Cửa Tiệm Mát Xa Không Đứng Đắn

Chương 2: Màng trinh bị đâm thủng, mật huyệt quá mẫn cảm chảy ra thật nhiều ᗪâʍ ᗪịƈɦ

"Hở như vậy... Lát nữa bị thấy hết thì làm sao bây giờ." Trần San nhíu mày lẩm bẩm.

Cô nghĩ lại, ánh mắt quét một vòng quanh phòng tắm, nhìn thấy tấm khăn dài trên kệ như thấy được cứu tinh, vội vàng lấy khăn xuống quần một vòng quanh người, nhiều lần xác nhận đã che kín mới chậm rãi ra khỏi phòng tắm.

Mới vừa ra khỏi phòng tắm, Trần San đã nhìn thấy người đàn ông trung niên kia đang chờ mình bên mép giường. Ánh mắt người đàn ông nhìn chằm chằm làm Trần San cảm thấy mình như bị ông ta nhìn thấy sạch sẽ qua lớp khăn lông, vốn dĩ cô đã thấy không thoải mái, thấy vẻ mặt của ông ta thì càng khẩn trương hơn. "Mỹ nữ, mời lên giường nằm thẳng." Người đàn ông làm ra động tác mời nói với Trần San. Trần San cẩn thận nằm lên giường, sợ biên độ động tác lớn làm mình lộ hàng.

"Được rồi, bây giờ bắt đầu mát xa, cô chỉ cần thả lỏng toàn thân, cứ coi nơi này như giường nhà mình là được." Ông ta vừa dứt lời đã đưa tay lên tấm khăn quấn trên người Tràn San. Trần San chỉ cảm thấy cơ thể căng cứng, sau đó phản xạ có điều kiện đề lại bàn tay to kia, mở miệng nói: "Mát xa cần bỏ khăn ra sao?" Người đàn ông cũng không đáp lại, sau đó mạnh mẽ kéo khăn của Trần San xuống dưới.

"A!" Trần San bị động tác của ông ta làm sợ đến mức hét lên. Cô vội đưa tay chắn trước ngực, một tay che đi thân dưới của mình. Nhưng chính động tác vô thức như vậy lại làm cho thân hình trăng như tuyết của cô trên ga trải giường tối màu càng thêm nổi bật mê người. Sau khi bị bại lộ như vậy, cơ thể cô bất giác bắt đầu nóng lên, sữa tắm vừa dùng còn sót lại hương thơm kết hợp với nhiệt độ cơ thể lại làm tỏa ra mùi cơ thể độc nhất vô nhị của cô. Mặt cô bắt đầu nóng bừng đỏ lên, miệng khô lưới đắng, lo lắng khẩn trương nuốt nước miếng. Người đàn ông không hề dừng lại, đột nhiên đưa một chân ra cưỡi lên người Trần San, sau đó một tay nắm lấy tay cô đang che trước ngực, một tay khác hung hãng xoa nắn hai bầu ngực cao vυ't của Trần San.

"Ưm aa.." Trần San bị chạm vào nơi mẫn cảm nên không tự giác mà phát ra âm thanh dâʍ đãиɠ, vờn quanh tai người đàn ông. Điều này càng khiến đàn ông hưng phấn hơn, động tác trên tay cũng càng lúc càng mạnh. Ông ta dùng đầu ngón tay du tẩu trên mảnh đất mẫn cảm của cô, vờn quanh quầng vυ', sau đó nhân lúc Trần San không chú ý đột nhiên kẹp lấy đầṳ ѵú đỏ ửng mà không ngừng vân vê.

"A... đừng... ưʍ... không cần..." Từ trước đến nay, cơ thể Trần San chưa từng bị ai chạm vào, một trận trêu đùa như vậy khiến cô hoàn toàn không chịu nổi. Cô muốn lấy bàn tay của ông ta ra nhưng cơ thể trong trạng thái bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ không có chút sức lực nào. Người đàn ông trung niên cứ như vậy theo từng tiếng kêu của Trần San, ông ta mạnh bạo xé rách quần áo trên người cô, dùng cái miệng đầy râu ngậm lấy con nai tròn trịa đang lắc lư của Trần San. Đầu lưỡi không ngừng khuấy qua quấn lại trên đầṳ ѵú căng cứng, khẽ cắи ʍút̼, liếʍ láp, để nước miếng vương đầy trên làn da trắng nõn, làm Trần San càng thêm mẫn cảm. Một trận tê dại ào ạt nổi lên, Trần San run rẩy, tiếng kêu cũng càng lớn hơn. Vυ' cô bị ông ta trêu đùa hồi lâu, trên da thịt đỏ bừng để lại rất nhiều dấu răng cùng nước bọt.

