Luyện đan trước mặt mọi người, hơn nữa còn phải tỷ thí với Tiểu Ma Nữ!
Bất kỳ ai cũng có thể nghe ra, Lâm Huyền tức giận rồi.
"Sao lại không dám?"
Sự kiêu ngạo của Tiểu Ma Nữ cũng bị khơi dậy, nhìn quanh trong ngoài Càn Long Tông, nàng là người có thiên phú luyện đan cao nhất trong các đệ tử, cho dù là sư huynh đã sớm bái làm môn hạ của Đặng trưởng lão, thiên phú cũng không bằng nàng.
Ngay cả sư phụ cũng từng nói, cho nàng thêm thời gian mười lăm năm, đan thuật của nàng nhất định có thể trò giỏi hơn thầy, thậm chí có thể tiến vào cảnh giới Luyện Đan Sư cấp hai.
Có lẽ so về đấu võ lực, nàng không phải là đối thủ của Lâm Huyền, nhưng luận đan thuật, căn bản là nàng khinh thường Lâm Huyền.
Cho dù là Lộ trưởng lão nói trong Nguyên Giới của Lâm Huyền cũng không hề có Linh Thảo, nàng cũng nhận định, Lâm Huyền đã dùng quỷ kế nào đó, giấu Linh Thảo đi.
Nhất định Lâm Huyền là tặc, luyện đan mà hắn vừa nói, chỉ là nói dối!
Nghĩ đến bản thân có thể đánh bại Lâm Huyền, còn có thể khiến hắn nhục nhã một trận, Tiểu Ma Nữ ngẩng đầu đầy kiêu ngạo.
"Ta nhận lời khiêu chiến của ngươi!"
Lâm Huyền cất giọng bình tĩnh: "Ta nghĩ ngươi đã hiểu lầm rồi, từ ngữ khiêu chiến này, chỉ dùng cho tỷ thí giữa kẻ yếu và cường giả, từ đầu ta đã coi thường ngươi, việc gì phải khiêu chiến?"
"Ngươi!"
Tiểu Ma Nữ bị Lâm Huyền nói cho tức đến mức ngực phập phồng.
Lâm Huyền nói tiếp: "Mọi người thường nói, đến chó cũng hiểu được có ơn tất báo, lúc ở Nguyệt Dạ Sâm Lâm ta đã cứu mạng của ngươi, ngươi chẳng những không cảm tạ, ngược lại năm lần bảy lượt gây sự với ta, thật sự là đến con chó cũng không bằng."
Nếu Tiểu Ma Nữ đã lật mặt trước, tất nhiên Lâm Huyền sẽ không khách sáo nữa.
"Ngươi nói ai là chó!"
Tiểu Ma Nữ cảm giác lửa giận trong lòng sắp bốc cháy lên rồi, nàng hận không thể lập tức ra tay, gϊếŧ chết Lâm Huyền.
Song khi nàng nhìn thẳng vào ánh mắt của Lâm Huyền, lại bị sát ý lạnh như băng làm cho kinh sợ đến toát mồ hôi lạnh.
Giờ phút này ánh mắt Lâm Huyền nhìn về phía nàng, giống y hệt ánh mắt khi đối diện với Lang Vương trong Nguyệt Dạ Sâm Lâm lúc trước.
Đây là ánh mắt muốn xé kẻ thù thành mảnh nhỏ!
Tiểu Ma Nữ từ trước đến giờ không sợ trời không sợ đất, đã phải lùi bước, nàng cảm nhận được nỗi sợ hãi dâng lên từ tận đáy lòng.
Nếu như nàng dám động thủ, Lâm Huyền tuyệt đối dám gϊếŧ chết nàng ngay tại trận, giống như lúc trước gϊếŧ chết Lang Vương vậy, không chút do dự!
Lần đầu tiên Tiểu Ma Nữ cảm giác được, bản thân trêu chọc phải Lâm Huyền, là một quyết định sai lầm.
Chỗ dựa của nàng, ở trước mặt Lâm Huyền không đáng một đồng!
