Cứu Vớt Vai Ác Bệnh Hoạn, Ai Ngờ Lại Bị Đè

Quyển 3 - Chương 9-1: Bị vai phản diện làm tỉnh giấc (H)

“Ưʍ... Ha ưʍ... cái gì…”

Ngu Thư Ninh bị từng đợt liếʍ láp nóng bỏng dưới thân đánh thức, lúc mơ mơ màng màng tỉnh lại, cậu liền cảm thấy thân thể bị một loại kɧoáı ©ảʍ quen thuộc khống chế, thân thể cực kỳ nhạy cảm rất nhanh liền biến thành một đóa hoa hồng diễm lệ.

Lỗ hoa mập mạp bị khoang miệng ấm áp bao bọc mà mυ'ŧ lấy, đầu lưỡi to lớn của người đàn ông xẹt qua khe thịt ướŧ áŧ, chợt lập tức rụt lại một chút, nhưng vẫn lộ ra một chút âm đế nhọn nhọn, ngậm lấy mυ'ŧ vào.

Đỉnh âm đế thừa nhận từng đợt gặm cắn niết khảy, đôi chân trắng nõn non nớt của tiểu mỹ nhân giẫm lên ga trải giường, tùy ý cọ vài cái, hai chân thẳng lên rồi lại hạ xuống, kɧoáı ©ảʍ kịch liệt khiến cậu mê mang mở mắt ra nhìn, chỉ thấy một cái đầu màu xám bạc chôn ở giữa hai chân cậu đang nhúc nhích, Ngu Thư Ninh giật mình đá vào vai anh.

Thương Khung nắm lấy mắt cá chân mảnh khảnh của tiểu mỹ nhân, mở rộng hai chân cậu ra, làm cho hai chân cậu mở rộng ra mà hạ xuống, đôi môi nóng bỏng lần nữa dán vào lỗ hoa đỏ tươi ướŧ áŧ, đầu lưỡi to linh hoạt nhanh chóng liếʍ vào giữa cái khe ẩm ướt nhanh chóng cọ xát âm đế lẫn âm hạch.

“Ưm a!”

Tiểu mỹ nhân vốn định ngồi dậy, nhưng vì bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đột ngột mà không thể đứng vững, mềm nhũn ngã trên đệm, chỗ nhạy cảm bị liếʍ như vậy, kí©ɧ ŧɧí©ɧ tiểu mỹ nhân hưng phấn không ngừng rơi lệ, ngón tay nắm chặt nắm lấy tóc của người đàn ông, trong miệng phát ra tiếng rêи ɾỉ ngọt ngào.

Thương Khung dùng lưỡi mở hai cánh hoa môi đỏ mọng mềm mại ra, ấn mặt lưỡi hơi thô ráp vào âm hạch mà nghiền áp, rồi đến miệng nhục huyệt trơn ướt, đầu lưỡi thọc vào lỗ thịt mềm mại chặt chẽ làm động tác như giao hợp, chiếc lưỡi của anh dài mà linh hoạt, thọc vào rút ra liên tục, huyệt khẩu mềm mại nhiều nước phun ra mật dịch, được đầu lưỡi thọc vào bên trong không ngừng co bóp và di chuyển.

“Thương Khung... Ưʍ... Đầu lưỡi thật nóng... Ha ha... Thật kí©ɧ ŧɧí©ɧ... Ưm…’

Trong mắt Ngu Thư Ninh tràn ngập sương nước, cái miệng hồng nhuận hé mở, phun ra một nửa cái lưỡi mềm mại, chân vô thức kẹp chặt đầu người đàn ông, nâng eo tựa như muốn từ chối, cũng tựa như muốn hùa theo, ngay cả cặp mông trắng nõn non mềm của cậu cũng dường như không chịu nổi, vô thức co rút run rẩy.

Dưới sự giao hợp tinh tế của đầu lưỡi, Ngu Thư Ninh hét lên, cơ thể cậu co giật dữ dội, những ngón chân tròn trịa nhỏ nhắn cuộn lại rồi duỗi thẳng, vòng eo thon thả lộ ra đường cong cực xinh đẹp cong lên, giống như một cây cung được kéo hết cỡ.

Lỗ hoa nhỏ bị hung hăng liếʍ láp gặm cắn một phen co rút phun ra một lượng hoa dịch lớn, nhục huyệt khôi phục một ít trở nên mềm nhũn đỏbừng, mang theo một hơi thở mềm ướt nóng ấm của người đàn ông.

Người đàn ông vùi đầu vào âʍ ɦộ ướŧ áŧ, phun ra từng ngụm từng ngụm mật dịch thơm ngọt, liếʍ hết dâʍ ŧᏂủy̠ đang không ngừng chảy ra, anh lập tức liếʍ hết sạch không chừa lại một giọt, lỗ huyệt sưng đỏ, hai cánh hoa môi không thể khép lại với nhau mà như bị anh làm dính ở hai bên...

Cuối cùng anh cũng chịu hôn lên tiểu hoa thịt ướŧ áŧ, ngẩng đầu lên, nửa khuôn mặt dính đầy nước đọng óng ánh, nhìn tiểu mỹ nhân sau khi đạt cực khoái, khóe môi anh khẽ cong lên, liếʍ liếʍ thủy dịch trên môi, nhìn Ngu Thư Ninh mặt đỏ tai hồng.

Thương Khung ngẩng đầu lên ngắm nhìn vẻ mặt tràn ngập xuân sắc của tiểu mỹ nhân, anh hơi hé miệng, nhẹ nhàng thở dốc, mơ hồ có thể thấy được đầu lưỡi nhàn nhạt đỏ hồng, người đàn ông tiến lại gần ngậm lấy đầu lưỡi nhỏ mềm mại, ngậm lấy môi mọng đưa lưỡi vào khoang miệng ấm áp càn quét.

“Ưm…” Hai tay Ngu Thư Ninh ôm cổ người đàn ông hôn một cái, đầu lưỡi nhỏ chủ động cùng dây dưa hùa theo động tác của anh , thích cảm giác thoải mái nhẹ nhàng như vậy sau khi làʍ t̠ìиɦ.

Hôn xong, Thương Khung nhét vào trong tay Ngu Thư Ninh mấy chiếc lá sạch, Ngu Thư Ninh nhai nhổ ra, sau đó đem phần lá còn lại ngâm vào nước rửa mặt, lúc lau nơi chốn ẩm ướt trơn trượt giữa hai chân, bị người đàn ông nhìn bằng ánh mắt không chút nào che giấu nhìn chằm chằm vào thân thể đang nóng lên của cậu.

“Ninh Ninh, ăn đi.” Thương Khung đưa cho cậu mấy lát thịt nướng mỏng cùng mấu quả thấu mới hái.

Ngu Thư Ninh ăn từ từ cho tới khi no bụng, nhìn thấy Thương Khung đang đun sôi thứ gì đó bằng lửa.

“Anh đang làm gì đấy?” Ngu Thư Ninh tò mò hỏi.

Thương Khung vắt một ít nước trái cây vào, nhìn chằm chằm ngọn lửa phía dưới, dùng gậy chậm rãi khuấy: “Tôi đang ngào đường cho cậu, đợi nguội là có thể ăn rồi.”