Thành Quyết nắm tay cậu đặt lên má của mình.
Gương mặt điển trai sáng sủa của hắn vô cùng nhu thuận dụi nhẹ vào lòng bàn tay của cậu.
Thành Quyết ngửa mặt nhìn Kiều Thượng Ngu.
Alpha liên tục nhỏ nhẹ dụ dỗ.
“Anh không đẹp sao?”
“Kiều Thượng Ngu…” Giọng nói của Alpha dần trở nên khàn khàn: “Anh không bằng nó chỗ nào?”
Alpha tỏ vẻ khổ sở đáng thương, chuyện này làm cho tâm tình của Kiều Thượng Ngu trở nên phức tạp.
Đây không phải là điều cậu mong muốn.
Kiều Thượng Ngu nhẹ nhàng thử rút tay về, nhưng cậu không biết là hành động này của mình sẽ kí©ɧ ŧɧí©ɧ Thành Quyết vốn thiếu cảm giác an toàn.
Thành Quyết chợt trở tay bắt lấy cổ tay của cậu, vẻ mặt cầu xin đáng thương của hắn cũng thay đổi theo.
Cầu xin rút đi, biến thành hung ác.
Nếu có thể triệt để đánh dấu Beta thì càng tốt, như vậy hắn sẽ không cảm thấy bất an, mỗi phút mỗi giây đều phải sợ đau đáu mất đi đối phương.
Bởi vì Beta không thể bị đánh dấu triệt để nên trái tim của Thành Quyết luôn bị treo trên cao, chơi vơi mất ổn định, khiến hắn khủng hoảng không thôi.
Mặc dù bây giờ đang giữ chặt đối phương trong tay, nhưng hắn vẫn lo được lo mất.
Thành Quyết nắm chặt cổ tay của Beta, con ngươi đen đặc u ám.
“Kiều Thượng Ngu, dù anh có làm gì đi nữa, anh đều không bằng nó phải không?”
“Anh vĩnh viễn kém hơn Omega kia!”
Giọng nói của Thành Quyết dần trở nên tan vỡ và điên cuồng, hắn cảm thấy tuyệt vọng, tức giận cùng với không thể hiểu nổi.
“Em và nó chỉ quen nhau mới hai tháng thôi… Còn anh…”
“Bà xã.”
“Bà xã, anh đau lắm…”
Alpha rơi vào cuồng loạn tự lẩm bẩm, mới nãy hắn còn rất tức giận mà bây giờ lại trở nên đau khổ bi thương.
Nước mắt của Thành Quyết rơi không ngừng.
“Bà xã thương anh thương anh với…”
“Bà xã xoa xoa anh…”
Thành Quyết cầm cổ tay Beta hết xoa đầu rồi tới xoa má của mình.
Dù hành động này rất hèn mọn nhưng hắn không quan tâm.
Trước mặt bà xã, chỉ cần có thể lay chuyển tâm ý của đối phương, xem như đối phương bắt hắn mỗi ngày quỳ bên chân cậu, hay là biến thành một con chó, hắn đều nguyện ý.
Nhưng Kiều Thượng Ngu đều không muốn.
Khóe mắt của Thành Quyết đỏ lên, lông mi ướŧ áŧ, cho dù tư thái hiện tại quỳ lạy cầu xin đến hèn mọn nhưng cũng không ảnh hưởng đến khuôn mặt tuấn mỹ kia.
Thiên chi kiêu tử vĩnh viễn là thiên chi kiêu tử.
Cho dù hắn có quỳ gối van xin bên chân mình, nhưng trong mắt Kiều Thượng Ngu, Thành Quyết vẫn là Alpha trội cao quý khó với tới.
Tình cảnh trước mắt không làm cậu xúc động mảy may.
Quần áo hoa lệ trên người Thành Quyết cùng với khí thế không giận mà uy do hàng năm ngồi trên chức vị cao, càng thêm nhắc nhở khoảng cách giữa cậu và Thành Quyết.
Năm đó cậu ngu xuẩn dốt nát, không biết cách biệt tầng lớp giữa bản thân và Thành Quyết, nhưng bây giờ cậu đã biết rồi.
Còn Thành Quyết thì vẫn chưa biết.
Cho nên cậu cần phải giữ vững tỉnh táo.
Tỉnh táo nói với bản thân rằng mình và Thành Quyết không hợp nhau, mặc kệ Thành Quyết cầu xin thế nào đi nữa, cậu vẫn sẽ không mềm lòng.
Huống chi…
Cậu cũng không thể… Ở bên cạnh Thành Quyết.
Vì vậy Kiều Thượng Ngu ngồi xổm xuống, đối mặt với ánh mắt đỏ hoe vì khóc và khuôn mặt điển trai của Alpha.
Alpha thấy Beta ngồi xổm xuống, chớp chớp hàng mi ướŧ áŧ, lập tức ngoan ngoãn kề sát vào.
“Bà xã ơi…” Thành Quyết nói bằng giọng mũi đặc sệt, nhưng lộ sự vui vẻ dễ thấy: “Anh biết bà xã sẽ không bỏ anh…”
Alpha ngửa mặt chớp đôi mắt lấp lánh, nhìn Beta một cách trìu mến.