Có điều kiêu ngạo của nàng, không cho phép nàng cúi đầu, nàng cắn chặt môi hồi lâu mới nói ra một câu.
"Lộc sư huynh, phiền huynh mang lò đan đến!"
Lộc Hồ nhìn về phía Đặng trưởng lão, Đặng trưởng lão gật đầu, trong lòng hắn có một chút bất an, nhưng lúc này cũng chỉ có thể ủng hộ đồ nhi của mình thôi.
Tiểu Ma Nữ là đệ tử thân truyền của hắn, nếu như đệ tử mất mặt, vậy sư phụ cũng chẳng thế rạng danh nổi.
Có được sự đồng ý của Đặng trưởng lão, Lộc Hồ đi vào mật thất lúc trước Lâm Huyền ở, chuyển đan đỉnh ra.
Đan đỉnh nặng ngàn cân, võ giả Luyện Thể Cảnh, rất khó di chuyển, nhưng hắn là võ giả Tụ Khí Cảnh, một tay đã có thể lôi được.
"Loảng xoảng!"
Đan đỉnh nặng nề rơi xuống đất, dừng giữa Lâm Huyền và Tiểu Ma Nữ.
Tiểu Ma Nữ hỏi: "Ngươi muốn so thế nào?"
"Rất đơn giản, người nào luyện ra đan dược cấp cao thì thắng, nếu đan dược ngang cấp, dược tính tốt hơn thì thắng."
"Được!"
Tiểu Ma Nữ đống ý, quy tắc Lâm Huyền đưa ra rất công bằng, tỷ thí Đan Sư thông thường, cũng là quy tắc như thế.
"Ai tới làm trọng tài?"
Lâm Huyền cười nói: "Lo lắng ta thông đồng với người khác làm bộ? Không sao cả, vậy thì Đặng trưởng lão làm trọng tài đi!"
Nhìn thấy bộ dáng tràn đầy tự tin của Lâm Huyền, Tiểu Ma Nữ ngược lại hơi do dự.
Để sư phụ của mình đến bình luận phẩm chất cao thấp của đan dược, nhìn thế nào cũng là có lợi cho nàng, chẳng lẽ Lâm Huyền thật sự có tự tin có thể thắng được nàng?
Đặng trưởng lão mở miệng: "Ta lấy danh nghĩa trưởng lão cam đoan, tuyệt đối sẽ không thiên vị!"
Tiểu Ma Nữ hít sâu một hơi: "Được!"
Lâm Huyền vỗ vào đan đỉnh: "Ngươi tới trước?"
Tiểu Ma Nữ tràn đầy ngạo khí nói: "Ta sẽ khiến ngươi thua tâm phục khẩu phục!"
Nàng đi về phía đại sảnh, lấy Linh Thảo và củi gỗ đến.
Lâm Huyền đứng ở một bên, nhìn thấy Linh Thảo mà Tiểu Ma Nữ cầm đến, đã biết nàng muốn luyện chế đan dược gì.
"Ngư Lân Thảo, Long Huyết Quả, chân nhện ăn mòn, Thuỷ Điểu Chi, Bạch Lân Thảo, Bách Phật Chi, đây là phương thức luyện chế Linh Đan Hoàng Cấp tầng sáu, Ngư Long Đan!"
Giờ phút này đám đệ tử vây xem, đều là người tới tham gia khảo hạch hôm nay, bọn họ khổ luyện đan thư đã nhiều ngày, rất nhiều người cũng phát hiện ra ý đồ của Tiểu Ma Nữ.
"Là phương thức của Ngư Long Đan!"
"Chao ôi, Tiểu Ma Nữ có thể luyện chế ra đan dược Hoàng Cấp tầng sáu sao?"
"Năm nay Tiểu Ma Nữ mới mười bốn tuổi, tuổi còn trẻ như thế đã có thể luyện chế ra đan dược Hoàng Cấp tầng sáu, vượt qua cả Đặng trưởng lão chỉ là vấn đề thời gian, thành tựu trong tương lai, không có giới hạn!"
