Cậu cả, cũng chính là Hoắc Phưởng, sau khi Khương Quan nuốt hết tất cả tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn vào trong bụng, hắn mới nhìn thẳng vào người em trai yếu ớt của mình với ánh mắt không rõ ý tứ.
Vốn dĩ hắn đang đọc tài liệu trong phòng sách thì đột nhiên nghe thấy tiếng gõ cửa, hắn đã dặn dò tất cả người làm, cho nên theo lý mà nói trong thời gian này sẽ không có ai dám tới quấy rầy hắn, nhưng vì đề phòng lỡ như, Hoắc Phưởng vẫn cho người vào.
Kết quả là cánh cửa bị đẩy ra, không phải người nào khác, mà là một người mặc áo sơ mi đen quá cỡ—— em trai của hắn.
Bởi vì chiếc áo sơ mi này quá lớn, cho nên làn da trắng nõn và xương quai xanh tinh xảo của cậu đều bị lộ ra ở bên ngoài, từ đường viền cổ áo rộng rãi còn có thể loáng thoáng nhìn thấy một trái thù du màu hồng, vạt áo sơ mi vừa vặn che kín cặp mông của Khương Quan, hơn nữa còn bị cặp mông làm cho vểnh lên một độ cong xinh đẹp.
Dáng vẻ lẳиɠ ɭơ này khiến cho Hoắc Phưởng bất giác cử động ngón tay, sau đó em trai của hắn đóng cửa lại, hắn lịch sự hỏi em trai của mình.
"Có chuyện gì?"
Không biết cậu em trai đứng đối diện hắn đang nghĩ gì, khớp xương ngón tay trắng bệch siết chặt vạt áo sơ mi, sau đó cậu chậm rãi đi tới trước mặt hắn, dưới ánh mắt kinh ngạc của hắn, cậu cúi người hôn đôi môi của hắn.
Nếu dựa theo tình huống của trước kia, Hoắc Phưởng với tư cách là một người anh trai khi nhìn thấy em trai đố kị đối xử với mình như vậy, thì có lẽ hắn sẽ đẩy cậu ra, hơn nữa hắn sẽ dùng những lời thô tục để nhục mạ người em trai này.
Nhưng bây giờ trong thân thể này không phải là anh trai của cậu, mà là một tà thần.
Một đầu lưỡi mềm mại lướt qua đôi môi của hắn một cách dò xét, dưới sự ngầm thừa nhận của hắn, cậu liếʍ lên đôi môi của Hoắc Phưởng và bắt đầu thăm dò vào sâu hơn.
Hoắc Phưởng sẽ không chối từ lễ vật được đưa tới cửa.
Hắn hé môi, mặc cho đầu lưỡi mềm mại kia quét qua đầu lưỡi và vách thịt trong khoang miệng của hắn, khi hai đầu lưỡi gặp nhau, hắn duỗi tay ôm em trai ngồi lên đùi mình, quần tây màu đen ma sát hạ thể trần trụi của Khương Quan, khiến cậu đỏ mặt, nhưng da^ʍ huyệt nhạy cảm lại vô thức truy đuổi cảm giác bị ma sát đó.
Thậm chí da^ʍ huyệt của cậu còn bắt đầu phun ra một ít dâʍ ŧᏂủy̠.
Hoắc Phưởng cảm thấy trên quần của mình hơi ẩm ướt, trên mặt hắn lộ vẻ bất ngờ, cũng có một chút tò mò tại sao nơi đó lại chảy ra nước, một khắc sau hắn lập tức cuốn lấy đầu lưỡi thanh tú của cậu thiếu niên, nụ hôn kịch liệt khiến cậu thở dốc hồng hộc, sau đó thừa dịp cậu thiếu niên không chú ý, hắn duỗi tay xuống phía dưới của Khương Quan.
Hắn không chạm được tinh hoàn mà người thiếu niên vốn nên có, mà hắn lại chạm vào một da^ʍ huyệt trắng mịn, đang chảy nước ra ngoài.
