Bên trong gian phòng trang trí xa hoa tối om, ánh sáng duy nhất chỉ có màn ảnh cực lớn ở ngay phía trước. Nguồn sáng đầy màu sắc sỡ bắn ra từ máy chiếu, bên trên là hình ảnh khiêu da^ʍ không ngừng xuất hiện, bên trong là tiếng hỗn hợp giữa âm hưởng của nam và nữ, có cả những tiếng rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ, tiếng thở dốc trầm thấp gợi cảm và tiếng thân thể va chạm vào nhau…
Cách đó không xa có hai người ngồi trên ghế sô pha, một mảng mặt da lớn ở giữa ghế bị lõm xuống, là hai người thanh niên ngang tuổi nhau. Rõ ràng sô pha rất lớn nhưng hai người lại dán vào nhau mờ ám, ngồi cùng một chỗ… Xem AV.
“Đàn anh, thế nào?” Thân hình người to lớn hơn cúi đầu, ghé sát vào bên tai người thanh niên thon gầy, đắc ý dò hỏi: “Tôi chọn bộ này, có phải rất có cảm giác không?”
Bên tai Đinh Phàm Điềm bị hơi thở nóng bỏng của Khánh Lam phả vào, có hơi ngứa ngáy, khuôn mặt nhỏ ửng hồng tán thưởng: “Lớn quá…”
Khánh Lam mang trong lòng vô vạn ảo tưởng còn tưởng rằng thứ đang cương lên ở bên dưới mình bị cậu nhìn thấy, kết quả nhìn theo đôi mắt sáng long lanh giống như từng trải của Đinh Phàm Điềm… Hóa ra, là cậu đang khen ngực của nữ chính trong AV lớn quá.
Suy đoán xấu xa phơi phới trong lòng lập tức bị dập tắt.
Đinh Phàm Điềm cũng không biết nội tâm loạn tùng phèo của Khánh Lam, không chớp mắt nhìn chằm chằm màn ảnh. Đến lúc quay toàn cảnh bộ ngực, cậu càng thêm hưng phấn, vô thức kéo gần khoảng cách giữa hai người, hứng thú bừng bừng chỉ tay, nói: “Khánh Lam, cậu nhìn…”
Khánh Lam ngẩng đầu, trên màn hình là cảnh người đàn ông đè toàn thân trần trụi lên người con gái, vừa hung hăng cᏂị©Ꮒ vừa mυ'ŧ hai bầu ngực lớn trắng như tuyết kia. Người con gái thoải mái “ưm a” không ngừng. Hắn cúi đầu nhìn, quần giữa háng quần Đinh Phàm Điềm cũng đã phồng lên, hình như rất thích màn kịch này, tư thế này.
Mắt Khánh Lam lóe lên, hắn nắm lấy cơ hội, tay cách lớp vải trùm lên thân dưới Đinh Phàm Điềm: “Đàn anh, cậu cũng cứng rồi. Hay là…”
Khánh Lam kéo bàn tay nhỏ nhắn, trắng mịn của Đinh Phàm Điềm đặt lên trên dươиɠ ѵậŧ của mình, nói tiếp: “Chúng ta giúp đỡ lẫn nhau chút đi?”
“Ầy… Như vậy không tốt lắm đâu? Tôi không phải đã quen… Và cùng với người khác…” Mặc dù đã đồng ý cùng nhau xem AV nhưng đối với chuyện mò nhau này, Đinh Phàm Điềm vẫn còn chút ngượng ngùng.
“Tại sao lại không tốt?” Vẻ mặt Khánh Lam không đồng ý: “Cậu chưa từng thử sao? Cảm giác người khác tuốt cùng mình rất khác, rất thoải mái! Tin tôi đi. Hơn nữa, không phải anh em tốt vẫn giúp đỡ lẫn nhau sao? Đều là nam cả, có gì phải ngượng ngùng chứ? Tôi cũng không ghét bỏ đàn anh…”
Khánh Lam đánh bạo, ôm vai Đinh Phàm Điềm, cúi đầu dụ dỗ cậu: “Đàn anh, chúng ta thử một lần, hửm?”
