Lam Hân Nhụy hưởng thụ cảm giác tiểu huyệt được gậy thịt vuốt ve, nhưng cô vẫn cảm thấy trống trải ở trong tiểu huyệt, muốn bị thứ gì đó hung hăng đâm vào: “Muốn, muốn thoải mái hơn nữa.”
Tạ Quý Phong vuốt ve miệng huyệt phấn nộn và nói: “Nói rõ xem là chỗ nào.”
“Muốn dươиɠ ѵậŧ lớn của thầy đâm vào tiểu huyệt.”
“Muốn thầy hưng hăng đâm vào tiểu huyệt của người ta, làm tiểu huyệt của người ta sung sướиɠ a a a a a…”
Lúc cô còn chưa nói xong thì Tạ Quý Phong đã nhịn không được mà tiến vào bên trong tiểu huyệt cô.
Dươиɠ ѵậŧ của hắn còn lớn hơn nhiều so với những người đàn ông mà cô đã gặp, lúc đâm vào thì cô có cảm giác cả người mình như bị xé rách.
Màn dạo đầu đã được làm nhiều như vậy, nhưng cô vẫn không thích ứng được với dươиɠ ѵậŧ to lớn này.
Cô đau đến mức kêu lên: “Thầy ơi, chậm một chút, lớn quá…”
“Chưa từng ăn dươиɠ ѵậŧ lớn sao? Hửm?”
“Không… Không có…”
Khóe miệng Tạ Quý Phong nhếch lên, hắn dừng việc cắn đầṳ ѵú cô lại, sau đó lại mυ'ŧ nơi mềm mại kia.
Cơ thể cô vốn đã mẫn cảm, chỉ một lúc sau, mật dịch đã bao trùm lấy miệng huyệt, dươиɠ ѵậŧ của hắn cũng không khó khăn khi tiến vào sâu trong tiểu huyệt.
“Ưm…”
Bị đâm vào trong hoa tâm, ánh mắt Lam Hân Nhụy thay đổi, cô sướиɠ đến mức híp mắt lại.
Tạ Quý Phong cảm nhận được cơ thể người phụ nữ đang run rẩy, hắn trực tiếp ôm lấy eo cô, sao đó hung hăng đâm vào tiểu huyệt cô.
Gậy thịt màu đỏ tím đâm vào hoa tâm bên trong tiểu huyệt rồi lại rút ra, rồi lại đâm vào lần nữa.
Cứ như vậy lặp đi lặp lại, không ngừng đâm vào rút ra.
Tiếng phốc phốc của nước cùng với tiếng rêи ɾỉ của cô gái, vang lên trong nơi yên ắng.
Lam Hân Nhụy chỉ cảm thấy niềm vui bất tận đang trào ra từ tứ chi của mình, sướиɠ đến mức cô không ngừng kêu lớn: “A a a a thầy thật lợi hại…”
“A a a a a thoải mái quá a a a…”
Khi Tạ Quý Phong đang va chạm với mức độ vừa phải, khi hưng phấn lên cao hắn giơ một chân của cô lên, sau đó lại đâm vào nơi sâu nhất.
Lúc nghe được tiếng chuông tan học, Lam Hân Nhụy theo bản năng muốn người đàn ông dừng lại, miễn bị bạn học phát hiện.
Nhưng Tạ Quý Phong ngược lại càng hưng phấn hơn, tốc độ va chạm cũng nhanh hơn lúc nãy, khiến cô không thể ngừng tiếng rêи ɾỉ của mình được.
“Ưm ~ a, ưm ~ a, ưm ~ a…”
“A a a a không cần a a a…”
“…”
Lúc này có không ít nữ sinh đi vào toilet, liền nghe được tiếng này.
“A, ai vậy, sao lại ở chỗ này…”
“Má ơi…”
“Mới nghe thôi mà tớ đã thấy xấu hổ rồi…”
“…”
Tuy rằng Lam Hân Nhụy phóng đãng, nhưng nghe thấy bạn học nói về chuyện này, cô cũng hơi thẹn thùng.
Hình như lúc này Tạ Quý Phong đã nhận ra sự hoảng sợ của cô, hắn khẽ cười, đâm dươиɠ ѵậŧ vào tiểu huyệt của cô.
“Ngoan, em chơi chặt rồi đó, thả lỏng một chút.”
“Kẹp đến mức dươиɠ ѵậŧ của tôi đau rồi.”
Lam Hân Nhụy bị hắn nói đến cả mặt đỏ bừng, gương mặt so với lúc này càng kiều diễm hơn: “Chờ bọn họ rời đi lại a a a a a a…”
Giọng cô lại tràn ra, còn dữ dội hơn vừa rồi, khiến nhiều học sinh trực tiếp rời khỏi đây.
Tạ Quý Phong nhìn thấy phản ứng của cô thì khẽ cười, sau đó hung hăng đâm vào tiểu huyệt, giống như rất thích phản ứng này của cô.
Cùng lúc đó, hắn còn cắn vào cổ cô, không ngừng xoa nắn bầu, hắn vừa làm vừa xoa nắn khiến Lam Hân Nhụy không ngăn được tiếng rêи ɾỉ của mình được, tiếng rêи ɾỉ của cô càng kịch liệt hơn.