Võ Đạo Đại Tông Sư

Chương 50: Hổ Mập Bồi Luyện.

Đại Đế luận đạo lần này kéo dài ròng rã hai ngày, đợi cho đến khi kết thúc, Lâm Huyền thoáng như cách một thế hệ.

"Đây là Vũ Đạo lý luận hoàn chỉnh của Luyện Thể Cảnh!"

"Toàn bộ đại lục, bất kỳ một người nào, cho dù là Đại Đế, thậm chí là Chí Tôn, Vũ Đạo lý luận về Luyện Thể Cảnh, cũng không bằng ta."

"Thần Đạo vô khuyết!"

Luận đạo kết thúc, Lâm Huyền đã có thể tỉnh lại, cảnh giới tăng lên.

Nhưng hắn lựa chọn ý thức tiếp tục xâm nhập vào trong Thần Sơn.

"Phẩm chất của Thần Đạo Công Pháp, đã đạt tới Hoàng giai cấp chín, cho dù là không có nguyên thạch phụ trợ, tu luyện theo từng bước, không đến nửa tháng, cảnh giới của ta, có thể tăng lên tới Luyện Thể Cảnh tầng chín!"

"Chỉ là cảnh giới tăng lên, thực lực tăng lên có hạn, phải có võ kỹ phù hợp với cảnh giới, mới là hoàn mỹ!"

"Võ kỹ!"

Lâm Huyền vừa nghĩ vậy, hơn mười vạn võ kỹ bay tới, bay lượn trên không trung Thần Sơn.

Hơn mười vạn bản võ kỹ này, đều thuộc Hoàng cấp.

"Võ kỹ có phẩm chất quá thấp đã vô dụng, ta nên tu luyện võ kỹ Hoàng Cấp tầng chín."

Ý niệm Lâm Huyền lại động, hơn trong số mười vạn võ kỹ lập tức bay ra ba vạn bản võ kỹ, đều là Hoàng Cấp tầng chín.

"Lật mở!"

Một trăm bản võ kỹ bay đến trước mặt Lâm Huyền, đồng thời cấp tốc lật giở, tốc độ lay động trang sách, làm người ta hoa cả mắt.

Nhưng mà những quyển bí tịch này, vốn là Lâm Huyền trí nhớ, Lâm Huyền chỉ cần nhớ lại thêm chút nữa, đã có thể hiện ra hoàn chỉnh trong đầu.

Ba vạn bản bí tịch, chẳng qua chỉ mất thời gian một nén nhang, Lâm Huyền đã xem xong.

Nhưng mà Lâm Huyền không có lựa chọn một quyển võ kỹ nào, ngược lại chau mày.

"Công pháp Hoàng cấp, có quá nhiều sơ hở, mặc dù có Đại Đế hậu thế thậm chí cường giả Chí Tôn hoàn thiện, vẫn có cả trăm nhược điểm."

"Thần Đạo Công Pháp mà ta tu luyện, hoàn mỹ vô khuyết, sao có thể tu luyện võ kỹ có nhiều sai sót như vậy?"

Ý niệm Lâm Huyền vừa động, hắn có một ý mới.

"Nếu công pháp đã có thể dung hợp thành Thần Đạo Công Pháp thông qua Đại Đế luận đạo, vậy thì đám võ kỹ này, có lý do gì mà không được dùng phương pháp giống như vậy, dung hợp thành một Thần Đạo võ kỹ hoàng mỹ?"

Hồn lực mà Tụ Hồn Quả cung cấp, vẫn còn sót lại, Lâm Huyền hoàn toàn có thể phát động Đại Đế luận đạo lại một lần nữa!

"Thử một lần!"

Hắn phóng thích hồn lực, lại kích hoạt linh bài Thần Sơn lần nữa.

Tàn hồn của các Đại Đế, lại hiện lên trong núi.