“Anh muốn bà xã xoa đầu…”
Cậu nhẹ nhàng dụ dỗ: “Pheromone của Omega vừa thơm vừa ngọt, da trắng xinh đẹp… Tuyệt vời hơn một Beta như tôi gấp ngàn lần… Thành Quyết… Anh có muốn thử một chút không?”
Kiều Thượng Ngu cảm thấy nguyên nhân mà Thành Quyết cố chấp với cậu, có lẽ là vì hắn chưa chạm vào người khác ngoài cậu.
Dáng người của Omega yêu kiều mềm mại, xinh đẹp quyến rũ, cậu tin chắc chỉ cần Thành Quyết nếm thử mùi vị của Omega, tự nhiên sẽ không còn thích cậu nữa.
Lời nói của Kiều Thượng Ngu làm cho Alpha đang nóng như lửa đốt vì kỳ nhạy cảm suy tư hồi lâu, mới chậm chạp hiểu ra ý của cậu.
Bởi vì kỳ nhạy cảm nên Thành Quyết suy nghĩ hơi chậm, tuy vậy vẫn còn khả năng xử lý thông tin.
“Bà xã… Bây giờ em muốn anh… Lên giường với người khác?” Thành Quyết sững sờ không tin nổi, nghẹn ngào hỏi.
“Tôi không có ý đó.” Kiều Thượng Ngu vẫn bình tĩnh trợn mắt nói bậy, tiếp tục dụ dỗ: “Chỉ là thử một lần, thử xong anh sẽ—”
Sắc mặt của Alpha liền thay đổi.
Pheromone trong không khí cũng thay đổi theo.
Pheromone trở nên nồng đậm và u ám, đè nặng trên đỉnh đầu của hai người, nhưng Kiều Thượng Ngu là Beta nên tất nhiên không cảm nhận được.
Cậu không nhận ra bây giờ Thành Quyết đang khổ sở và tuyệt vọng đến nhường nào.
Cho dù cầu xin thế nào…
Cho dù hạ thấp tư thái ra sao…
Tất cả đều tốn công vô ích.
Kiều Thượng Ngu đã không còn tình cảm với hắn từ lâu rồi.
Trong lòng Thành Quyết khô cạn, biến thành một vùng đất cằn cỗi.
Cho dù bây giờ giữ chặt đối phương bên cạnh, đeo vòng cổ định vị cho cậu, nhưng với hắn mà nói, Kiều Thượng Ngu vẫn giống như không khí.
Dẫu hắn có hao hết sức lực đều không bắt được gì cả.
Không khí vô tình luồn qua kẽ tay hắn, vĩnh viễn không nắm giữ được trong tay.
Lý trí của Thành Quyết vẫn trước sau như một.
Dưới tình hình bây giờ, lý trí khuyên hắn nên buông tay.
Nhưng nếu người trước mặt là Kiều Thượng Ngu…
Hắn không thể buông tay được.
Sau khi xác định kết luận này, Thành Quyết từ từ bình tĩnh lại.
Nếu van nài cầu xin đã vô dụng, Thành Quyết lau khô nước mắt, đồng thời nhếch môi.
Hắn vươn tay bịt miệng Beta lại.
Hắn không muốn nghe thêm những lời phũ phàng khó nghe từ cậu nữa.
Thành Quyết chậm rãi đứng lên, giơ tay tháo cà vạt xuống.
Sau đó hắn dùng cà vạt làm bằng tơ lụa cao cấp thong thả trói tay cậu ra sau lưng, rồi đặt cậu nằm xuống bàn trà.
Da thịt tiếp xúc với mặt bàn lạnh băng khiến cậu nổi da gà.
Tiếp theo, Thành Quyết giơ tay hất bình hoa đắt tiền gây cản trở xuống đất không chút do dự, trên bàn không còn chướng ngại vật, tâm tình của Thành Quyết thoải mái hẳn ra.
Sau đó hắn đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve tuyến thể sau gáy của Beta.
“Omega? Nhưng bà xã à… Bây giờ anh ghét Omega nhất.”
“Làm sao đây?”
Giọng nói của Thành Quyết mang theo phiền não, nhưng sau đó là tiếng cười khẽ tùy ý.
“Thôi thì đành phải… Tiếp tục để vợ chịu chút thiệt thòi.”
Nói xong, hắn đặt lên gáy Beta một nụ hôn ướŧ áŧ, ngay sau đó là răng nanh cắn phập vào không chút do dự.
Răng nanh thô bạo cắn phập vào tuyến thể của Beta, Kiều Thượng Ngu vẫn không thể quen được với hành động đánh dấu lập tức giật bắn cả người, không nhịn được hít sâu một hơi.
Cậu mấp máy môi phát ra tiếng rêи ɾỉ, trên trán lấm tấm mồ hôi hột.
Pheromone của Alpha nhanh chóng nhuốm đầy toàn thân cậu, mà pheromone trong kỳ nhạy cảm còn nóng bỏng gấp đôi hơn bình thường.
Trong mấy giây ngắn ngủi, cả người Kiều Thượng mềm oặt như cọng bún thiu, hoàn toàn trở nên vô lực.
Cậu thở dốc từng cơn, trong mắt bị phủ một lớp sương mù.
===Hết chương 95===