"Diên Dập, anh cũng rất lợi hại." Đồng Mặc nhìn bánh quy do Chử Diên Dập làm, đáy lòng thầm khen ngợi: Thật không hổ là nam chính thứ nhất, mặc kệ làm gì đều rất có thiên phú.
Người đàn ông điển trai trẻ tuổi nghe được người trong lòng khen ngợi mình, có chút xấu hổ cười cười: "Vẫn là thầy Lâm lợi hại nhất."
Đôi mắt xinh đẹp lấp lánh nhìn Đồng Mặc, giống như con chó nhỏ được cho một miếng xương.
Trong thời gian ở chung này, Đồng Mặc càng ngày càng cảm thấy mọi phương diện của Chử Diên Dập đều khiến người ta khâm phục. Bởi vì được biết trước cốt truyện cho nên Đồng Mặc vẫn luôn biết Chử Diên Dập là người thừa kế duy nhất của nhà họ Chử, tuổi còn trẻ mà đã bắt đầu tiếp quản đống sản nghiệp khổng lồ kia. Nhưng một người thiên chi kiêu tử như vậy lại không hề kiêu căng, đối với người xung quanh cũng ôn hoà lịch sự.
Tuy rằng trước đó Chử Diên Dập nói muốn học làm điểm tâm, thật ra lúc ấy Đồng Mặc vẫn luôn cảm thấy đại thiếu gia này có khả năng chỉ hứng thú nhất thời, nói vui một chút thôi. Nhưng Chử Diên Dập lại thành thành thật thật để chuyện này ở trong lòng, học tập rất nghiêm túc, không có một tí nào gọi là qua loa lấy lệ.
Cái nhìn của Đồng Mặc đối với gã cũng dần chuyển biến.
"Hôm nay học đến đây thôi." Đồng Mặc xoa xoa hai bàn tay dính bột mì vào tạp dề.
Chử Diên Dập âm thầm đánh giá cái người đang đeo tạp dề này, tạp dề được buộc chặt trên vòng eo nhỏ nhắn, thoạt nhìn càng thêm mỏng manh, dùng một tay cũng có thể ôm hết.
Đôi tay của Chử Diên Dập buông thõng bên người không nhịn được mà nắm chặt, sâu trong đôi mắt che dấu sự khát vọng điên cuồng.
"Đồng Mặc, tôi có thể ở lại học thêm một lát chứ? Ngày mai tôi có chút việc, có khả năng sẽ không tới được." Chử Diên Dập thu lại ánh mắt của mình, tỏ vẻ bình thường nói. Không một ai có thể biết được trong đầu gã lúc này đều chứa đầy cảnh tượng không phù hợp với trẻ nhỏ giữa gã và Đồng Mặc.
"Đương nhiên có thể!" Đồng Mặc lập tức đồng ý: Nam chính này, anh tuỳ tiện ở lại bao lâu cũng không có vấn đề, ở càng lâu thì càng có cơ hội chạm mặt với nữ chính!
Chử Diên Dập nhìn người trước mặt không hề phát giác ra ý đồ của gã, đầu lưỡi khẽ liếʍ hàm trên, hắn nhịn không nổi nữa rồi.
......
Có một thân hình mảnh mai đang nằm trên chiếc giường lớn màu đen. Đầu của người đang bị hôn mê nghiêng sang một bên, mái tóc đen mềm mại rủ xuống từng tầng trên sườn mặt, đường cong xinh đẹp của chiếc cổ cũng bởi vì tư thế nghiêng mặt mà lộ ra hoàn toàn. Anh nhắm chặt hai mắt, đối với chuyện sắp xảy ra trên người mình hoàn toàn không hay biết gì cả.
Đúng lúc này, một cơ thể cao lớn bao phủ lấy anh đè ở dưới thân. Chử Diên Dập nhìn cái người đang ngoan ngoãn nằm dưới thân mình, hưng phấn đến độ hai mắt đỏ ngầu, vẻ mê đắm sâu thẳm bên trong ánh mắt khiến gã không còn tư thái của một quý công tử nữa.
Trong khoảng thời gian ở chung này, gã biết mỗi buổi trưa Đồng Mặc đều sẽ uống một ly nước mật ong, mà hôm nay thừa dịp Đồng Mặc không chú ý, gã đã bỏ thêm chút thuốc ngủ không có hại với cơ thể vào trong ly nước kia. Loại thuốc này không màu không mùi, sau khi uống phải sẽ khiến người rơi vào hôn mê.
Hai tay Chử Diên Dập run rẩy vuốt ve khuôn mặt của Đồng Mặc, gã kích động đến mức nói năng lộn xộn: "Đồng, Đồng Mặc... bé cưng của anh... để anh sờ một chút, chỉ sờ em một chút thôi được không, hả?".
