Mùi hương của người con gái rất thơm, toàn thân nàng được bao bọc bởi mùi sữa. Còn thân dưới lại là chất lỏng có mùi ngai ngái rất dụ người.
Bùi Vực im lặng nhìn chằm chằm hồi lâu, chần chừ cúi người xuống, lè lưỡi ra nhắm thẳng hai bên môi âʍ ɦộ của nàng, mυ'ŧ nhẹ một cái.
"A... Đừng... Ngứa quá.."
Lỗ nhỏ truyền tới cảm giác tê dại khác thường, thiếu nữ trong giấc mộng đá đá bắp chân, phát ra tiếng rên. Hai bàn chân nhỏ co quắp lại cọ xát lên giường, ngón chân trắng nõn, móng tay sáng bóng óng ánh, mười ngón chân tựa ngọc trai.
Bùi Vực rất thích phản ứng nhạy cảm của nàng, lần này không mυ'ŧ nữa mà lại liếʍ mạnh một cái. Đầu lưỡi tách hai mép thịt ra, muốn chui vào bên trong.
Chiếc lưỡi hơi thô ráp lướt qua môi âʍ ɦộ nhỏ non nớt của Mộ Vãn Vãn, lỗ nhỏ bị hơi nóng khiến cho rụt lại, cửa huyệt xoắn chặt lại như muốn bắt đầu lưỡi chui vào bên trong đi ra.
"Á... A... "
"Hít... .."
Lực độ môi âʍ ɦộ kẹp đầu lưỡi hắn không mạnh lắm, cảm giác khá vi diệu. Bùi Vực chưa từng quan hệ tìиɧ ɖu͙© với phụ nữ nhưng vẫn có chút hiểu biết về chuyện này. Hắn biết rõ người phụ nữ "chặt khít" thường cᏂị©Ꮒ rất sướиɠ.
Mộ Vãn Vãn cũng là vậy.
Đầu lưỡi to của Bùi Vực mất bao nhiêu sức lực mới có thể chui vào trong lỗ nhỏ của nàng, còn bất chợt đâm vào thịt mềm bên vách huyệt.
Khó chịu quá đi...
Trong giấc mộng, Mộ Vãn Vãn chỉ cảm thấy toàn thân nóng rang, mặt nóng, cổ nóng, cả người đều nóng.
Bên trong lỗ nhỏ vừa ngứa vừa nóng, một luồng nhiệt nóng lướt qua lối giữa, chảy ra chầm chậm làm ướt nhẹp đầu lưỡi Bùi Vực.
Vị nước da^ʍ của nàng rất ngọt, còn bí mật mang theo vị tanh không tên, Bùi Vực cho hết vào miệng, nuốt từng ngụm từng ngụm, phát ra âm thanh nuốt nước dâʍ ɖu͙©.
"Đừng... Anh đừng liếʍ... "
Mộ Vãn Vãn tưởng bản thân đang nằm mơ, cho nên dù có hơi tỉnh lại rồi cũng lười thức dậy.
Cô trở người, muốn thói khỏi sự trói buộc ở dưới thân. Nào ngờ cô vừa mới vặn vẹo, Bùi Vực đã bắt lấy cái mông cô, dùng sức bóp mạnh một cái. Đầu lưỡi hắn còn vẫn vùi trong lỗ nhỏ của cô, chậm rãi đâm vào. Cọ sát với vách thịt mềm theo chuyển động tròn, hắn liên tục kí©ɧ ŧɧí©ɧ điểm nhạy cảm của cô.
Bựa lưỡi lướt qua điểm mẫn cảm non nớt, mang lại cảm giác tê dại chua xót khó nhịn, Mộ Vãn Vãn không chịu nỗi, khóc nức nở: "Đưng... Đừng liếʍ nữa... Xin anh, tôi không cần mà... ."
Từ lâu nước từ lỗ nhỏ đã tràn thành lụt, dâʍ ŧᏂủy̠ liên tục chảy ra khỏi lối giữa, bắn tung tóe lê đầu lưỡi, lên cằm và áo ngủ tơ tằm của Bùi Vực.
Đầu nhũ hoa của Mộ Vãn Vãn cùng tràn sữa, dòng sữa vẽ lên một đường cong xinh đẹp giữa không trung. Còn một dòng sữa khác thì văng lên mặt Bùi Vực, để lại một vết sữa trên khuôn mặt góc cạnh rõ ràng.
Ban đầu Bùi Vực không để ý tới, hắn chỉ muốn liếʍ người phụ nữ dưới thân đến khi cô lêи đỉиɦ, dâʍ ŧᏂủy̠ không ngừng chảy ra. Cho đến khi đầṳ ѵú người thiếu nữ bắn ra dòng sữa tươi như lũ lụt, bắn cả lên mặt hắn.