Cửu chuyển liên thai nở ra với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường khiến nhịp tim Lâm Huyền đập loạn.
Từ vết nứt cửu chuyển liên thai cắm rễ vào yêu đan, sinh lực mạnh mẽ lập tức tỏa ra bên ngoài. Lâm Huyền rất muốn tu luyện tại đây, nhưng cấp độ tu luyện của hắn đã đạt đến Tụ Khí Cảnh tầng ba, trừ khi hắn có thể nâng cao Thần Đạo Công Pháp lên cấp hai, nếu không có hấp thụ nhiều nguyên khí hơn cũng không thể nào nâng cao cảnh giới lên được.
Hắn thấy Bạch Linh Nhi thẫn thờ nhìn cửu chuyển liên thai đang nở ra, lập tức lên tiếng nhắc nhở.
“Ngươi đứng ngây ra đó làm gì, không tu luyện thì lãng phí lắm đấy.”
Bạch Linh Nhi tiến tới, vội vã mở miệng, hút nhẹ một hơi.
Nguyên khí dồi dào đã bị nó nuốt chửng vào bụng, Bạch Linh Nhi hấp thụ vào trong cơ thể mà gần như không cần tinh luyện.
Lâm Huyền thực sự vô cùng sững sờ, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy cảnh một con yêu thú tu luyện.
Phương pháp tu luyện của yêu thú khác với loài người, loài người muốn hấp thụ nguyên khí của trời đất phải trải qua tinh luyện công pháp mới có thể chuyển hóa thành nguyên khí của chính mình.
Còn những con yêu thú thì không cần rắc rối như vậy, chúng có thể trực tiếp nuốt chửng nguyên khí của trời đất vào trong cơ thể để dùng cho mục đích của riêng chúng.
Nếu không nhờ các công pháp của loài người hiệu quả cao hơn, e rằng đại lục này sẽ bị yêu thú thống trị mất rồi.
Điều quan trọng nhất trong tốc độ tu luyện của yêu thú chính là nhìn vào huyết thống.
Lâm Huyền đã xác định Bạch Linh Nhi chính là yêu thú có huyết thống cao quý, hắn cẩn thận quan sát dáng vẻ tu luyện của Bạch Linh Nhi, cũng kinh ngạc phát hiện ra rằng sau khi Bạch Linh Nhi hít nguyên khí vào, xung quanh lập tức nổi lên một luồng khí lạnh buốt như băng.
Nghĩ đến Bạch Linh Nhi có khả năng nhả ra sương lạnh, Lâm Huyền đoán rằng nó là một con yêu thú hệ băng.
“Toàn bộ Càn Châu không có băng, mà Bạch Linh Nhi lại là một yêu thú hệ băng, nó tồn tại ở đây được cũng có chút kỳ lạ.”
“Bạch Linh Nhi nói Hoang Vương không để nó tiết lộ thân phận thật, xem ra đằng sau nó còn đang che giấu chuyện gì đó.”
Trong khi Lâm Huyền đang suy nghĩ, linh khí của Bạch Linh Nhi đột nhiên bùng nổ.
“Sắp đột phá rồi sao?”
“Nhanh vậy!”
Từ lâu Lâm Huyền đã hiểu rõ rằng nhất định Bạch Linh Nhi đột phá sẽ không mất nhiều thời gian, nhưng hắn chưa bao giờ tưởng tượng Bạch Linh Nhi sẽ mất bao lâu để đột phá.
“Bùm!”
Một luồng khí mạnh bạo nổ ra từ cơ thể của Bạch Linh Nhi, một luồng khí lạnh giá và cổ xưa lập tức lao thẳng về phía hắn.
Trong nháy mắt, Lâm Huyền cảm thấy linh hồn của mình đang trở nên lạnh buốt.