"Chư vị Đại Đế, mong hãy giúp Lâm Huyền hoàn thiện Hoàng Cấp võ kỹ!"

Nhưng mà sự thật không giống với tưởng tượng của Lâm Huyền, các Đại Đế cũng không có bắt đầu luận đạo nữa.

"Chẳng lẽ không được?"

Đang lúc Lâm Huyền cực kỳ thất vọng, một vị Đại Đế đã mở miệng, thanh âm như chuông, thức tỉnh Lâm Huyền.

"Võ kỹ có ngàn vạn, chia làm hai loại binh khí và quyền cước, binh khí có ngàn vạn, có đao thương kiếm kích hơn mười loại, quyền cước cũng chia thành các trường phái như quyền, chưởng, chân, ngón."

"Trường phái không giống, trọng điểm cũng khác, nghiên cứu một cái, đã rộng khôn cùng , sao có thể dung hợp nhất thể?"

Lâm Huyền vỗ ót: "Ta thật là khờ, quyền pháp và kiếm pháp, một cái sử dụng kiếm, một cái không cần kiếm, tất nhiên là không cách nào dung hợp."

Hắn cúi người thật thấp bái lạy Đại Đế đã thức tỉnh mình.

"Cảm tạ ngài đã chỉ điểm!"

Lâm Huyền thoáng suy xét: "Ta còn chưa có binh khí, không bằng cứ luyện tập quyền pháp trước!"

Đưa ra quyết định, hắn hướng về Thần Sơn, la lớn: "Chư vị Đại Đế, mong hãy giúp Lâm Huyền hoàn thiện quyền pháp Hoàng cấp!"

Hắn vừa dứt lời, bí tịch quyền pháp trên bầu trời, toàn bộ đều mở ra, phát ra ánh sáng chói mắt.

Tiếng Đại Đế luận đạo, lại quanh quẩn giữa Thần Sơn.

"Quyền, căn bản của võ giả, là "Binh khí" võ giả thi triển nhanh và tiện nhất."

"Một bộ quyền pháp tốt, chú ý lực, tật, chuẩn, độc!"

"Thi triển quyền pháp, sức mạnh phải đủ, một quyền đánh vỡ Sơn Hà!"

"Thi triển quyền pháp, tốc độ phải mau, quyền phong như bão tố!"

"Thi triển quyền pháp, ra quyền phải chuẩn, quyền cước tùy tâm!"

"Thi triển quyền pháp, ra tay phải độc, một quyền xuất ra, cốt toái địch vong!"

...

Lâm Huyền say mê học tập, cùng với thanh âm luận đạo như chuông của các Đại Đế, hắn không nhịn được huy động nắm tay bản thân.

Ngoài thực tế, cơ thể Lâm Huyền, bỗng nhiên đứng lên, khiến Hổ Mập đang luyện quyền bị dọa đến nhảy dựng!

Hắn vội vàng nhìn lại, chỉ thấy Lâm Huyền rõ ràng đang nhắm mắt, thân thể lại thi triển võ kỹ.

Nắm tay của Lâm Huyền, nhất thời nhanh như gió, hư ảnh vô kể, thấy rõ thật giả.

Nhất thời như sấm, quyền phong nặng nề, cùng với nổ vang mơ hồ tiếng.

Nhất thời như núi, như núi áp đỉnh, làm cho người ta thở hổn hển.

Nhất thời như nước, nhẹ nhàng quấn quanh, nhưng lại không thể né tránh.

Nhất thời như lửa, nóng cháy mãnh liệt, như núi lửa phun trào!

Hổ Mập choáng váng cả người, hắn chưa bao giờ nhìn thấy, cũng chưa bao giờ nghe nói thế gian có loại quyền pháp nào, mà lại có thể có nhiều phong cách biến hóa như vậy.

Bản thân tu luyện Thổ Tê Quyền, so sánh với quyền pháp vừa rồi Lâm Huyền thi triển, lập tức rơi vào hạ phong.

