…..
Bàng Lai nói cho Mạc Phàm biết, mỗi một con hoán thú đều có tư tưởng của chính nó, cường đại thế nào không thành vấn đề, mạnh mẽ như cự long cũng tốt, thấp kém như yêu bá nai thỏ cũng được, chân thành câu thông cùng sức mạnh áp bức là Triệu Hoán hệ then chốt, tức là phải cho sinh vật cần triệu hoán thấy uy nghiêm của người triệu hồi, lại muốn cho chúng nó cảm nhận được chân thành của hắn, liền sẽ gia tăng xác suất thành công.
Tinh thần lực cao là điều kiện cơ bản nhất để sinh vật Triệu Hoán đặt người triều hồi vào mắt; trường hợp cao đến phi thường chênh lệch, sinh vật kia đồng dạng không có khả năng cưỡng chế lại, dễ bị triệu hoán sư kéo cho ra ngoài.
Vì vậy, phần lớn phổ thông Triệu Hoán pháp sư thường chỉ triệu hoán được những sinh vật yếu hơn mình đến làm trợ chiến; mà lại là những sinh vật này cũng không quá vui vẻ gì toàn tâm toàn ý giúp đỡ, chúng bất quá chỉ bằng mặt không bằng lòng xuất hiện qua loa, miễn cưỡng xong nhanh liền về.
Còn sinh vật cao hơn, mạnh mẽ hơn, bọn họ bắt buộc vẫn phải tuân thủ thuyết pháp thương thảo.
Đương nhiên, độ khó cao nhất là thuộc về triệu hồi Đế Vương sinh vật.
Mỗi một khối thổ địa, đều có một đoạn truyền kỳ về những vị chúa tể này, chúng nó có thể bị lãng quên, có mai táng tại năm tháng đất dày, còn có một chút cho tới nay mới thôi được tôn sùng tại trong mục lục sách vở. Pháp sư triệu hồi được một trong số bọn chúng giáng lâm, nhân gian sẽ gọi là Triệu Hoán Thánh.
Đại thiên sứ Remiel chính là vị Triệu Hoán Thánh này.
Trong quá khứ ở Thánh Thành giao thủ, Remiel rõ ràng vẫn chưa có thể hiện hết năng lực Triệu Hoán hệ của mình.
Remiel nắm giữ vô số cổ pháp cổ lão, thần ân huyền bí, càng là một cấm chú đỉnh cấp Tâm linh hệ, có thể là thuần phục một ít thượng cổ sinh linh trong Triệu Hoán Vị diện đều sẽ giảm đi độ khó rất nhiều so với tuyệt đại đa số người khác. Đây là Mạc Phàm tin tưởng.
Mạc Phàm thời gian gần đây cũng rất chịu khó chuyên chú vào Triệu Hoán hệ nghiên cứu, hắn cho rằng con đường Triệu Hoán pháp sư mới hòng xây dựng đủ đội quân lực lượng để đối kháng được với các đỉnh cấp thế lực yêu ma trên thế giới này.
"Hống hống hống hống hống ~~~~~~~~~~~"
Vĩnh Sương Phí Nga có chỗ do dự.
"Nhanh nhanh chút quyết định. Có cái gì đặc biệt muốn thêm vào giao dịch liền tranh thủ nói, ta hơi mỏi tay, ây da, ta hơi đau lưng!" Mạc Phàm gương mặt cảm xúc cực kỳ nói ra.
Nhìn thấy vòng hỏa hỗ thuẫn bên ngoài cản trở đám độc tố diệp lục kia công kích đang có dấu hiệu mờ dần đi, mang ý nghĩa mạng sống của mình đang từng bước bị uy hϊếp, Vĩnh Sương Phí Nga chi dực động đây, kia đầu quay lại phía Mạc Phàm, một bộ gật gật nguyện ý giao kèo, từ bỏ tôn quý công chúa dòng tộc.
Mạc Phàm nhìn chăm chú nàng, trên miệng không khỏi bật ra một nụ cười.
“Vậy có phải hay không rất ngoan. Ngươi ấy, yên tâm, kể cả không cứu ngươi, ta cũng có ý định đem con Hải Xà kia cho đánh một trận. Trong lòng ta có cái chấp niệm, cứ việc là hải dương sinh vật tồn tại, hết thảy đều đáng ghét như nhau, ta nhìn thấy liền không thuận mắt. Cho nên là, công chúa điện hạ lùi lại một điểm dưỡng thương, để ca tới”.