Động tĩnh đột phá của Bạch Linh Nhi không hề yếu hơn khi Lâm Huyền đột phá Tụ Khí Cảnh chút nào, điều này khiến cho Lâm Huyền càng chắc chắn rằng thân phận thực sự của Bạch Linh Nhi nhất định không hề đơn giản.
Nhưng hắn không định hỏi rõ ràng, ai cũng có bí mật cả, đã là bạn thì phải tôn trọng lẫn nhau.
Sau khi Bạch Linh Nhi đột phá xong, nó mới mở mắt ra, mắt nó có chút mơ màng.
Sau khi đột phá Tụ Khí Cảnh giới tầng một, Bạch Linh Nhi đã sẵn sàng tiếp tục hấp thụ nguyên khí của trời đất.
Nhưng mà… Không còn nữa.
Lâm Huyền nhìn cửu chuyển liên thai, đài sen đã nở hết, biến thành một đóa sen tao nhã.
Hắn hạ cửu chuyển liên thai xuống, ngay sau đó lập tức phát hiện ra chất lỏng tinh túy trong Yêu Đan của Hoang Long đã được hấp thụ hết.
“Nếu không phải có Yêu Đan của Hoang Long, e rằng cửu chuyển liên thai này đã thật sự không thể tu luyện được rồi.”
Lâm Huyền đưa Cửu chuyển liên thai trở lại nguyên giới, nếu Cửu chuyển liên thai được tinh luyện thành phân thân, vậy thì hắn vẫn cần phải đến Thần Sơn đẻ kiểm tra sách quý.
“Bạch Linh Nhi, chúng ta thử tìm lại xem còn bảo vật nào không!”
“Được.”
Lâm Huyền và Bạch Linh Nhi chia ra đi về hai hướng, Lâm Huyền đi về phía đuôi rồng, còn Bạch Linh Nhi đi về phía đầu rồng.
Khi Lâm Huyền bước tới xương đôi của Hoang Long, hắn đột nhiên phát hiện ra chỗ gãy xương ở đôi có màu đỏ.
“Chẳng lẽ là…”
Lâm Huyền vội vàng chạy đến, dùng kiếm cố gắng mở xương cốt ra, có một ít chất lỏng sền sệt màu đỏ chảy ra từ chỗ gãy xương.
“Là long tủy!”
Lâm Huyền chưa bao giờ nghĩ tới trải qua hàng trăm triệu năm tôi luyện rồi mà vẫn còn sót lại một ít long tủy trong xương.
Long tủy là đồ tốt, bất kể là tu luyện, luyện đan hay là tinh luyện vũ khí đều có thể dùng được.
Lâm Huyền vội vàng lấy long tủy bỏ vào một cái lọ ngọc trong nguyên giới.
“Chắc chắn trong cốt xương lớn có long tủy!”
Lâm Huyền vội vàng tiết ra nguyên khí, cẩn thận từng li từng tí kiểm tra một khối xương cốt, không lâu sau hắn lại tìm được thứ gì đó.
Hắn dùng kiếm chặt xương cốt ra, quả nhiên lại có long tủy bên trong!
Cứ như vậy, Lâm Huyền dành cả nửa ngày trời để tìm xương cốt, vừa hay đổ đầy một lọ ngọc.
Mặc dù số lượng ít hơn, nhưng đây chính là long tủy của Thượng Cổ Hoang Long, nếu như truyền ra ngoài, chỉ sợ là sẽ gây ra một trận tranh đoạt long tủy đẫm máu mất.
“Bạch Linh Nhi, chúng ta đi thôi.”
“Đợi một chút… Lâm Huyền, ngươi mau tới đây nhìn này!”
Lâm Huyền vội vàng chạy đến, chỉ thấy Bạch Linh Nhi đang đào đất.
“Hình như có thứ gì đó dưới đây!”
Lâm Huyền đến giúp, hắn bế nó trong lòng bàn tay, đất đá lập tức bay tung tóe.
Lòng bàn tay của Lâm Huyền đã tê rần, dường như hắn bắt được thứ gì đó vô cùng cứng rắn.
