nhưng là rốt cuộc có thể thắng hắn bao nhiêu, hắn cũng đoán không ra, đây mới là thứ hắn muốn tiếp tục tìm hiểu.
Ánh mắt dừng ở vẻ bối rối trên mặt Mạc Yên, mày hơi hơi nhăn lại.
Tần Mộ Dao ở bên tai Mạc Yên nói hai lần, mỗi một lần đều làm cho thần sắc Mạc Yên đại biến, liên tưởng đến chuyện mới xảy ra vừa rồi, đột nhiên phát hiện việc này cực kỳ giống một cái bẫy liên hoàn từng bước một dẫn đường Mạc Yên nhảy xuống.
Nếu hắn đoán không sai, mục đích của Tần Mộ Dao là muốn làm cho Yên Nhi thật mất mặt đi!
“Hôm nay là mặt trời mọc từ phía tây sao? Nữ tử vô dụng chẳng những biết chơi cờ, còn thắng Mạc cô nương, thật sự là không biết nói gì!”
Mắtt hoa đào của Chân Giác vẫn nhìn thân ảnh rời xa, liền ngay cả khí thế lúc đi đường cũng không giống nhau.
Lời nói của Chân Giác làm cho chân mày Tề Duệ gắt gao nhíu lại, nhìn bóng dáng Tần Mộ Dao rời đi.
Nghi vấn của Chân Giác cũng là điều hắn muốn biết lúc này.
Tần Mộ Dao này làm sao có thể đột nhiên sinh ra chuyển biến lớn như vậy?
Trừ bỏ nàng kỳ quái ra, Mạc Thiếu Khanh hôm nay cũng thật khác trước kia.
Tề Duệ như có chút đăm chiêu nhìn Mạc Thiếu Khanh, trong mắt hiện lên một chút tìm tòi nghiên cứu.
Mạc Thiếu Khanh chưa bao giờ từng đối bất kỳ nữ nhân nào cảm thấy hứng thú. Nhưng là vừa rồi, hắn từ trong mắt hắn ta thấy được hứng thú của Thiếu Khanh đối Tần Mộ Dao.
Xem ra, hắn cần phải hảo hảo điều tra một chút ở trên người Tần Mộ Dao đã xảy ra chuyện gì!