Võ Đạo Đại Tông Sư

Chương 71: Phá Sáu Cửa Ải.

Lúc Lâm Huyền nghe thấy tiếng đàn này, tất cả lông tơ trên người của hắn đều dựng đứng, một cảm giác vô cùng nguy hiểm đột nhiên xuất hiện ở phía sau lưng của hắn.

Lúc này hắn bạo phát tất cả nguyên khí ở bên trong cơ thể, ngưng tụ vào gan bàn chân.

Cả người của Lâm Huyền nhanh chóng xoay tròn, một tật phong sắc bén đột nhiên bay sượt qua bả vai của hắn.

Làn gió này vô cùng có trật tự, giống như một cái ám khí.

“Ám khí?”

Lâm Huyền cũng nhanh chóng phủ nhận suy đoán này, hắn cũng không cảm nhận được sự tập kích của ám khí.

Mà tật phong kia lại giống với thủ đoạn công kích của kiếm khí.

“Muốn khiến cho nguyên khí phát ra bên ngoài thì nhất định phải đạt được tu vi Tụ Khí Cảnh mới được, tu vi của Cầm Cơ cũng giống như hắn mà thôi, không có khả năng sử dụng thủ đoạn phát nguyên khí ra bên ngoài được.”

“Chẳng lẽ là do sợi ngân tuyến kia?”

Lâm Huyền quay đầu lại, lúc này sợi ngân tuyến mà hắn vừa bước qua đã mất hết màu sắc, chỉ còn lại một vệt mờ.

“Thì ra là thế.”

Lâm Huyền đã hiểu ra, bảy đường cong có màu sắc rực rỡ mà Cầm Cơ lưu lại ở bên trên mặt đất chính là một loại thủ đoạn công kích mà có thể nàng có thể cảm ứng được.

võ đài lại lớn như vậy, nếu như hắn muốn gϊếŧ đến trước mặt của Cầm Cơ thì nhất định phải xông vào cửa ải công kích thứ hai.

“Đã hiểu được thủ đoạn của ngươi, ta sẽ không trúng chiêu.”

Lâm Huyền không chút do dự tiếp tục đánh về phía trước, khi hắn đi đến sợi ngân tuyến thứ hai thì không chút do dự đánh ra một quyền.

Thần Đạo Quyền Pháp.

Thần Đạo Quyền Pháp, dung hợp phong cách của rất nhiều trường phái, thiên biến vạn hóa.

Thoạt nhìn qua thì một quyền này của Lâm Huyền trông rất mềm mại, không có lực, thế nhưng thực ra bên trong ẩn chứa sức mạnh rất lớn.

Đây là lần đầu tiên Lâm Huyền sử dụng cách sơn đả ngưu này.

*Cách sơn đả ngưu: Cách một ngọn núi nhưng vẫn gϊếŧ chết được trâu.

Trong quá trình ra quyền, tất cả bắp thịt trên cơ thể của hắn giống như một con rồng xanh ẩn hiện ở bên trong cơ thể, di chuyển theo một quy luật nhất định.

Trong quá trình cơ thể di chuyển, nguyên khí ở bên trong cơ thể của Lâm Huyền lại tăng thêm một lần nữa.

Dường như cảm nhận được sát ý mà Lâm Huyền đang bộc phát ra, ngón tay của Cầm Cơ bắt đầu múa, tiếng đàn như thác nước trên khe suối, cuộn trào mãnh liệt xông đến.

Sợi ngân tuyến thứ hai mà nàng để lại ở bên trên mặt đất cảm ứng được tiếng đàn vang lên, bất ngờ nổi lên.

Một tật phong bộc phát ra theo sợi ngân tuyến.

Lâm Huyền có thể cảm nhận được nguyên khí mênh mông được ẩn giấu ở bên trong tật phong này.

“Mặc dù không biết Cầm Cơ đang sử dụng loại thủ đoạn nào, có điều tật phong lần này đã bắt đầu tiêu hao nguyên khí của nàng rồi, nếu như nàng có tu vi Tụ Khí Cảnh thì sợ rằng bảy cửa ải này thực sự có khả năng ngăn cản ta.”