Hắn thu tay lại nhìn một cái, một mảnh vảy rồng khổng lồ xuất hiện ngay trước mắt Lâm Huyền.
Long vảy!
“Lạ thật, ngay cả xương cốt cũng bị phong hóa hết hình dạng, làm sao có thể còn lại long vảy được chứ?”
“Không lẽ là… vảy ngược?”
Rồng có vảy ngược, là thứ không thể chạm vào.
Mỗi long tộc thuần huyết đều sẽ có một long vảy mạnh gấp trăm lần các loại vảy khác.
Long vảy này được gọi là vảy ngược, bảo vệ nhược điểm của rồng.
Trái tim Lâm Huyền nóng lên.
“Thật sự là long vảy này, nếu có thể lấy nó để chế tạo thành hộ thể pháp bảo, vậy thì cho dù gặp phải cao thủ Hóa Nguyên cảnh mạnh mẽ cỡ nào, ta cũng có thể chống lại toàn bộ đòn đánh!”
Lâm Huyền duỗi tay ra chạm vào Bạch Linh Nhi.
“Thật lợi hại!”
Bạch Linh Nhi tránh khỏi tay Lâm Huyền, làn da hơi ửng đỏ dưới làn tóc trắng.
“Đừng… Chạm vào ta!”
Lâm Huyền có chút lúng túng, tuy rằng Bạch Linh Nhi là yêu thú, nhưng dù sao nó cũng là nữ, cho nên mình làm vậy có vẻ hơi thô lỗ.
“Khụ khụ!”
Hắn ho khan hai tiếng, “Chúng ta đi thôi!”
Lâm Huyền cất vảy ngược vào trong nguyên giới, thứ này sử dụng thế nào trước tiên cần phải tìm hiểu đã.
Trên đường đi, Lâm Huyền không khỏi cảm thán trong lòng.
Trong cái rủi có cái may, câu này quả thật không sai.
Hắn đã đối đầu với linh hồn của yêu thú Thượng Cổ Hoang Long, thập tử nhất sinh nhưng lợi ích nhận được có thể cho hắn dùng cả đời.
Cửu chuyển liên thai! Long tủy! Vảy ngược!
Dù là thu hoạch được gì đi nữa thì nó cũng đủ để khiến cho bất kì ai cũng phải ghen tị đến chảy nước miếng.
Lâm Huyền hỏi Bạch Linh Nhi: “Sau này ngươi dự định sẽ đi đâu?”
Hoang Vương đã chết, đã không còn ai bảo hộ nó nữa rồi.
Bạch Linh Nhi hơi nghẹn ngào.
“Ta không biết…”
Lâm Huyền đề nghị: “Chi bằng ngươi theo ta đi!”
Bạch Linh Nhi nhìn Lâm Huyền, Lâm Huyền nói rõ.
“Không phải với tư cách linh thú của ta, mà với tư cách một người bạn.”
Lâm Huyền và Bạch Linh Nhi đã cùng nhau trải qua sinh tử, đặc biệt Bạch Linh Nhi đã hi sinh bản thân để chặn đòn tác động linh hồn của Hoang Long cho hắn, từ lâu hắn đã xem Bạch Linh Nhi như một người bạn của mình rồi.
Một người bạn sinh tử!
Bạch Linh Nhi có hơi lưỡng lự.
“Nghĩa phụ từng nói với ta rằng loài người còn… Tham lam hơn cả yêu thú bọn ta, người thường nhắc ta phải tránh xa loài người.”
“Nhưng ngươi thì khác… Ngươi sẵn sàng cho ta một nửa Tụ Hồn quả, kể cả sau khi ta… Ăn trộm linh dược của ngươi, ngươi cũng không trách ta.”
“Thậm chí cả nghĩa phụ trước khi chết cũng giao phó ta cho ngươi…”
“Được rồi! Ta, Bạch Linh Nhi… Về sau sẽ đi theo ngươi…”