Vẻ mặt của Khánh Lam hoàn mỹ đến mức không một kẽ hở, "Tôi phải cảm nhận sức lực của đàn anh mà, đây là chuyện rất bình thường."
Áo tắm bó chặt, nhưng cũng co giãn rất tốt, tay Khánh Lam áp sát vào ngực Đinh Phàm Điềm không một khe hở, có cũng giúp hắn dư sức thay đổi động tác bên trong, hắn dùng ngón trỏ và ngón giữa kẹp lấy đầṳ ѵú hơi cương của Đinh Phàm Điềm, kéo nó ra ngoài.
"Này, ngực tôi!! Ư a a !!"
Từ phía sau ôm lấy cơ thể mềm nhũn của đàn anh, hai tay đặt trên bộ ngực nặng trịch mềm mại của cậu, khiến cho tâm Khánh Lam gợn sóng.
"Động tác chân cậu gần như học hết rồi, bơi thử xem."
Đến vùng nước trống trải, Khánh Lam kéo tay Đinh Phàm Điềm, giúp cậu nổi lên.
Có người nắm tay mình giúp mình không bị chìm xuống, cảm giác an toàn của Đinh Phàm Điềm tăng lên rất nhiều, đỡ sợ nước một chút. Cậu nhắm mắt lại, thả lỏng thân thể, khiến cho mình nổi lên, nhớ lại lúc nãy, sau đó cong chân lên bơi ếch tới, không ngờ lần đầu tiên bơi tới, sức lực không được kiểm soát tốt, quá mạnh, nên lập tức đi xa quá, mặt va vào háng của Khánh Lam, miệng gần như hôn lên quần bơi của Khánh Lam, mà tình cờ nhất là hôn trên qυყ đầυ của hắn.
Biết được mình đã làm chuyện ngu xuẩn cỡ nào, mặt Đinh Phàm Điềm đỏ bừng, Cho dù là trong nước, cậu đang trong tình huống không dùng mũi để thở, đầu óc lại dường như ngửi được mùi hormone của Khánh Lam, không biết vì nguyên nhân gì, miệng bắt đầu ứa ra nước bọt.
Khánh Lam đương nhiên cảm nhận được đàn anh hôn lên dươиɠ ѵậŧ của mình, nhận thức này khiến khí huyết của hắn dâng trào, bàn tay đưa xuống, dùng sức đè lên sau gáy của Đinh Phàm Điềm, khiến cho mặt cậu gần háng mình hơn, ưỡn lưng đυ.ng dươиɠ ѵậŧ của mình vào môi Đinh Phàm Điềm.
Dươиɠ ѵậŧ dựng đứng khiến quần bơi phồng lên như một túp lều lớn, không ngừng có một ít dịch chảy trên mặt Đinh Phàm Điềm. Thứ to lớn tiến vào trong miệng người bên dưới, hai bên phồng ra, căng đến mức sắp nổ tung.
Ôm lấy Đinh Phàm Điềm đang ngâm mình trong nước lên, Khánh Lam cất bước đi đến bên thành bể bơi, đặt nửa người lên trên bờ, l*иg ngực trần trụi hừng hực dán vào phía sau áo tắm màu xanh đậm, đè giọng xuống thấp nói, "Đều do đàn anh hết, tôi căng khó chịu quá, chúng ta làm đi."
Nửa người Đinh Phàm Điềm nằm ngoài trên bờ, nghe vậy kinh ngạc quay đầu nói, "Ở đây sao?"
"Ừm." Khánh Lam liếc nhìn xung quanh, có rất ít người, khoảng cách khá xa, "Sẽ không có ai biết đâu."
"Ở nơi đông người thế này, " Đinh Phàm Điềm dùng cả tay chân để giãy dụa, "Không...A a a !"
Khánh Lam dùng đầu ngón tay vạch ra lớp vải đang che chắn âʍ ɦộ của Đinh Phàm Điềm, nhấc súng tiến vào, dưới sự bôi trơn của dòng nước, qυყ đầυ xông vào hành lang trùng điệp mị thịt, trực tiếp cắm vào nơi sâu nhất.