Đinh Phàm Điềm đang ở trong độ tuổi tinh lực dồi dào, đương nhiên ham muốn tìиɧ ɖu͙© cũng không ít, hơn nữa trước đó cậu quá bận rộn với xã đoàn và chuyện học tập nên đã nhịn lâu. Lúc này du͙© vọиɠ bị nhen lửa nên chuyện xảy ra là không thể ngăn cản.
Nghe Khánh Lam khuyên như thế, Đinh Phàm Điềm bị hắn nói cho nội tâm dao động, đôi mắt to tròn sáng long lanh vừa tò mò vừa chờ mong. Sau khi do dự không bao lâu thì cậu quyết đoán gật đầu: “Được rồi, chúng ta thử giúp đối phương tuốt bắn ra.”
Tay Khánh Lam hơi lạnh dán vào khe quần Đinh Phàm Điềm rồi trượt vào trong, một tay nắm chắc dươиɠ ѵậŧ đã cương cứng của cậu. Đinh Phàm Điềm bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ kêu lên “ưm” một tiếng theo bản năng, vòng eo nhạy cảm run rẩy một trận: “Có hơi lạnh…”
Quả thực hoàn toàn khác với cảm giác bản thân mình tự an ủi, tay Khánh Lam thô ráp hơn tay Đinh Phàm Điềm, to hơn một chút. Sinh mạng bị khống chế trong tay người khác, ngoài cảm giác sợ hãi, Đinh Phàm Điềm còn cảm thấy rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Cho dù không lộ ra nhưng Khánh Lam cũng có thể phác họa được dáng vẻ cơ bản của dươиɠ ѵậŧ của Đinh Phàm Điềm, kích thước ngang với kích thước bình quân của đàn ông châu Á, lông hơi ít, tay hắn sờ tới sờ lut rất trơn trượt.
Hắn không nhịn được dao động trong lòng, vừa tỉ mỉ vừa chú ý cảm nhận của Đinh Phàm Điềm khi được tuốt động lên xuống, hầu hạ cậu đến cực kỳ thoải mái: “Nhịp nhàng của tôi như vậy, đàn anh có thoải mái không?”
Đinh Phàm Điềm mềm nhũn nằm trên sô pha, bị Khánh Lam kéo vào trong ngực, trong miệng là tiếng thở dốc: “A ưm… Quá nhẹ… Khánh Lam, nhanh hơn chút nữa…”
Mấy phút sau cậu cũng tuốt súng đầu hàng.
Đinh Phàm Điềm rêи ɾỉ vào tiếng như vậy nhưng lại khiến Khánh Lam hưng phấn hơn so với âm thanh của nữ chính trên màn ảnh, nửa người dưới của hắn rắn câng câng, hắn cúi đầu: “Đàn anh, cậu cũng sờ tôi đi.”
“A… Xin lỗi… Tôi suýt quên mất…” Chỉ mải hưởng thủ, Đinh Phàm Điềm có hơi ngượng ngùng nói, đôi mắt to tròn trở nên ướŧ áŧ vì kɧoáı ©ảʍ. Trong bóng đêm, cậu hướng về phía Khánh Lam tìm kiếm, cũng cách lớp quần mò tới dươиɠ ѵậŧ đã chướng to.
Dươиɠ ѵậŧ của hắn quá lớn, sau khi cương lại bị kẹp trong quần chật hẹp vô cùng khó chịu, Khánh Lam cố nén dục hỏa để cho Đinh Phàm Điềm móc ra.
Mặc dù đều là đàn ông, cũng đã gặp nhau trần chuồng không ít lần ở trong phòng tắm lớn, nhưng lúc này trái tim của Đinh Phàm Điềm lại đập bình bịch, cậu đổ cho đây là lần đầu tiên cậu làm chuyện gần gũi thân thiết như thế với người cùng giới.