Người Vợ Cực Phẩm: Con Đường Làm Quan Thông Thiên

Chương 1: Từ Vi

Lạch cạch.

Gõ xuống bàn phím dòng chữ cuối cùng, cô thở dài một hơi, dựa vào ghế, thoải mái duỗi lưng một cái thở phào, cuối cùng cũng đã viết xong.

Cô đã viết hoàn chỉnh kế hoạch phát triển của Khu khai phát trong thời gian tới, việc làm kế tiếp chỉ cần làm báo cáo giao cho thị ủy là được, như vậy có thể nhanh chóng nhận được thêm sự ủng hộ.

Ngẩng đầu lên nhìn ra bên ngoài cửa sổ một chút, sắc trời đã gần đến hoàng hôn. Ông chồng Vương Động chắc là cũng đã bắt đầu bắt đầu suy nghĩ lung tung nha, nghĩ thế cô không khỏi cười cười.

Ra khỏi tòa nhà cao tầng của Khu Khai Phát, cô rảo bước nhanh về chiếc xế yêu. Nhưng đột nhiên có hai người đàn ông ngăn trở đường đi của cô, cô khẽ chau mày, muốn lách qua bọn hắn.

“Cô là quản lý uỷ ban Khu Khai Phát, Từ Vi Từ chủ nhiệm đúng không?” Giọng nói tràn đầy nghiêm nghị Chúng tôi phòng điều tra số một ủy ban kiểm tra tỉnh ủy , có một vài tình huống mời cô hô trợ chúng tôi điều tra một chút.”

Trong lòng cô chấn động, bật thốt lên:“có chuyện gì xảy ra?”

Một người đàn ông chừng ba mươi tuổi tóc cắt ngắn nói:“Đến lúc đó chúng ta sẽ từ từ nói chuyện sau, mời!”

“Vậy để tôi gọi điện thoại cho người trong nhà trước để họ đỡ lo lắng." Cô có chút luống cuống, chưa từng nghĩ qua sẽ gặp phải chuyện như vậy.

“Không cần, chúng tôi sẽ thông báo cho người nhà của cô ở thời điểm thích hợp.” Giọng điệu chân thật đáng tin.

Không có cách nào, không thể làm gì khác hơn là cùng bọn hắn lên xe. Một người lái xe, một người cùng cô ngồi ở phía sau.

Xe chạy về hướng bắc, ra khỏi thành phố.

Cô không ngừng ép buộc chính mình cần tỉnh táo một chút, đến cùng là đang có chuyện gì? Cô rà soát lại sự thăng tiến thần tốc của mình ở những năm gần đây.

Tự hỏi bản thân không hề làm chuyện gì vi phạm pháp luật kỷ cương do đó dần dần bình tĩnh lại. Xe lái vào một cái trấn nhỏ, dừng ở một khách sạn không đáng chú ý ở phía trước.

Hai người kẹp lấy cô đưa vào phòng, một người đàn ông già dặn chừng bốn mươi tuổi đứng lên, “Từ chủ nhiệm tới, mời ngồi!”

Người đứng một bên vội vàng giới thiệu: “Vị này là Dương Thụy, phó bí thư ủy ban kiểm tra tỉnh ủy.”

Cô lấy làm kinh hãi, đáng ra với cấp bậc của cô phải là do ủy ban kiểm tra thành ủy xử lý chứ, bây giờ lại là người của ủy ban kiểm tra tỉnh ủy tới, hơn nữa còn là một vị phó bí thư trực tiếp tham gia, rốt cuộc là mình đã phạm vào lỗi lầm gì?

Cô ngồi ở trên một chiếc ghế thô sáp, không phải rất thoải mái, nhưng cô cố gắng thẳng lưng lên, nhìn ngang bọn hắn.

Ở đối diện cô, người của ủy ban kiểm tra ngồi ở phía sau chiếc bàn lớn, mở ra sổ ghi chép, vị Dương bí thư kia gật gật đầu nói:

“Bắt đầu đi.”