Hoắc Phưởng bất ngờ khi phát hiện cậu bé trong ngực mình là một người song tính.
Bị đυ.ng chạm vào bộ phận mẫn cảm, cho nên Khương Quan hơi run rẩy, cậu dán chiếc cổ mảnh mai của mình vào bên cạnh cổ của Hoắc Phưởng, sau đó thở dốc nói với anh trai.
"Anh ơi, em muốn. . ."
"Hửm?"
Hoắc Phưởng nhướng mày, tò mò không biết bảo bối này sẽ nói đến chuyện gì.
"Em muốn ăn dươиɠ ѵậŧ thô to của anh."
Hoắc Phưởng sửng sốt một lát, cậu bé ngồi ở trên người hắn nhanh chóng leo xuống, quỳ xuống trước mặt hắn, vểnh cặp mông lên, sau đó cậu dùng răng cắn vào khóa kéo quần của hắn.
Điều này làm cho dươиɠ ѵậŧ của hắn bắt đầu cứng rắn.
Khóa kéo quần đã bị kéo xuống, sau đó Khương Quan nhìn Hoắc Phưởng bằng đôi mắt ướt nhẹp, cậu yếu ớt nói.
"Anh ơi, em không thể cắn được dây thắt lưng này. . ."
Dường như cậu bé rất xấu hổ, gò má đẹp đẽ của cậu nhuộm một chút màu hồng, sau đó cậu cúi đầu xuống.
Sau khi Hoắc Phưởng nghe thấy những lời nói của cậu, dươиɠ ѵậŧ vốn đang ngủ say đã hoàn toàn thật sự dựng đứng ở nơi đó, hắn nhanh chóng cởi dây nịt da ra, ném sang một bên.
Sau đó hắn dùng một tay nắm chặt lấy tay cầm của xe lăn, một tay còn lại dịu dàng bao trùm ở sau ót của Khương Quan, bờ môi mỏng gợi cảm phun ra một từ vô cùng lạnh lùng.
"Liếʍ."
Khương Quan bị giọng nói trầm thấp này kí©ɧ ŧɧí©ɧ, dâʍ ŧᏂủy̠ ở hạ thể của cậu lại chảy ra thường xuyên hơn, sau đó cậu dùng răng cắn qυầи ɭóŧ của Hoắc Phưởng xuống, một dươиɠ ѵậŧ lớn mang theo vị tanh đánh lên trên mặt Khương Quan, cậu say mê hôn lên qυყ đầυ một cái, sau đó há miệng nuốt dươиɠ ѵậŧ vào trong miệng.
. . .
Vừa rồi bị cưỡng ép phải há miệng ngậm lấy dươиɠ ѵậŧ thô to lâu như vậy khiến cho quai hàm của cậu trở nên hơi cứng ngắc, không đợi cậu trở lại bình thường, người đàn ông ngồi trên xe lăn đã vươn tay kéo Khương Quan vào trong ngực mình, sau đó hắn hôn lên đôi môi của Khương Quan, giọng nói khàn khàn.
Nhưng bàn tay của hắn lại không hề do dự mà mò đến lỗ nhỏ đang chảy dâʍ ŧᏂủy̠ ở phía dưới của Khương Quan, hắn thành công sờ ướt nửa bàn tay của mình.
" Cục cưng, dâʍ ŧᏂủy̠ của em đã sắp nhấn chìm anh."
Khương Quan xấu hổ đến mức không còn mặt mũi để nhìn người khác, cậu giãy giụa muốn bước xuống, nhưng lại bị bàn tay của người đàn ông kẹp chặt, khi cậu tủi thân đến mức muốn mở miệng mắng chửi thì cậu nghe thấy một âm thanh đột ngột vang lên trong đầu.
[ Giai đoạn 2 của người mới: Bị anh trai phá thân, yêu cầu được bắn vào tử ©υиɠ (chưa hoàn thành) ]