Miệng gã nói là chỉ sờ một chút, thế nhưng giây tiếp theo lại vùi đầu vào trong chiếc cổ trắng nõn kia, chóp mũi dán lên làn da mềm mại, phát ra một tiếng than đầy thoả mãn. Gã bắt đầu điên cuồng ngửi từng chỗ trên cần cổ thoang thoảng mùi sữa tắm: "Cục cưng sao lại thơm như vậy, hửm? Có phải biết chồng em thích mùi hương này nên cố ý? Thật là đồ hư hỏng thích quyến rũ người khác..."
Sau khi ngửi một lúc lâu người đàn ông mới thấy thoả mãn, nhưng ngay sau đó lại gấp gáp không chịu nổi vươn đầu lưỡi liếʍ xương quai xanh mảnh mai kia, mặt lưỡi thô ráp hung hăng liếʍ xuống làn da mỏng mềm mịn. Rất nhanh làn da nơi đó bị bao phủ bởi những vệt nước sáng màu, chỗ lõm của xương quai xanh đỏ ửng, chiếc lưỡi tà ác sau khi đã liếʍ đủ mỹ vị nơi đó liền hướng về phía trước cổ, vội vàng ngậm lấy yết hầu của Đồng Mặc, điên cuồng hôn mυ'ŧ.
"Hưʍ..." Người đang trong trạng thái hôn mê cảm nhận được nơi yếu ớt kia mang đến cảm giác ướŧ áŧ nóng bỏng, Đồng Mặc theo bản năng nhíu mày hừ nhẹ một tiếng.
Chử Diên Dập nghe thấy âm thanh này lại càng thêm hưng phấn, vật dưới háng phồng nhô lên dường như muốn xé rách quần tây chui ra ngoài.
"Da^ʍ muốn chết!" Chử Diên Dập ngẩng đầu, nhìn thấy Đồng Mặc cau mày, hai cánh môi đỏ hồng theo bản năng hé mở ra một khe nhỏ, anh đã hoàn toàn mất khống chế.
Một tay người đàn ông kéo áo thun của Đồng Mặc lên đến xương quai xanh, để lộ ra núʍ ѵú đỏ hồng và chiếc bụng phẳng lì trắng nõn, đồng thời tay kia cũng nhanh chóng kéo quần đùi và qυầи ɭóŧ xuống, nơi riêng tư của Đồng Mặc cứ như vậy phơi bày trước cái nhìn nóng bỏng của người đàn ông.
Hai mắt người đàn ông đỏ ngầu nhìn từ cái vυ' trắng mềm xuống dươиɠ ѵậŧ của Đồng Mặc, trên khuôn mặt hắn lộ ra vẻ si mê đầy điên cuồng khiến người ta không khỏi sởn tóc gáy, cặp mắt xinh đẹp kia giờ phút này chứa đầy du͙© vọиɠ đáng sợ, đen tối như mực. Vẻ mặt vặn vẹo khoá chặt lấy người dưới thân quả thực khiến người ta rét run.
Không ai có thể ngờ được rằng, đại thiếu gia của nhà họ Chử lại giống như một tên biếи ŧɦái mất trí dùng thủ đoạn đê tiện để dâʍ ɭσạи một người đã có vợ.
"Bé cưng lẳиɠ ɭơ, chồng liếʍ vυ' cho em trước nhé..." Rốt cuộc Chử Diên Dập cũng không nhẫn nại được nữa, gã vội vàng cúi đầu ngậm lấy núʍ ѵú nho nhỏ, dùng hết sức mà mυ'ŧ, thật giống như đang bú sữa vậy, thậm chí da thịt xung quanh núʍ ѵú đều bị ngậm hết bào trong miệng.
"Thật thơm, ăn rất ngon... vυ' cũng rất mềm..." Người đàn ông luân phiên liếʍ qua liếʍ lại hai bên vυ', một tay đưa xuống bên dưới nắm lấy bờ mông trắng mềm của Đồng Mặc. Lực mυ'ŧ vυ' của người đàn ông thật sự quá lớn, người đang hôn mê chịu không nổi mà ưỡn cái eo thon lên trên, nức nở vươn tay muốn đẩy người đàn ông đang chôn đầu ở trước ngực mình ra.
Đáng tiếc Chử Diên Dập rất dễ dàng ngăn cản động tác của anh, cho nên Đồng Mặc chỉ có thể nâng cao bộ ngực của mình lên để người đàn ông ăn no vυ'.