“Chẳng qua bây giờ tật phong này chỉ là đồ có mỗi vẻ bề ngoài mà thôi.”

Nắm tay nhìn như mềm mại của Lâm Huyền bỗng nhiên hóa thành một tia chớp, bộc phát ra một tiếng quyền vang dội.

Trong nháy mắt, tật phong phát ra từ sợi ngân tuyến thứ hai đã bị Lâm Huyền xé thành từng mảnh nhỏ.

Cái này mới chỉ là bắt đầu mà thôi.

Sau khi Lâm Huyền vượt qua sợi ngân tuyến thứ hai, chỉ trong thời gian một nháy mắt, hắn đã vọt đến sợi ngân tuyến thứ ba.

Tiếng đàn của Cầm Cơ trở nên vội vàng hơn, dường như đang xuất hiện thiên quân vạn mã công kích.

Nắm đấm của Lâm Huyền vẫn tiếp tục, cách sơn đả ngưu, sau khi phá hủy tật phong thì vẫn có dư lực như trước.

Sợi ngân tuyến thứ ba lại bộc phát ra một tia tật phong thêm một lần nữa.

Quyền va chạm với tật phong, hai loại lực lượng đồng thời tiêu tán.

Một quyền của Lâm Huyền đã phá nát hai tia tật phong.

Sắc mặt của Cầm Cơ trở nên nghiêm trọng không gì sánh được, sau khi Lâm Huyền xông qua ba sợi ngân tuyến, hắn sẽ phải đối mặt với ba sợi kim tuyến.

Cây đàn gỗ của Cầm Cơ bắt ra một sợi tuyến, đây đều là một loại cơ quan, có thể bảo vệ nàng không bị kẻ địch gây thương tổn trong khi nàng thi triển ảo cảnh.

Trong đó, tật phong ẩn chứa bên trong kim tuyến có uy lực gấp ba lần ở bên trong ngân tuyến.

Cầm Cơ vốn rất nắm chắc có thể ngăn cản được Lâm Huyền, tuy nhiên sau khi nàng nhìn thấy Lâm Huyền chỉ sử dụng một quyền mà lại có thể phá nát hai tia tật phong thì cũng không còn sự tự tin nữa.

“Thủ đoạn cách sơn đả ngưu rất lợi hại, mặc dù hai tia tật phong được phát động cùng lúc, vậy mà cũng khó có thể làm hắn bị thương được.”

“Thế nhưng nếu là ba tia tật phong cùng bạo phát thì ngươi còn có thể chống đỡ được hay không?”

Cầm Cơ đã quyết định, nàng hít sâu một hơi, mười ngón tay bay múa ở bên trên dây đàn.

Tiếng đàn giống như mưa, điên cuồng phủ xuống toàn bộ võ đài.

Con ngươi của Lâm Huyền co rút lại, hắn đột nhiên phát hiện, ba sợi kim tuyến ở trước mặt lại đồng thời lóe ra tia sáng màu vàng.

Ngay sau đó, ba tia tật phong đều đồng thời bạo phát, phóng ra từ ba phía.

Lâm Huyền không thể tránh được.

“Nếu như không thể tránh khỏi, vậy thì không tránh nữa.”

Lâm Huyền tung quyền một lần nữa, ngưng tụ nguyên khí cuồn cuộn ở bên trên tay phải của hắn.

Vẫn chỉ là một quyền bình thường như trước mà thôi, và cũng vẫn là Thần Đạo Quyền Pháp.

Ngay lập tức, tất cả đệ tử đang vây xem võ đài đều phải thay Lâm Huyền lau mồ hôi trên trán một cái.

Công kích của Cầm Cơ đến từ ba hướng, Lâm Huyền lại chỉ tung ra một quyền rất bình thường, có thể chống đỡ được không?

Nhưng mà người thực sự tinh thông quyền pháp, cũng chính là các trưởng lão có cảnh giới cao thâm thì mới cảm thấy ngạc nhiên.

Bọn họ đã nhìn thấy điều gì đó sâu sắc hơn.

