Mọi người sinh hoạt ở trong chương trình tạp kỹ này vài ngày, tuy nhiên một ngày nào đó, tổ tiết mục bắt đầu cố định công việc sinh hoạt của bọn họ —— cho nên nhiệm vụ trong ngày chính là nhờ chủ nhân của sân vườn dẫn khách mời lên núi đào rau củ dại, hơn nữa còn phải thi ai đào nhiều hơn.
Chủ nhân của sân vườn chính là một người nông dân chất phác, bình thường anh ấy không chỉ trồng rau ở trong sân, nuôi gà vịt để tự cung tự cấp, mà anh ấy còn thường xuyên lên núi để đào một ít rau củ dại, cho nên đối với phương diện này, anh ấy hiểu rõ hơn những minh tinh lớn lên ở trong thành phố giống như Lâm Lâm và những người khác.
Nhưng mấy người bọn họ đều là những người chăm học hỏi, cho nên bọn họ không mất nhiều thời gian để nhận biết hết các loại rau củ dại. Sau đó chủ nhân của sân vườn liền dẫn bọn họ cùng với nhϊếp ảnh gia lên núi.
Vị trí địa lý của sân vườn này chính là dưới chân một ngọn núi, mà bởi vì ngọn núi này không phải là địa điểm du lịch, cho nên cũng không có người chuyên tâm sửa đường, chỉ có một con đường đất do vô số người đi trước tạo thành. Con đường đất này hơi hẹp, chỉ khoảng nửa mét, một bên là vách núi, một bên là sườn núi, cho nên vì lý do an toàn, mọi người đều xếp thành một đường thẳng, lần lượt nối tiếp nhau.
"Con đường này thường dễ đi khi thời tiết đẹp, tuy nhiên một khi trời mưa, nó sẽ trở nên bùn lầy, mỗi lần tôi đi lên núi sau khi trời mưa, thì trên giày đều sẽ dính rất nhiều bùn. Tuy nhiên, mưa cũng tốt, mỗi khi trời mưa, trên núi sẽ mọc ra rất nhiều nấm, mặc dù phần lớn đều là nấm không thể ăn, nhưng vẫn có một ít có thể ăn được." Người nông dân kia vừa dẫn đường ở phía trước, vừa không ngừng thao thao bất tuyệt giảng giải cho mọi người.
Lâm Lâm đi theo phía sau mấy người bọn họ, cậu trò chuyện câu được câu chăng, nhưng trong lòng lại nghĩ về những chuyện khác.
"Hệ thống, cậu có thể tạo mưa nhân tạo không?"
Hệ thống luôn trả lời tương đối kịp thời lại trầm mặc một lúc lâu, sau đó nó mới hỏi một câu.
[. . . Ký chủ, cậu đã đánh giá tôi quá cao đúng không? Hoặc là có sự hiểu lầm nào đó về năng lực của tôi? 】
Hệ thống không hiểu, tại sao mỗi lần ký chủ nhà mình làm việc thì đều ngày càng trở nên không bình thường?
"Cậu xem, vốn dĩ nhiều thế giới nhiệm vụ như vậy đều do một mình tôi hoàn thành, tôi đã nhờ hệ thống như cậu giúp đỡ được mấy lần? Hơn nữa, những thế giới trước tôi đều hoàn thành một cách hoàn mỹ, có lẽ tôi đã tích lũy được rất nhiều điểm, thật sự không thể thương lượng sao?" Lâm Lâm vừa đi về phía trước, vừa đàm phán với hệ thống ở trong đầu.
[Được rồi, tôi đi xin chỉ thị của cấp trên giúp cậu] Hệ thống nói.
Một lát sau, hệ thống đã trở lại.
[ Tôi đã giúp ký chủ xin phép mưa nhân tạo tạm thời, ký chủ có thể tùy ý lựa chọn thời gian diễn ra trận mưa, bao gồm cường độ và khoảng thời gian mưa]
" Ừm. . ." Lâm Lâm cũng có chút bất ngờ vì nhận được quyền hạn nhanh như vậy, nhưng cậu cũng nhanh chóng đáp lại, "Chờ chúng tôi lên đường trở về, có lẽ khoảng nửa tiếng nữa hãy tạo ra mưa rào có sấm sét, phần còn lại tôi sẽ lo liệu tự mình thu xếp."
[ Vâng, ký chủ ] Vài giây sau, hệ thống vẫn không nhịn được mà đặt câu hỏi, [ Nhưng tôi có thể xin hỏi ký chủ một chút hay không, mục đích của cậu làm như vậy là gì? 】
"Đương nhiên là để cho tiên sinh bạch nguyệt quang thân yêu của chúng ta có cơ hội thể hiện rồi, à không đúng, bây giờ anh ấy đã hắc hóa rồi."
Sau đó, Lâm Lâm và những người khác đã dành khoảng nửa ngày để hái rất nhiều rau dại, tuy nhiên trên đường bọn họ trở về, bầu trời lại bất ngờ đổ mưa to, còn kèm theo những tiếng sấm chớp.
"Sao đột nhiên lại đổ mưa!" Hầu như tất cả mọi người đều hét lên thành tiếng ngay lập tức, nhất là những nhϊếp ảnh gia kia, dụng cụ của bọn họ đều là những thứ không chống nước, nó hoàn toàn không thể ngăn được những hạt mưa to bằng hạt đậu. Nhưng may mà bọn họ đều mang theo túi chống nước chuyên dụng, vì vậy bọn họ chỉ có thể vội vàng nói với ống kính: "Xin lỗi mọi người, truyền trực tiếp hôm nay tạm thời dừng lại." Sau đó, bọn họ đặt tất cả máy ảnh của mình vào trong túi xách.