Đồng Mặc có khung xương nhỏ, mông cũng nhỏ nhắn, nhưng bởi vì mông thịt rất đầy đặn nên tổng thể đều lộ ra ngoài. Bàn tay của Chử Diên Dập to rộng, dùng một bàn tay cũng có thể bao trùm hơn một nửa cái mông của Đồng Mặc. Khi mới bắt đầu người đàn ông còn cố nén du͙© vọиɠ, giả vờ giả vịt xoa nhẹ vào cặp mông mịn màng kia. Nhưng giây tiếp theo gã lại không nhịn được cởi bỏ lớp nguỵ trang, dùng lực bóp chặt khảm mười ngón tay vào bờ mông non nớt, khiến cho thịt mông trắng như tuyết tràn qua khe hở giữa hai ngón tay, gợϊ ȶìиᏂ vô cùng.
"Con mẹ nó, mông nhiều thịt như vậy mà còn giả bộ đoan trang, chờ lát nữa chồng sẽ liếʍ giúp em!" Chử Diên Dập nhả núʍ ѵú đáng thương ra, đầṳ ѵú phấn hồng sưng đỏ, gần như trầy da, vùng da xung quanh núʍ ѵú dính đầy nước bọt, đỏ bừng một mảng, dường như đã phải chịu qua cảm giác kịch liệt yêu thương.
Chử Diên Dập ở bên cạnh đã rơi vào điên cuồng, từ nhỏ đến giờ chưa giây phút nào gã cảm thấy hưng phấn đến mức run rẩy như lúc này, hắn có thể cảm nhận được ham muốn tối tắm từ đáy lòng đang bò đi lên, tới một trình độ đánh sợ. Gã liều mạng xoa nắn cặp mông đẫy đà trắng nõn kia, cảm nhận xúc cảm trơn nhẵn khiến người ta mê muội.
Chử Diên Dập một bên tàn nhẫn xoa mông thịt một bên liếʍ hôn đi xuống phía dưới, liếʍ khắp cái bụng phẳng lì của Đồng Mặc, cuối cùng dùng đầu lưỡi đánh vòng quanh cái rốn nhỏ xinh xắn.
"Ưʍ..." Eo và bụng Đồng Mặc vô cùng mẫn cảm, bị người đàn ông tỉ mỉ liếʍ qua liếʍ lại, đầu lưỡi ướŧ áŧ của anh hơi đưa ra khỏi hai cánh môi, lông mày nhíu chặt, bày ra dáng vẻ xuân tình nhộn nhạo. Mà cái bụng nhỏ trắng như tuyết kia cũng bị liếʍ đến co giật, chim nhỏ hồng hào dưới háng đã sớm ngẩng cao đầu, qυყ đầυ ở dưới ánh mắt như con sói đói của gã yếu ớt phun ra một chút dịch nhầy.
"Ha... bé cưng lẳиɠ ɭơ muốn chồng bú chim nhỏ giúp đúng không? Hửm?" Chử Diên Dập nhìn khuôn mặt đầy sắc tình của Đồng Mặc, biểu tình càng thêm điên rồ. Gã cứ vậy cúi đầu xuống nhanh chóng ngậm lấy dươиɠ ѵậŧ vào trong miệng.
"Ưʍ...ô!!!" Hạ thể đột nhiên bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến cả người Đồng Mặc run rẩy như bị điện giật, eo nhỏ cong lên, dươиɠ ѵậŧ không kìm được bắn ra. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ sền sệt phần lớn đều phun trên chiếc bụng nhỏ, một ít bắn lên trên mặt Chử Diên Dập.
"Ha...a...ha...a..." Kɧoáı ©ảʍ khi xuất tinh khiến anh không tự chủ được thở dốc, trên mặt đều là vẻ sung sướиɠ.
"Tϊиɧ ɖϊ©h͙ của em sao lại ngọt như vậy..." Chử Diên Dập dùng tay lau mặt, sau đó liếʍ hết tất cả tϊиɧ ɖϊ©h͙ dính trên tay, biểu tình càng thêm điên cuồng, khuôn mặt tuấn mỹ của hắn bởi vì ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Đồng Mặc mà hoàn toàn vặn vẹo, ánh mắt bắn ra sự tham lam sắc dục đầy sự khủng bố!
"Cho anh ăn thêm nhiều chút nữa đi, Đồng Đồng lẳиɠ ɭơ... em thật vô dụng, sao lại bắn nhanh thế cơ chứ... Như vậy sao có thể thoả mãn được vợ mình, hửm..." Nói đến vợ của người dưới thân, biểu tình của Chử Diên Dập càng thêm hung ác nham hiểm, giọng điệu cũng trở nên quái đản, nghe vào dường như gã mới là người uỷ khuất trong đó, "Dươиɠ ѵậŧ nhỏ như vậy, xinh đẹp như vậy, chỉ dùng để bắn sữa bò cho chồng uống là được rồi."