Không biết vì cái gì, Vĩnh Sương Phí Nga giận càng thêm giận, nàng cố gắng nhớ kĩ bản mặt tên nhân loại kinh tỏm này, vĩnh viễn một lòng muốn mổ xuống miệng hắn vài cái, cho hắn đời này không cách nào nói chuyện được nữa.
……………
Nhàn nhạt hắc ám chi tinh thải ra trên thiên không.
“Grào ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~”
Tựa hồ từ tầng mây cao nhất vỡ lòng một tiếng long gầm vang vọng lên, huyền âm chấn động, trong tiếng ngâm xuất hiện một cái Cửu Trảo cuồng bạo mạnh mẽ xé ra một cái lỗ hổng giữa bầu trời tối đen, Cửu Trảo nóng rực Viêm tinh, hồng ban chín đạo soi sáng trên khuôn mặt không có chút hồng hào của Vĩnh Sương Phí Nga.
Nàng chỉ vừa lùi về sau một chút, đã thấy tay phải tên nhân loại ghê tởm kia huyễn ra một cái Ám Tinh Hắc Long bàn tay, một giây sau, liền trảo bắn xuống như một tia chớp, nhắm vào lưỡi của Bích Thủy Bá Vương Xà mà bắt lấy.
Hắc Long Khủng Trảo như thánh sơn gọng kìm, gắt gao đâm xuyên qua đầu lưỡi Bích Thủy Bá Vương Xà, để cho phản ứng vô cùng nhanh lưỡi của nó cũng vô pháp thoát được.
Tay xỏ khuyên lưỡi xà, Hôn Lê Chi Sí sau lưng Mạc Phàm đập cánh mạnh cất cao phi thăng, dựa vào một đôi long thần chi dực cường tráng nhất, đủ che phủ cả một tinh vân tầng mây, hắn kéo toàn thân mấy hải lý của Bích Thủy Bá Vương Xà lên khỏi bề mặt hải dương.
Bích Thủy Bá Vương Xà thống khổ không kể xiết, máu tươi từ cuống họng phun mạnh ra, phun lên dịch vị lưỡi.
Mạc Phàm cười gằn một cái, tư vị hành hạ có chút thống khoái.
Hắn lấy thân mình làm trọng tâm, quay tay xoay người, đem Bích Thủy Bá Vương Xà va đập hết chỗ này đến chỗ khác hải đảo lớn nhỏ, cuối cùng dừng lại ở một góc Viên Hải Thần Đảo.
“Nao~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~”
Tức giận đến cực điểm, Bích Thủy Bá Vương Xà đột nhiên giãy dụa thật mạnh một cái làm quán tính, đem đuôi Hải Xà từ dưới mặt đất uốn cong lên, búng lên tận tít trời mây, ngược lại muốn quân quanh thân thể Mạc Phàm phản kích, siết chết hắn.
Hải văn dày đặc trên vẩy xà của Bích Thủy Bá Vương Xà tỏa ra nồng đậm thủy nhiệt, từ vị trí đuôi mãi cho đến trên đầu, khi hết thảy xà văn phát sáng lên, để cho vị Đế Vương triệt để phát sinh biến hóa, nó thần thánh hải dương chi lực phụ thể màu xanh, cả người trong suốt như ngọc bích tiên thạch, hoàn toàn là dáng vẻ của Hải Thần Chi Xà, cứng rắn không gì sánh được.
Mạc Phàm khẽ nhíu mày, chính mình nếu bị cái này hải văn thân xà nhiệt lượng lướt tới gần, xương cốt da thịt vạn nhất đều có khả năng bị hòa tan thành thanh bùn, đừng nói tới việc chạm phải.
Hắn lập tức buông lưỡi Bích Thủy Bá Vương Xà ra, chớp mắt kéo Vĩnh Sương Phí Nga ở gần đó đến địa phương khác an toàn hơn.
“Hoắc ~~~~~”
“Vĩnh Sương Phí Nga, ở hải dương này còn có kẻ nào mạnh hơn Bích Thủy Bá Vương Xà không?”, Mạc Phàm tùy hứng hỏi một câu.