Lộ trưởng lão nghi hoặc nhìn về phía Đặng trưởng lão bên cạnh: "Lão Đặng, không phải trên đường ngươi nói, trước mắt nha đầu kia chỉ có thể luyện chế ra đan dược Hoàng Cấp tầng năm sao?"
Đặng trưởng lão cảm thán nói: "Nha đầu Hiểu Diêu này, có thiên phú luyện đan kinh người, đã vượt xa ta, có thể luyện chế ra đan dược Hoàng Cấp tầng sáu, cũng không quá hợp lý, chỉ sợ xác suất thành công sẽ không quá cao, hôm nay nếu không phải Lâm Huyền ép bức, cũng sẽ không mạo hiểm như thế."
"Có điều cũng là chuyện tốt, bất luận là luyện võ hay là luyện đan, không có lòng hiếu thắng sao có thể đột phá bản thân?"
Lộ trưởng lão lắc đầu: "Có lòng hiếu thắng là chuyện tốt, chỉ là lòng hiếu thắng càng mạnh, đả kích khi thua trận càng lớn."
"Lão Lộ, ngươi như vậy chẳng phải là không xem trọng Hiểu Diêu? Nàng chính là đệ tử ưu tú nhất của ta."
Lộ trưởng lão thở dài: "Nàng quả thực ưu tú, nếu không phải ta tiếc tài, nếu không cho dù nể mặt ngươi, vừa rồi ta cũng muốn dạy dỗ nàng tử tế một chút."
"Lão gia hỏa này!"
Đặng trưởng lão cũng không hề phản bác, hắn cũng hiểu rõ tính cách quá mức kiêu hoành của Tiểu Ma Nữ, ăn chút đau khổ ngược lại rất tốt, vừa rồi mới không nói giúp cho đệ tử.
Lộ trưởng lão tiếp tục nói: "Đáng tiếc nàng đυ.ng phải một con quái vật."
"Quái vật?" Đặng trưởng lão không hiểu, " Lộ lão, lời này của ngươi có ý gì?"
Lộ trưởng lão nhìn về phía Lâm Huyền, nghĩ đến tình cảnh vừa rồi thấy được ở trong Nguyên Giới, vẻ mặt hắn phức tạp: "Ngươi tiếp tục xem đi thì biết."
Giờ phút này Tiểu Ma Nữ đã bắt đầu hành động, nàng đã châm lò lửa.
Đệ tử vây xem mở to hai mắt, có thể tận mắt nhìn thấy Luyện Đan Sư luyện đan, cơ hội hiếm có!
Tiểu Ma Nữ khống chế nhiệt độ trong lò luyện, bỏ dược liệu vào, lấy ra, luyện chế liền mạch lưu loát.
Động tác của nàng tuyệt đẹp, lưu loát sinh động như mây bay nước chảy, làm cho người ta không nhịn được kinh thán.
"Động tác của Tiểu Ma Nữ, không chút do dự, cũng không có một chút khuyết điểm, kiến thức cơ bản vững chắc như thế, quả nhiên khiến cho người ta kính nể."
"Đừng nói chuyện, tập trung xem! Có thể học điều gì hay điều đó, nói không chừng khảo hạch lát nữa có thể dùng đến!"
Đặng trưởng lão nhìn quá trình đệ tử luyện đan, vừa lòng nở nụ cười, cho dù là hắn, cũng không phát hiện có khuyết điểm gì.
Áp lực mà Lâm Huyền mang lại, khiến Tiểu Ma Nữ phát huy vượt xa người thường.
"Đan của Hiểu Diêu, có thể thành!"
Lâm Huyền cũng đang quan sát nhất cử nhất của động Tiểu Ma Nữ, nhưng hắn chỉ nhìn thoáng qua, đã không có hứng thú.
"Sai lầm chồng chất, cho dù đan thành, cũng là viên đan hỏng."
Lâm Huyền không có che miệng, những lời này của hắn, toàn bộ đều để Tiểu Ma Nữ nghe thấy.
Tiểu Ma Nữ tức giận nói: "Nói hưu nói vượn!"