"A a a!! Vào rồi....Lớn quá...Đừng cắm sâu như vậy, ưm, tôi chịu không nổi..."
Dươиɠ ѵậŧ mang theo lạnh lẽo của dòng nước cắm sâu vào trong nữ huyệt, khiến vách hang đang nóng rực mãnh liệt co rút, siết chặt dươиɠ ѵậŧ của Khánh Lam, huyệt thịt có thể dễ dàng cảm nhận được hình dạng và độ cứng của vật đó, càng nhạy cảm hơn khi trải nghiệm cảm giác sung sướиɠ lúc dươиɠ ѵậŧ to lớn của Khánh Lam đâm vào rồi lại rút ra gần hết.
"A a a!! Dươиɠ ѵậŧ lớn quá..Chơi hỏng áo tắm mất...A a chậm chút...Sắp bị chơi hỏng rồi a a a ..."
"Ha, còn chặt hơn cả bình thường," Khánh Lam nắm lấy eo Đinh Phàm Điềm, dươиɠ ѵậŧ điên cuồng đâm vào trong nữ huyệt, "Mặc đồ tắm của nữ bị làm ở bể bơi, còn có người khác vây xem, lẳиɠ ɭơ hứng phấn như vậy sao? Hả?"
Đinh Phàm Điềm bị hắn nâng mông lên chơi, nhanh chóng bị làm đến mức cơ thể trôi nổi trong nước, bất kể có kiểng chân thế nào cũng không chạm được đáy hồ, trọng tâm không ổn định nên trong cơn hốt hoảng cậu chỉ có thể đưa hai chân về phía sau, quấn chặt vào hông của Khánh Lam, động tác như thế càng làm cho Khánh Lam tiến vào sâu hơn.
Qυყ đầυ cứng ngắc đau đớn, đâm đến cổ tử ©υиɠ, khiến cho nữ huyệt co rút, Đinh Phàm Điềm rêи ɾỉ, "Ưm!! Ha a, sâu quá..."
Thao tác chuyển động quá mãnh liệt của pít-tông phía sau, đầu óc Đinh Phàm Điềm trở nên trống rỗng, nằm trên thành bể thè lưỡi như con cá chết, mặt mũi bị dươиɠ ѵậŧ của Khánh Lam làm đến mức đầy nước mắt. Cú va chạm đẩy cậu bò về phía trước, nhưng ngay lúc suýt có thể thoát khỏi ma chưởng kia, Đinh Phàm Điềm liền bị Khánh Lam túm cổ chân kéo về, hai chân tiếp tục quấn lên hông, đổi lấy sự trừng phạt càng thêm kịch liệt.
"Ư a ~ a a. . . Ưm a a ....Không....Sắp hỏng thật rồi....Xin cậu đó..."
Xa xa truyền đến tiếng người khác cười nói nghịch nước vui vẻ, mà góc trong này chỉ có tiếng rêи ɾỉ tràn đấy, tiếng nước và tiếng cơ thể va chạm vào nhau.
Bị cây gậy thịt liên tục đâm vào nữ huyệt và tử ©υиɠ, kɧoáı ©ảʍ dần dần tích lũy, Đinh Phàm Điềm rít lên một tiếng, "Ưm a a a!! Tôi sắp ra, sắp ra rồi! Bị dươиɠ ѵậŧ của đàn em chơi đến bắn rồi!!"
"A! Tôi cũng sắp rồi. Đồ lẳиɠ ɭơ nhận lấy toàn bộ tinh hoa của tôi đi này!!"
Bị nữ huyệt siết chặt, Khánh Lam rên lên một tiếng, cũng sắp cao trào, cắm vào nơi sâu nhất của nữ huyệt, thoải mái khoan khoái bắn lượng lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt, dươиɠ ѵậŧ che kín lại, bắn toàn bộ vào trong tử ©υиɠ của Đình Phàm Điềm.