Người trước mắt quá cao lớn, cách một lớp tay áo mỏng cũng có thể nhìn thấy được từng khối cơ bắp gồ trên cánh tay, nếu bị cánh tay này một quyền đập trúng, mình e là nửa tháng sau giường cũng chưa xuống được, chậc chậc.
Mắt thấy Tề Ứng Chung vươn tay về phía mình, Lâm Tri cho rằng hắn sắp đánh mình, theo bản năng trốn đi.
Ai biết được động tác này đã triệt để chọc giận Tề Ứng Chung, bàn tay to của hắn kéo một cái, tay nắm chặt Lâm Tri rồi đè cậu lên bồn rửa tay, xoay người nói với đám người đằng sau "Cút hết ra ngoài!"
Nguyên một đám cho rằng Lâm Tri đã hoàn toàn đắc tội Tề Ứng Chung, lo sợ mưa rơi đạn lạc, đến mạng cũng không còn nên cuống cuồng chạy ra ngoài, còn tốt tính giúp hắn đóng cửa lại.
Lâm Tri run rẩy trong vô thức, liên tục cầu xin "ai ai aiz, có gì từ từ nói, chúng ta đừng động thủ có được không?"
Tề Ứng Chung từng bước một ép gần cậu, "Tiểu Điềm Điềm?"
"Linh Chi Tiếu Tiếu? Ha, tôi nên sớm biết..."
"Có phải cậu đặc biệt tiếp cận tôi? Ở đầu kia của điện thoại nhìn tôi rơi vào bẫy, có phải cậu vô cùng cao hứng không?"
"Nói cái gì mà có đề không biết xin đại lão chỉ dạy, chỉ sợ cậu là một cái hậu môn dâʍ đãиɠ muốn tìm ch!ch đi?"
"Thế nào, không ai đủ thỏa mãn cậu sao? Cũng đúng, da^ʍ đến mức lên diễn đàn học sinh để tìm người... Nhìn tôi xoay vòng vòng quanh cậu, có phải rất thích thú không?"
Lâm Tri bị hắn chặn lại trên bồn rửa tay, phía sau là tấm gương băng lãnh, phía trước là một người có khuôn mặt độc ác. Cậu chợt cảm nhận được phía dưới bỗng lạnh, nhìn xuống mới phát hiện quần mình bị tuột xuống, hoảng loạn ngăn lại tay đối phương.
"Cậu làm gì thế? Cậu cởϊ qυầи tôi làm cái gì? Cậu biếи ŧɦái đó hả?"
Lâm Tri vươn tay đẩy hắn, nhưng lại bị Tề Ứng Chung rút đai lưng ra rồi cột hai tay cậu lại.
"Hể??? Này! Buông tôi ra, đồ biếи ŧɦái! Đồ thần kinh!"
"Cậu có bệnh hả? Tôi là nam, thật ghê tởm, cậu con mẹ nó có phải đồng tính không vậy?"
"Cút! Cút ra chỗ khác, đừng đυ.ng vào tôi!"
Cột khói trên đầu Lâm Tri bốc cao vời vợi duỗi chân đá hắn, nhưng bị Tề Ứng Chung một tay bắt lại, người đó như rơi vào bể dục mà một đường sờ từ dưới lên trên chân của Lâm Tri, cảm thấy chưa đủ còn khẽ đặt lên đấy một nụ hôn.
"Làm sao còn ồn ào như vậy chứ? Chẳng lẽ đây không phải là khát khao của cậu à?"
"Mỗi ngày đều gửi cho tôi mấy tấm hình trơ trẽn đó, không phải muốn tôi đựu cậu sao?"
"Thế nào hay cậu còn muốn chơi cùng tôi trò lạt mềm buộc chặt? Chúng ta thời gian còn dài để chơi. Chẳng qua bây giờ ----- cậu phải chịu trừng phạt!"
Lâm Tri bị hắn bắt nằm sấp lên bồn rửa tay, cặp mông tuyết trắng tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ trong không khí, câu lấy tâm tư muốn đánh vài phát thật mạnh thật đau của người khác lên ấy.
Tề Ứng Chung như si như dại mà nhìn chằm chằm vào cảnh đẹp trước mắt, "Đồ lẳиɠ ɭơ! Đĩ điếm! Cậu dám dùng cái bộ dạng này để quyến rũ tôi..."
Ngón tay hắn với vào trong miệng Lâm Tri quấy quấy, nhận thấy vật nhỏ trong lòng không an phận còn muốn cắn hắn, Tề Ứng Chung hung hăng vỗ vài cái lên mông cậu, lập tức phần thịt trắng mịn ấy đã biến thành màu hồng nhạt đang run lên từng đợt.