Chử Diên Dập nóng nảy vùi đầu vào giữa hai chân Đồng Mặc, mang theo sự thô lỗ liếʍ láp vùng xương chậu và dươиɠ ѵậŧ phấn nộn, liếʍ xong lại liếʍ cái bụng nhỏ, ăn hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn sót lại trên đó.
"Ưʍ...ưʍ..." Dươиɠ ѵậŧ mới vừa bắn tinh xong vẫn còn rất mẫn cảm, lại bị ngậm vào trong khoang miệng ướt nóng không ngừng bị liếʍ mυ'ŧ, hai chân thon dài của Đồng Mặc run rẩy kẹp chặt lấy đầu người đàn ông, thoạt nhìn giống như đang chủ động dâng chim nhỏ lên cho người đàn ông ăn vậy.
"Ô ô ô... ưm!!" Dươиɠ ѵậŧ trắng mềm không ngừng bị người đàn ông liếʍ láp kɧıêυ ҡɧí©ɧ, Đồng Mặc thầm co rút mông muốn rời xa kɧoáı ©ảʍ đáng sợ này, nhưng một giây sau lại bị người đàn ông giữ lấy kéo về, khiến cho dươиɠ ѵậŧ càng bị ngậm sâu hơn, ngay cả hai viên tinh hoàn nhỏ nhắn đáng yêu kia cũng bị người đàn ông ăn vào trong miệng một ít.
"Không... Không muốn..." Kɧoáı ©ảʍ kịch liệt khiến cho Đồng Mặc không ngừng run rẩy, vòng eo gầy gò cong lên thành hình vòng cung, ngay cả xương sườn cũng đều nhô ra ngoài, thoạt nhìn như đang phải gồng mình chịu đựng thứ gì đó. Anh liều mạng vặn vẹo cơ thể mình muốn trốn thoát, nhưng vô ích.
Người đàn ông trẻ liên tục tăng thêm lực mυ'ŧ sâu vào trong cổ họng, rốt cuộc dươиɠ ѵậŧ trắng mềm ở trong miệng gã cũng run lên muốn xuất tinh, nhưng cùng lúc đó gã lại lui về sau, cái lưỡi thô ráp xẹt qua các điểm mẫn cảm, lui tới mức chỉ có thể ngậm được qυყ đầυ trong miệng, chiếc lưỡi lại bắt đầu điên cuồng liếʍ láp.
"Ưʍ...a...a...a!!!" Rốt cuộc mỹ nhân cũng không chịu nổi nữa, cong eo về phía trước bắt đầu bắn tinh, đôi tay gầy guộc nắm chặt lấy khăn trải giường màu đen phía dưới, Đồng Mặc thét chói tai lại một lần nữa bắn tinh vào trong miệng người đàn ông.
"Thật ngọt!" Chử Diên Dập giống như biếи ŧɦái điên cuồng mυ'ŧ chim nhỏ, kéo dài kɧoáı ©ảʍ của người dưới thân. Dường như gã muốn mυ'ŧ toàn bộ sữa bò vốn có ra ngoài, khiến cho người phía dưới không ngừng run rẩy, thoạt nhìn càng thêm chọc người yêu mến.
Rốt cuộc Chử Diên Dập cũng thoả mãn nuốt toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Đồng Mặc, cuối cùng hung hăng mυ'ŧ qυყ đầυ thêm một cái nữa mới từ bi nhả chim nhỏ đáng thương đã bị mυ'ŧ đến đỏ ra ngoài.
Cơ thể mảnh khảnh trắng như tuyết mềm oặt ngã soài xuống giường, hai cánh môi đỏ thắm của mỹ nhân phun ra hơi thở nóng bỏng, tạo thành một khung cảnh tuyệt mỹ.
Chử Diên Dập si mê nhìn cảnh đẹp trước mắt, đây đều là thành quả do gã tạo nên, một loại thoả mãn khó có thể miêu tả thi nhau tràn ra ngoài.
Đáng tiếc thân thể của người đàn ông vẫn chưa thoả mãn, gã không màng đến sự run rẩy không chịu nổi của mỹ nhân, vươn tay kéo Đồng Mặc bày ra tư thế quỳ bò. Ánh mắt gã nhìn chằm chằm vào cái mông đầy dấu tay, không chút do dự bẻ hai cánh mông mềm mại sang hai bên, để lộ ra hậu huyệt nho nhỏ màu hồng phấn.
Gã si cuồng nhìn cái huyệt kia, tiếng thở dốc càng thêm nặng nề, cuối cùng gã không kìm nén được nữa cúi đầu đầy thành kính hôn xuống cái nơi xinh đẹp kia.