Lúc này Trần San đã bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến sung sướиɠ, co giật không ngừng, đã sớm quên đi cự tuyệt, cơ thể khát vọng làm cho cô bất giác tự mở hai chân ra. Cô mở ra hai chân, để lộ âʍ ɦộ đang co rút mấp máy, bộ ngực phập phòng, khiến đàn ông bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Người đàn ông chuyển bàn tay đang đặt trên ngực cô xuống âʍ ɦộ, xuyên qua đám lông mao thưa thớt, đẩy ra môi âʍ ɦộ mập mạp, kɧıêυ ҡɧí©ɧ xoa nắn âm đế.

"Cô đúng là vưu vật cực phẩm, tiểu huyệt phấn nộn như vậy, có phải chưa từng bị ai cᏂị©Ꮒ phải không? Có phải rất muốn ông đây làm chết cô không, đã ướt như vậy rồi... haha." Người đàn ông cười đê tiện đưa ngón giữa sở đến giữa khe huyệt, sờ đến một mảnh dịch nhầy nhớp, sau đó nhét ngón tay vào trong miệng Trần San.

"A ô ô.." Hiện giờ Trần San đã si ngốc mơ màng, cho dù làm gì cô cô cũng sẽ không phản kháng. Người đàn ông rút ngón giữa ra khỏi miệng cô, trên ngón tay phủ đầy nước bọt ướt đẫm của thiếu nữ, hai ngón tay kéo ra còn có thể kéo theo tơ bạc.

Sau đó người đàn ông lấy trứng rung đã chuẩn bị từ trước ra, mở ra rồi ấn đến mức mạnh nhất. Rung mạnh đến nỗi khiến tay người đàn ông cũng hơi tê dại, cứ như vậy đè lên âm đế của Trần San. Cường lực chấn động khiến thân thể Trần San vặn vẹo không ngừng.

"Aaa... không… đừng! Ưʍ...a.." hai chân Trần San dang rộng ra, nửa người dưới như có phản xạ đột nhiên nâng lên, không ngừng run rẩy, người đàn ông biết Trần San đang cao trào. Ga trải giường dưới thân Trần San ướt một mảng lớn, trên đó đều là dâʍ ŧᏂủy̠ của cô. Lúc này cô như một búp bê vải, nằm xụi lơ trên giường thở hổn hển. Nhưng ông ta còn chưa thấy đủ. Ông ta cởϊ qυầи, lấy dươиɠ ѵậŧ của mình ra. Trần San ổn định lại tinh thần, thấy dươиɠ ѵậŧ của đàn ông thì hốt hoảng sợ hãi khép lại hai chân mình, nói: "Đừng. Không cần, tôi còn là xử nữ, không cần... A!" Cô còn chưa nói xong, người đàn ông đã mạnh mẽ bẻ hai chân cô ra. Tiểu huyệt còn vương đầy dâʍ ɖị©ɧ sền sệt có tác dụng bôi trơn, hơi dùng một chút lực thì côn ŧᏂịŧ đã được chọc vào cơ thể cô.

Âʍ đa͙σ chật hẹp của Trần San đột nhiên bị dươиɠ ѵậŧ mạnh mẽ căng ra, dâʍ ŧᏂủy̠ chảy không ngừng, trong đó còn kèm theo chút tia đỏ sẫm, đó là do màиɠ ŧяiиɧ bị đâm thủng. "Òm op... bạch bạch..." Tiếng da thịt va chạm hòa với tiếng nước. "A! Đau quá! A ưʍ..." Thanh âm Trần San dần chuyển từ kêu thảm thiết sang thoải mái hưởng thụ.