Hắn cũng không lưu tình nữa, trực tiếp dùng ngón tay phủ đầy nước bọt đâm mạnh vào trong lỗ nhỏ trước mắt, động nhỏ mịn màng đột ngột bị kéo căng với biên độ rất lớn, sau chốc lát hai ngón tay đã cắm sâu vào trong lỗ thịt.
Lâm Tri đột nhiên bị dị vật xâm nhập, kêu rên một tiếng.
Lỗ thịt xinh đẹp bị ngón tay ma sát đến đỏ thẫm, bắt đầu ẩm ướt và dần có nước chảy ra, ngón tay Tề Ứng Chung vừa dài vừa thô, chỉ một lúc sau đã chạm đến phần thịt mềm ở nơi sâu nhất, mỗi lần hắn cắm rút đều không hề phí sức, vừa ác vừa bạo.
Hai ngón... Ba ngón... Bốn ngón...
Thật sự đĩ mẹ nó, vật nhỏ này quả thực nên bị trừng phạt!
Tề Ứng Chung móc gậy thịt ra đè ngay cửa lỗ nhỏ ẩm mềm đó, một tiếng phốc xích vang lên gậy thịt trực tiếp trượt thẳng vào lỗ thịt, gậy thịt gồ ghề nhấp nhô trước cắm mạnh vào mé tường thịt, sau đó là một cơn kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến người ta rùng mình đột ngột ập đến.
"Ừm ~ ư a, ư a..."
Âm thanh rêи ɾỉ xinh tươi của Lâm Tri đột ngột vang lên cao mấy nấc, quả thực ngọt ngào đến độ làm tim nhũn cả ra, đuôi mắt phiếm hồng dường như muốn chắp cánh bay lên, trong ánh nước lưu chuyển ấy là một độ cong câu dẫn lòng người.
"Biến... Biến! ... Ưm ha..."
Tề Ứng Chung tức giận nên đẩy mạnh phần hông, vang lên âm thanh dâʍ ɖu͙© mỗi khi hông cùng mông va vào nhau, gậy thịt cắm sâu vào nơi bí mật tăm tối như vũng bùn để lại tiếng nước loạn nhịp tim gan, vọng mãi trong tai hắn thật dễ khiến người ta đỏ mặt tía tai.
"Biến? Tôi cũng muốn biến đấy, nhưng hậu môn cậu cứ kẹp chặt lấy gậy thịt của tôi, cậu nhìn nè, ngay cả rút cũng không được nữa." Tề Ứng Chung kéo đầu Lâm Tri, để cậu tận mắt nhìn một màn làʍ t̠ìиɦ trên bồn rửa tay qua tấm gương là thế nào.
Thiếu niên yếu ớt bị bóng người cao lớn phía sau ôm vào trong lòng, mặt mày thiếu niên hờn dỗi, thật sự rất lẳиɠ ɭơ, cậu vô lực chống đỡ bằng cổ tay bản thân, vặn eo xoay hông, phần thịt mông tuyết trắng bị cây hàng ấy giã đến như làn sóng trôi lềnh bềnh.
Người phía sau đang nghe những âm thanh trừu động tăng tốc của gậy thịt, tiếng rên quyến rũ của thiếu niên bị đâm đến như gương vỡ tán loạn và vụn vặt.
Lâm Tri nhìn khuôn mặt trong gương, trên khuôn mặt trắng nõn giờ đây đã phủ đầy sắc đỏ của ráng chiều, đến tự chính cậu cũng đang phản kháng ánh mắt của mình thực sự vừa yêu kiều vừa thu hút, e thẹn nhưng dịu dàng.
Đôi môi đỏ mọng hơi mở, đầu lưỡi nhỏ ướŧ áŧ khẽ vươn ra, trong thanh quản phát ra những tiếng rêи ɾỉ ngọt mịn, mồ hôi dọc theo cần cổ ưu tú trắng ngần như thiên nga trượt vào nơi thần bí sau cổ áo.
Nút áo đã không biết rơi rớt ở phương nào, đến nỗi cả cổ áo mở banh ra, mỗi một lần dương v*t va chạm vào phần thịt mông, đều gần như khiến cho Lâm Tri đang nằm sấp đυ.ng vào mặt gương, trong mặt gương trong suốt đang phản chiếu lại vẻ mặt thất thần khi bị thao của cậu, hai đầṳ ѵú hồng hồng trước ngực, đó là do Tề Ứng Chung lúc ôm cậu đã vừa hôn vừa ngắt mà tạo thành.
Thịt mềm trong mông kí©ɧ ŧɧí©ɧ thần kinh Tề Ứng Chung dữ dội, hắn cảm thấy mình sắp điên lên rồi!