Bọn họ thấy bên trong một quyền bình thường của Lâm Huyền lại ẩn chứ rất nhiều phong cách khác nhau.

Mỗi một chủng quyền pháp đều có một phong cách tương ứng, hoặc là mềm mại, hoặc là nhanh chóng, hoặc là vừa nhanh vừa mạnh, hoặc là tứ lạng thiên cân.

Thế nhưng trong một quyền của Lâm Huyền, dường như lại có thể nhận thấy được dấu vết của tất cả các loại phong cách đó.

Ở trong đầu của những người này đồng thời xuất hiện một suy nghĩ.

“Đây là quyền pháp gì?”

Hôm nay, Đỗ Mục trưởng lão lại dẫn theo đệ tử Dịch Thiên Vũ đến quan sát trận chiến, hắn muốn xem kỹ hơn rốt cuộc Lâm Huyền có tiềm lực hay không, đáng giá để cho hắn và tông môn dốc sức bồi dưỡng, chuẩn bị cho chuyện mai sau hay không.

“Quyền pháp tinh diệu như vậy, vì sao ta lại không hề có một chút ấn tượng nào?”

Đỗ Mục trưởng lão trầm giọng nói: “Thiên Vũ, ngươi cầm lệnh bài của vi sư đi đến Tàng Kinh Các, mở ra tất cả các võ kỹ đang cất giấu xem có tìm ra được quyền pháp mà Lâm Huyền sử dụng hoặc quyền pháp tương tự hay không.”

“Rõ.”

Dịch Thiên Vũ nhận lệnh, rời khỏi võ đài.

Trước khi đi, nàng liếc mắt nhìn kỹ Lâm Huyền đang đứng ở bên trên võ đài.

“Cải tiến Thủy Long Kiếm Pháp, sử dụng một loại quyền pháp mà ngay cả sư phụ cũng chưa từng thấy qua, Lâm Huyền, rốt cuộc ngươi còn giấu bao nhiêu bí mật nữa?”

Lâm Huyền vẫn còn chưa biết hắn đã bị Đỗ Mục trưởng lão theo dõi.

Lúc này ba tia tật phòng mà Cầm Cơ phát ra ra đã bay đến quanh người của hắn.

Thoạt nhìn qua thì thấy có vẻ như Lâm Huyền đã rơi vào bên trong đường cùng, thế nhưng ngay giữa lúc ngàn cân treo sợi tóc này thì quyền của Lâm Huyền lại đột nhiên tăng tốc.

“Ầm!”

Nắm đấm của Lâm Huyền đánh tan một tia tật phong thành mây khói.

Chuyện này nằm ở bên trong tính toán của Cầm Cơ, ba tia tật phong, chỉ cần có một tia bắn trúng được Lâm Huyền thì cũng đã đạt mục đích của nàng rồi.

nàng còn có sát chiêu cuối cùng.

Sau khi tia tật phong thứ nhất bị phá thì tia tật phong thứ hai đã đến bên cạnh Lâm Huyền rồi. Thậm chí cả gò má của Lâm Huyền đều có thể cảm nhận được một sự đau đớn nhé nhẹ.

Thế nhưng trên mặt của Lâm Huyền cũng không hề lộ ra bất kỳ sự kinh hoảng nào.

Quả đấm của hắn đột nhiên chuyển hướng, nhanh như chớp đánh vào tia tật phong thứ hai.

“Cái gì?”

Cầm Cơ vô cùng sợ hãi, nắm đấm của Lâm Huyền vốn nên mất hết lực cũ để sản sinh ra lực mới chứ, tại sao lại có thể thay đổi một cách nhanh nhẹn như vậy được?

Trong lúc nàng còn chưa thể phục hồi được, nắm đấm của Lâm Huyền lại thay đổi một lần nữa, giống như tia chớp đánh về một phía, đánh nát tan tia tật phong thứ ba.

Một quyền đã phá hủy cả ba tia tật phong.

Lâm Huyền vọt về phía trước mấy bước, ba sợi kim tuyến đã bị hắn bỏ lại ở phía sau.

Chỉ còn sót lại một sợi dây tuyến màu đỏ cuối cùng mà thôi.