"Đây rốt cuộc là quyền pháp gì vậy?"

Đang lúc Hổ Mập nghĩ mãi không xong, Lâm Huyền bỗng nhiên đánh về phía hắn.

"Vãi đạn!"

Hổ Mập vội vàng trốn tránh, hắn biết giờ phút này Lâm Huyền thi triển quyền pháp là theo bản năng, đợi cho đến khi quyền pháp thi triển kết thúc, tự nhiên sẽ tỉnh táo lại.

Hắn muốn tránh, tốc độ của Lâm Huyền cũng lại nhanh hơn hắn rất nhiều, căn bản không trốn thoát được.

Hổ Mập có chút buồn bực: "Địa Long Quyết thuộc tính thổ mà ta tu luyện, thân thể cứng rắn hơn gấp mấy lần so với võ giả tầm thường, để Lâm Huyền đánh lên vài quyền cũng không đáng ngại."

Nhưng mà hắn rất nhanh đã hối hận về quyết định này, một quyền của Lâm Huyền đánh trên ngực hắn, kích động quyền lực, khiến huyết khí trong cơ thể Hổ Mập sôi trào.

"Hít... Thật là bộ quyền pháp lợi hại!"

Quyền pháp Lâm Huyền vô ý thức thi triển, cũng không có phát huy ra trăm phần trăm sức mạnh, nhưng dù là vậy, đều khiến Hổ Mập đau đến nhe răng nhếch miệng.

"Nếu như lúc trước tu luyện Phong Thuộc Tính công pháp, một quyền này của Lâm Huyền, thế nào cũng đánh gãy toàn bộ xương sườn của ta!"

Lại chịu hai quyền, Hổ Mập thật sự chịu không được, đành phải thi triển quyền pháp, ngăn cản tấn công của Lâm Huyền.

Nhưng mà rất nhanh hắn phát hiện, Thổ Tê Quyền căn bản không phải là đối thủ của quyền pháp Lâm Huyền thi triển.

Lúc hắn toàn lực đấnh ra, nắm tay của Lâm Huyền, giống như hóa thành dòng chảy, mềm nhẹ lại vô cùng tính dẻo, dễ dàng hóa giải sức mạnh trên nắm tay của hắn.

Lúc hắn nắm tay đưa về phong thủ, nắm tay của Lâm Huyền, lại nhanh như gió, dễ dàng tìm được khe hở phòng thủ trước khi hắn phát hiện ra.

"Con mẹ nó, Lâm Huyền ngươi còn không tỉnh lại, béo gia cũng bị ngươi đánh chết rồi!"

Nửa nén hương sau, rốt cuộc Lâm Huyền cũng ngừng tay, bên trong Thần Sơn, quay về yên tĩnh.

Một bộ sách màu vàng, dừng ở trước mặt Lâm Huyền.

Bộ sách không có tên, nó đang chờ đợi Lâm Huyền đặt tên.

"Quyền pháp hoàn mỹ vô khuyết, vậy thì gọi là Thần Đạo quyền pháp đi!"

Lâm Huyền ý thức, đã trở về thân thể, hắn mở to mắt, kỳ quái phát hiện ra, bản thân đang đứng.

"Đã xảy ra chuyện gì?"

Lúc hắn nhìn thấy bộ dạng Hổ Mập trước mắt, lại càng giật nảy mình.

"Hổ Mập, ngươi làm sao vậy, vì sao mặt mũi bầm dập?"

Hổ Mập cười khổ: "Không có việc gì, lúc luyện quyền không cẩn thận té ngã."

"Té ngã hả?" Lâm Huyền sửng sốt, sau khi Hổ Mập tu luyện Địa Long Quyết, thân thể cứng rắn như sắt, đừng nói té ngã, cho dù dùng gậy gộc, cũng không gây thương tổn chút nào.

Hắn phát hoảng: "Không phải là ta đánh vô thức chứ?"