Làm sao lại có một người mềm mại đến thế chứ, dường như toàn thân đều không có xương, ngực cũng mềm, eo nhỏ cũng mịn màng lắm, ngay cả mông lớn cũng khiến người ta mê hồn, khắp nơi đều là thịt nước mềm mại, cả người Lâm Tri bị hắn bấu và đè chặt lên bồn rồi hung hăng cắm rút, đến cả âm thanh hét lên vì sung sướиɠ cũng đã vỡ vụn mà lại yếu nhợt.
"Ha... cậu nói xem có phải chúng ta cũng coi như là đang tằng tịu trong nhà vệ sinh không?"
"Không, phải là cậu đĩ thiếu đựu đến đợi không nổi nữa, ở trong nhà vệ sinh không ngừng quyến rũ tôi."
"Cậu không phải giả nữ sinh sao? Bây giờ tôi không phải đang thành toàn cho cậu rồi sao, cậu nhìn mình có giống với gái điếm rêи ɾỉ dưới thân tôi không, hửm?"
"Tuy cậu không có l*n của nữ sinh, nhưng cậu có một cái hậu môn vừa da^ʍ vừa ngứa, so với đàn bà còn đĩ hơn, ch!ch một hồi là chỗ nào cũng tràn ra dâʍ ŧᏂủy̠."
Tề Ứng Chung làʍ t̠ìиɦ thường không chú trọng kinh nghiệm, trực tiếp xách súng ra làm, gậy thịt thô to càn quấy khắp nơi ở bên trong, thông đựu bừa bãi, làm Lâm Tri sướиɠ đến mức như một con mèo kêu lên những tiếng ngọt ngào, những giọt nước mắt cũng theo đó chảy xuống.
Ưm ưʍ... Ah ha... Sướиɠ quá...
Sâu thật... Gậy thịt vừa thô vừa to...
Huhuhu... Hậu môn đau quá, lỗ thịt bị thao sưng rồi...
Ưʍ... Nắc thật lợi hại...
Nước mắt Lâm Tri không chịu khống chế mà rơi xuống, "Huhuhu, lỗ thịt nhỏ của Tri Tri bị ch!ch nát rồi, đau quá đi..."
Cậu vặn vẹo eo, sụp đổ đến mức khóc to, "Ah oa... Ưʍ... Hức hức hức, không muốn nữa, Tri Tri không muốn ăn xúc xích lớn nữa."
"Hức hức... Oa... Ra đi! Lấy ra đi!"
"Mông mông đau quá..."
Tề Ứng Chung bị cậu chọc đến vừa tức giận vừa bật cười, liên tục đánh vào mông cậu mấy phát bốp bốp bốp.
"Rốt cuộc là ai sai? Cậu còn dám trách tôi?"
"Hình mặc đồ nữ trên mạng là của ai? Rốt cuộc là ai đã luôn miệng gọi tôi là anh anh anh ơi."
"Làm sai còn không thừa nhận! Đáng đời bị tôi ch!ch đau mông..."
Đến cùng vẫn là không nỡ Lâm Tri đau, Tề Ứng Chung ấn mông cậu hung hăng cắm rút thêm mười lần nữa, cuối cùng sau một đoạn thời gian, gậy thịt thô to từ từ rút ra, lớp thịt tươi đẹp bị f**k đến nát đến lật ra ngoài, từng dòng từng dòng dịch thể màu trắng đặc men theo động nhỏ tươi sáng từ bên trong chảy ra.
"Bụp! Bụp!"
Tề Ứng Chung lấy điện thoại ra chụp vài tấm hình lỗ da^ʍ nhiễu nhại tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Lâm Tri, lại chụp thêm vài tấm khuôn mặt thất thần và mơ màng của cậu khi bị thao, khuôn mặt thiếu niên trên hình dính đầy thấm đầy dâʍ ŧᏂủy̠ vừa phóng đãng vừa dâʍ ɖu͙©.
Tề Ứng Chung không nỡ xé đồ cậu, vừa gặm vừa cắn đầu ti hồng hồng của cậu, hôn mυ'ŧ đến độ khiến Lâm Tri cúi đầu khóc nấc.
Hắn vỗ vào những tấm hình trong tay, hung thần ác sát mà uy hϊếp: "Về sau cậu vẫn là Tiểu Điềm Điềm của tôi, biết chưa hả?"
"Không cho phép đi thả thính đàn ông khác, cậu chỉ có thể ngồi lên tôi làm nhóc đĩ của một mình tôi thôi!"
"Sau này nhất định phải gọi đến là đến, lúc nào cũng phải cho đựu!"
"Chừng nào để tôi thao sướиɠ rồi, tôi sẽ xóa mấy tấm hình này, bằng không thì..."
"Tôi sẽ cho toàn trường thấy bộ dạng dâʍ ɭσạи của cậu, cậu muốn bị một mình tôi thao, hay muốn ở trên sân trường bị tất cả thay phiên nhau hϊếp?"
Hắn nâng tay khẽ khều rồi vỗ vỗ lên mặt Lâm Tri.