Vĩnh Sương Phí Nga chằm chằm nhìn hắn, nàng không hiểu ý tứ là gì, cuối cùng đành lắc đầu một cái.
“Tốt!!!”
Mạc Phàm biểu hiện bắt đầu biến hóa, hắn từ ngữ lạnh lẽo nói ra, loại lạnh lùng này càng mang theo vài phần kiêu ngạo, phảng phất lập tức thế giới này cái chi chi sinh vật đều không để vào mắt, hắn muốn phô trương một ít chân thực lực lượng.
Con ngươi của hắn, hóa thành màu tím.
Tím, đại biểu thiên khiển thần lôi.
Sau lưng hắn, Hôn Lê Chi Sí mở rộng đến điểm cuối cùng chân trời.
Ám Tinh Xạ Tuyến Trảo, Thương Lôi Long Trảo.
Mạc Phàm lấy nguồn lực từ lôi huyệt truyền qua bàn tay Hắc Long Cửu Trảo, hắn đứng ở trên cao hơn Bích Thủy Bá Vương Xà, khóa chặt vị Đế Vương hải dương lại, đồng thời tay phải lòng ban tay rộng mở, cũng chậm rãi nâng qua đỉnh đầu, quá trình này dần dần hiện ra một cái quả cầu Ám Tinh Thương Lôi màu ám tím.
Cầu Ám Tinh Thương Lôi tại tay Mạc Phàm giơ lên cao lên tạo thành một cái Long Hạch Lôi Kiếp trong nháy mắt chớp chớp giật giật huy hoàng điện tai nghiêng đến cả tòa Viễn Hải Thần Đảo trên đầu phải rung lắc. Hải thần xà văn trên người Bích Thủy Bá Vương Xà trong khoảnh khắc nhanh chóng bị này phát sáng như mặt trời lôi điện cho ảm đạm mấy phần.
Ám Lôi Xạ Tuyến Trảo!!!.
“Ầm ầm ầm ầm ầm ầm ~~~~~~~~~~~~~”
Ở trên bầu trời thêm ra một tầng thứ nguyên, tựa như hóa thành một đầu thời không Long Thú, đang giơ lên một cái móng vuốt hủy thiên diệt địa, so với đám mây còn muốn to lớn hơn, liền như vậy từng điểm từng điểm rơi vào mục tiêu bị khóa chặt.
Trong trời quang, màu tím Ám Lôi Xạ Tuyến Trảo không có dấu hiệu nào đánh tới, mạnh mẽ xé nát vùng thứ nguyên kia nơi Bích Thủy Bá Vương Xà thân mình lơ lẩng đến, vết rách đáng sợ cực kỳ thành chín đạo tử lôi.
Bích Thủy Bá Vương Xà vốn định muốn siết chết tên nhân loại này, lại phát hiện hắn căn bản đã biến mất, mà một phương lại chính mình bị kẹt trong đạo thương trảo kia uy lực không ngừng đánh nát không gian xung quanh, căn bản không cho nó tiến hành xuyên qua không gian lao xuống hải vực lại.
Lưỡi xà là cái thứ nhất mục tiêu bị Thương Trảo cho xé làm bụi vẫn, nhìn thấy điện tai vết rách, nhìn thấy máu tưới mấy chục dặm lưỡi xà không còn một mảnh.
“Gào gào gào gào gào gào ~~~~~~~~~~~~~~~~”
Đau đớn không gì sánh được, Bích Thủy Bá Vương Xà thân mình trong thiểm điện Long Trảo điên cuồng dằn vặt hét lên, mà tại hét lên thời điểm, lưỡi vụn vỡ, đến thanh âm cũng tắt hẳn, không còn một tiếng động nào vang lại, chỉ thấy một chuôi mấy dặm hải lý giãy đành đạch từ trên trời rơi xuống biển.
Bích Thủy Bá Vương Xà cũng không uổng làm Đế Vương diện mục, càng là hải dương Đế Vương thực lực siêu cao, nó nhưng ngoại trừ phần lưỡi nhạy cảm ra, căn bản toàn lực một trảo Thương Lôi cùng Hắc Long Cửu Trảo của Mạc Phàm cũng không đối với nó làm thương tổn chí mạng.