Thâm Trạch Hỗn Loạn

Quyển 1 - Chương 2: Đêm nay thúc phụ cứ làm trượng phu con

Đem Vưu Linh Hi đặt ở trên giường, Lăng Trấn Thu cũng không rảnh lo cởϊ áσ trên, hắn chỉ cởϊ qυầи ra liền đè nặng thân mình tuyết trắng của cháu dâu, muốn trực tiếp tiến vào mị huyệt kia, nhưng khi qυყ đầυ vừa để ở khe huyệt, Linh Hi liền nâng mặt hắn đem môi chính mình dâng đi lên hôn môi, nàng trúc trắc mà hôn Lăng Trấn Thu. Vυ' no đủ kia dán vào thân mình Nhị lão gia mà cọ xát, một hồi lâu mới nói: "Đừng tiến vào nhanh như vậy". Mới vừa nói được một nửa, Vưu Linh Hi lại để sát vào bên lỗ tai hắn: "Ta sợ đau"

"Ngươi, cái tiểu yêu tinh này!" Nắm lấy cái cằm nhỏ của nàng, Lăng Trấn Thu đem sự sợ hãi trong giọng nói của nàng lý giải thành vừa muốn cự tuyệt lại nghênh mời chính mình. Hơn nữa hắn càng thêm dùng sức mà mυ'ŧ hôn đôi môi mê người kia.

Một bàn tay vuốt ve bộ ngực sữa đầy đặn kia, bộ ngực chưa từng trải qua thời kỳ sinh đẻ cho con bú nên thập phần hoàn mỹ vừa có hình thái đôi vυ' dựng thẳng của thiếu nữ lại có cảm giác như nữ nhân thành thục nở nang. Môi hắn theo cằm đi vào chỗ cổ tinh tế kia của Linh Hi, lại đến đầu vai, một đường liếʍ láp tựa như lữ nhân mê khát cơ luyến cam tuyền trong sa mạc, hưởng thụ thân mình giống như ngọc mỹ của nàng, thân mình Vưu Linh Hi mỹ đến làm hắn phảng phất cảm thấy như nàng thực sự là một cái xử nữ.

Bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến chịu không nổi, Vưu Linh Hi chỉ biết tiết ra từng tiếng rêи ɾỉ đứt quãng, Lăng Trấn Thu không ngừng dùng chính mình mang theo cằm hắn cọ đầṳ ѵú kiều nộn kia, kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến nàng không ngừng run run.

"Ân, thật ngứa, ân" Loại cảm giác này đã thoải mái lại cảm thấy thẹn, Vưu Linh Hi cảm thấy chính mình như trầm mê trong bể dục không thể tự kềm chế, nàng chỉ biết chống nửa người trên ôm lấy đầu Lăng Trấn Thu: "Thật thoải mái, ân ân, đừng ngừng."

"Tiểu da^ʍ phụ, như vậy liền chịu không nổi sao?"

Đắc ý mà nhìn cháu dâu đã mê say ở bên trong tìиɧ ɖu͙©, Lăng Trấn Thu vỗ vỗ cái mông nàng, tách ra chân thon dài của nàng, tiểu huyệt dưới háng đã chảy ra mật dịch lệnh người khác vừa nhìn đã thấy sung sướиɠ, ngón tay hắn hưng phấn mà quấy loạn mật nước không ngừng chảy ra. Lăng Trấn Thu nâng cái tay dính lớp ái dịch lên tới nhéo mặt Vưu Linh Hi, liền tỏa ra một cổ mùi thơm xuân thủy lạ lùng, hắn lại làm trò liếʍ liếʍ: "Hương vị thật ngon"

Giật mình mà che lại môi, Vưu Linh Hi trong lúc nhất thời thế nhưng nói không ra lời, không đợi nàng phản ứng lại đây, Lăng Trấn Thu đã tách hai chân nàng ra rất lớn, hắn đem nam căn thô to nóng cứng của chính mình kia chen vào khe huyệt mê người. Rõ ràng là phụ thân đã kết hôn, nhưng Lăng Trấn Thu phát hiện tiểu huyệt kia dị thường hút chặt giống như xử nữ, nếu không phải chính mình đã kɧıêυ ҡɧí©ɧ đến mật dịch nàng chảy ra giàn giụa. Có khả năng hắn còn phải lại dùng ngón tay tách ra một ít mới có thể cắm đi vào.

"Ách, thúc thúc" Thân mình giữ gìn mười bảy năm, nàng giữ mình trong sạch cũng không thể khiến cho trượng phu trìu mến yêu thương nàng, cùng nàng thực hiện làm chuyện phu thê. Hiện tại, giờ phút này, nàng đang lấy phương thức như vậy hiến thân xử nữ trân quý này cho Lăng Trấn Thu.

Vưu Linh Hi chợt nghĩ đến liền có chút đau lòng còn không chờ nàng nghĩ nhiều, cảm giác tiểu huyệt xử nữ kia đau đớn lại đem nàng bức cho không thể lại suy nghĩ, chỉ nhịn không được kêu to ra tiếng, đôi tay nhỏ gắt gao mà nắm chặt áo gối.

Thấy cháu dâu tựa hồ vô cùng đau đớn, Lăng Trấn Thu chỉ chậm rãi thọc vào rút ra, nghi hoặc mà vuốt ve tóc dài còn mang theo ướŧ áŧ kia, nhìn thấy nàng lại nhíu chặt mày, cùng với biểu tình ẩn nhẫn. Lăng Trấn Thu vội nhìn về phía khe huyệt kia, hắn lúc này mới phát hiện nam căn chính mình dính tơ máu nhàn nhạt. Mà tiểu huyệt kiều nộn kia chặt đến vô cùng giống y đúc nữ tử mới vừa khai bao.

Nam căn cực đại chính mình muốn tiến vào vẫn cảm thấy chặt hẹp không thôi, chẳng lẽ nàng thật là thân xử nữ sao?

"Ngươi vẫn là xử nữ? Thư Viễn hắn không chạm qua ngươi?" Bỗng nhiên, Lăng Trấn Thu cảm thấy chính mình dùng phương thức như thế đối đãi cháu dâu quá mức thô bạo, nội tâm lại là vừa mừng vừa sợ, hắn không nghĩ tới tiểu nhân nhi mỹ đẹp như vậy thế nhưng vẫn chưa bao giờ bị trượng phu của nàng khai phá qua tiểu huyệt xử nữ kia. Thật là làm người ta bất ngờ ngoài ý muốn.

Khuôn mặt nhỏ cắn môi dưới cảm thấy thẹn mà quay mặt qua chỗ khác, Vưu Linh Hi cũng không muốn nói thêm cái gì, nỗ lực bình ổn nội tâm chính mình xong, nàng mới nói: "Không cần nhắc đến tên kia, đêm nay ngươi cứ làm trượng phu của ta, chịu không?"

_____