Ở Truyện Ngôn Tình Trêu Chọc Nam Chính Thẳng Nam

Quyển 4 - Chương 13-2

Ánh mắt của Giang Ngôn Khanh ngập tràn kinh ngạc, hắn ta mặc một chiếc áo gấm đen chỉnh tề, ngọc quan trên đầu đã lỏng khiến mái tóc đã rơi xuống lưng phân nửa, nhưng hắn ta không mấy quan tâm đến chuyện này, hắn lười nhác ôm đối thủ trong bộ dạng quần áo không chỉnh tề vào lòng, dươиɠ ѵậŧ thô cứng không ngừng di chuyển bên trong lỗ nhỏ mềm mại, ẩm ướt kia. Những âm thanh phụt phụt phụt không ngừng vang lên, hắn ta có thể cảm nhận những dòng nước ấm nóng không ngừng chảy ra theo những lần chuyển động, thấy thế Giang Ngôn Khanh thở dài:

“Văn đại nhân nhà chúng ta thật dâʍ đãиɠ”

Hắn ra hành động quá nhanh nên Ngọc thư chưa kịp phản ứng đã bị kéo chìm vào trong bùn lầy của du͙© vọиɠ, trong vô thức y ngửa cao đầu để lộ những đường cong hoàn mỹ ở phần cổ, gương mặt bình thường vẫn luôn mỉm cười dịu dàng bây giờ chứa đầy sự đè nén, đôi môi vô thức thở dốc. Y có thể cảm nhận được những luồng nhiệt không ngừng chuyển động xung quanh cơ thể, đã rất lâu rồi y vẫn chưa làʍ t̠ìиɦ với người khác nên chỗ kia cực kỳ chặt chẽ, đáng lẽ y không thể nào cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ nhanh như thế được nhưng Giang Ngôn Khanh này chính là một con cáo già, dươиɠ ѵậŧ của hắn ta như một cây thương khổng lồ đâm thẳng vào bên trong lỗ nhỏ, qυყ đầυ to lớn không ngừng cọ xát xung quanh khiến những tầng thịt mềm mại chảy nước, những luồng kɧoáı ©ảʍ như dòng điện đi xung quanh cơ thể khiến y không ngừng run rẩy, du͙© vọиɠ bắt đầu bùng chảy. Y có thể cảm nhận được kết tràng đang cảm thấy cực trì trống rỗng và ngứa ngáy đến độ khi dươиɠ ѵậŧ chỉ mới lại gần thôi nó đã vội vàng phun ra vô số những chất lỏng trong suốt để lấy lòng, nhưng dù cho dươиɠ ѵậŧ có ma sát đến thế nào đi chăng nữa thì cảm giác nóng bức trong cơ thể vẫn không ngừng hiện hữu khiến y cảm thấy vô cùng khó chịu, y vẫn chưa được thỏa mãn một chút nào cả,

Thích Vận nhìn gương mặt ngập tràn xuân sắc của Văn Ngọc Thư, không hiểu sao hắn lại thấy bộ dạng này của y cực kì đáng yêu, khi một người thường ngày hay nói chuyện đạo lý, ra tay tàn nhẫn lại chìm sâu vào trong du͙© vọиɠ lại cực kì động lòng người, chỉ nhìn thấy Văn đại nhân ngồi trong lòng ngực người đàn ông cơ thể không ngừng run rẩy theo từng chuyển động của đối phương, chỗ khó nói kia không ngừng chảy ra vô số chất lỏng trong suốt thấm đẫm cả dươиɠ ѵậŧ thô to không ngừng chuyển động kia, hắn có thể nhìn thấy những tầng thịt ruột mềm mại đang hôn lên dươиɠ ѵậŧ một cách quyến luyến và dâʍ đãиɠ biết bao. Hơi thở của Thích Vận bắt đầu nặng nề, ánh mắt hắn nhìn hai người kia ngập tràn du͙© vọиɠ, hắn có thể ngửi được mùi hương tìиɧ ɖu͙© thoang thoảng nơi đầu mũi khiến cơ thể hắn trở nên cực kì nóng nực, lông mao bắt đầu di chuyển để lộ ra thứ hung khí to lớn đáng sợ và dường như thứ đồ vật này đang từ từ lớn lên.

Thích Vận chậm rãi bò lên giường, hắn định đỡ thứ hung khí kia đi vào bên trong lỗ nhỏ ẩm ướt kia thì đã bị một cánh tay trắng nõn nà ngăn lại. ánh mắt hắn nhìn đôi tay Văn Ngọc Thư, trong đầu ngập tràn những suy nghĩ. Đôi tay của đại nhân rất trắng trẻo mượt mà, nó hoàn toàn trái ngược với làn da màu lúa mạch của vị tướng quân đang chinh chiến nơi xa trường, tuy rằng hắn có thể đẩy đôi tay mềm mại đó ra khỏi bất cứ lúc nào nhưng hắn vẫn dừng động tác, đôi mắt kinh ngạc nhìn về phía Văn Ngọc Thư.

Lỗ nhỏ của Văn đại nhân không ngừng chảy nước, mùi vị da^ʍ uế bắt đầu lan tỏa xung quanh, lúc này y ăn mặc không chỉnh tề, tóc tai rũ rượi ngồi trong lòng Giang Ngôn Khanh , dươиɠ ѵậŧ thô to đó không ngừng di chuyển xung quanh lỗ nhỏ khiến y thở dốc không ngừng, thế nhưng y vẫn nâng chân lên đạp mạnh vào l*иg ngực của Thích Vận , ngón chân không ngừng ma sát phần cơ ngực co dãn ấy, đuôi mắt hiện lên những tia mị ý, y nói với giọng điệu trêu chọc.

“Thật là xấu xí..”

Ánh mắt của thích trầm nặng nề hơn trước rất nhiều, hắn cúi đầu, tay bắt đầu tách cặp chân Văn Ngọc Thư ra hai bên, một tay khác đỡ dươиɠ ѵậŧ tím đen đi vào bên trong lỗ nhỏ ẩm ướt kia, nơi này cực kì mềm mại và ẩm ướt biết bao, ban đầu hắn định cắm thẳng vào bên trong nhưng lại phát hiện nơi này cực kì nhỏ nhắn không thể nào di chuyển được, cuối cùng chỉ có thể di chuyển dươиɠ ѵậŧ ra ngoài sau đó giúp Văn đại nhân khuếch trương. Sau vài động tác ngắn, hắn đã chầm chậm đưa qυყ đầυ vào bên trong hậu môn kia, nơi này cực kì mềm mại và se khít khiến hắn vừa đau vừa sướиɠ, cả người dùng sức đâm thẳng vào bên trong hậu môn, một tiếng Phụt vang lên kèm theo là những tiếng rêи ɾỉ ngọt ngào.

“Hức..A…ưʍ..”