Edit: Tiểu Manh (Mỗi ngày đều đang cố gắng cầu sao nhỏ 🌟)
Ông vốn đã nghĩ lấy tính tình bạo ngược vô đạo kia của Vũ Văn Dận, hắn bắt Tinh Nhi đi, định là đã treo lên dụng hình đánh tàn nhẫn, bức bách ông đi vào khuôn khổ...
Nhưng, nhưng hình ảnh một mảnh năm tháng tĩnh hảo* dùng cơm là chuyện như thế nào?
[* Tuế nguyệt tịnh hảo(岁月静好): năm tháng tĩnh hảo. Trích trong “Tuế nguyệt tịnh hảo, hiện thế an ổn”, (岁月静好 现世安稳 | “Năm tháng tĩnh lặng, kiếp này bình an” | “Cuộc sống ổn định, năm tháng bình yên”| “Cuộc đời yên ổn, năm tháng an lành”…) - Lời thề nguyện của Hồ Lan Thành với Trương Ái Linh trong lễ thành hôn. Sau này trở thành một câu khá phổ biến.]
Tinh Nhi của ông, thậm chí ăn còn muốn vui vẻ hơn ở nhà!
A, tuy rằng đây hẳn là có một chút quan hệ với Túy Tiên Lâu hội tụ đầu bếp nổi danh thiên hạ...
Nhưng mà đây cũng quá không được bình thường đi?
...Chẳng lẽ, hắn muốn dùng mỹ thực hạ độc Tinh Nhi!
Nhưng mà, giả thiết đáng sợ vừa mới nhảy ra, Hạng Trọng đã gặp được hình ảnh Vũ Văn Dận cùng kẹp một dĩa đồ ăn cùng Hạng Tinh, cùng đưa vào trong miệng.
Mà Tinh Nhi cũng không có phản ứng không tốt gì.
Vẻ mặt Hạng Trọng mộng bức.
Ông, ông thật sự là không xem hiểu.
“...Nha, Hạng Tướng quân ông đến rồi.”
Bên mái hiên này, Vũ Văn Dận buông đôi đũa, cười nhẹ mà nhìn ông.
Vẫy tay chào hỏi, “Giữa trưa này, nếu như không ngại, còn mời cùng nhau ăn trưa.”
“Đúng vậy, phụ thân.”
Hạng Tinh rất nỗ lực mà nuốt vào một khối thịt đùi gà, đôi mắt cũng sáng lấp lánh lên, điên cuồng vẫy tay với Hạng Trọng, “Phụ thân, thật sự ăn rất ngon nha!”
“...”
Vẻ mặt Hạng Trọng bi thương.
Nữ nhi ngốc của ông nha!
Nghĩ vậy, lão gia tử lại lần nữa tức giận trong lòng, không khỏi đạp đạp tiến lên vài bước, bàn tay mãnh liệt đập ở trên bàn trước mặt Vũ Văn Dận.
“Vũ Văn Dận! Ngươi đến tột cùng muốn làm gì!”
Giọng nói rơi xuống, ngoài Nhã Các lập tức truyền đến tiếng binh khí ra khỏi vỏ.
“Lớn mật!”
“Lui ra.”
Vũ Văn Dận lạnh lùng mà quát lớn, những thị vệ đó mới nhanh chóng thối lui.
Nam nhân hơi sửa sang lại cảm xúc một chút, một lần nữa treo lên nụ cười phong hoa tuyệt đại kia của hắn, chớp chớp mắt phượng với Hạng Trọng.
Môi đỏ khẽ mở, “Cha vợ, đừng nhúc nhích giận, chúng ta ngồi xuống chậm rãi trò chuyện.”
...
“...Ngươi, ngươi kêu lão phu là gì?”
Nghe ba chữ* không thể tưởng tượng kia, Hạng Trọng tim đập đều thiếu chút nữa lỡ một nhịp.
[* Lão trượng nhân (老丈人): cha vợ.]
Lại thấy Vũ Văn Dận gợn sóng không sợ hãi mà lấy khăn tay, lau miệng.
Ý cười càng sâu: “Ngay mới vừa rồi, Tinh Nhi đã đáp ứng gả cho bổn vương, muốn làm ái phi của bổn vương.”
...Gì??
Lời này vừa nói ra, không riêng Hạng Trọng kinh ngạc mà trừng lớn hai mắt, ngay cả Hạng Tinh một bên chuyên tâm ăn cơm giật nảy mình, trực tiếp bị thịt đùi gà làm nghẹn.
“A! Khụ a!...”
Nàng chợt cảm thấy không thở nổi, không khỏi điên cuồng vỗ vỗ bộ ngực nhỏ.
Thẳng đến một bàn tay nhanh chóng phủ lên phía sau lưng nàng, nhanh chóng điểm vài cái.
Nữ hài nhi mới “Oa” một tiếng, thành công nhổ đồ ăn trong miệng ra, thuận khí.
Không phải...
Nàng, nàng giống như cũng không có nói qua muốn gả cho hắn nha!
Sao hắn lại có thể nói loạn như vậy!
Hạng Tinh nghẹn khuất khuôn mặt nhỏ, căm giận mà muốn mở miệng kháng nghị.
Nhưng đầu ngón tay sau lưng kia lại nhanh chóng mà dời về phía một huyệt vị khác, nhẹ nhàng điểm một cái.
Nữ hài nhi chợt cảm thấy như nghẹn ở cổ họng, há mồm ra cũng không nói nên lời bất luận lời nói gì.
Người cũng bị Vũ Văn Dận mạnh mẽ kéo ra phía sau.
“Không...sao có thể như vậy được!? Ngươi, ngươi làm gì với nữ nhi của ta! Sao con bé có thể đáp ứng ngươi loại chuyện này!”
Thấy Vũ Văn Dận hành động như vậy, Hạng Trọng khẩn trương đến gân mạch đều sắp căng đến chặt đứt, theo bản năng mà muốn vòng qua cứu nữ nhi.
Rồi lại bị Thanh Phong một bên vây xem đã lâu ngăn cản lại.
Lôi kéo ông, mạnh mẽ ấn ngồi trên ghế đối diện Vũ Văn Dận.
“Không phải bổn vương đã nói rốiao, chúng ta hẳn là ngồi xuống nói chuyện.”
Vũ Văn Dận nhìn lại về phía ông, cười đến dị thường tùy tiện, “Ai ~ cja vợ, sao ông còn không rõ, bổn vương làm nhiều như vậy, thật sự là vì giữ được cả tòa phủ tướng quân của ông.”
——
☆ ~("▽^人)☆ ~("▽^人)☆ ~("▽^人) (Mỗi ngày đều đang cố gắng cầu sao nhỏ 🌟)