Quyến Rũ Em Dâu Xinh Đẹp

Chương 21: ᒪàʍ Ŧìиɦ dưới vòi sen

Phong cầm côn ŧᏂịŧ ướt nhem từ nãy giờ, đẩy vào trong lỗ âʍ đa͙σ em dâu, mới đầu thật là khó, vì khi tắm nước nhờn bị trôi đi khiến cho việc đưa vào khó khăn hơn, Huyền hơi rên và nhăn mặt. Nhưng rồi mọi chuyện cũng ổn, lỗ thịt của nàng đã ngậm vào hết côn ŧᏂịŧ, tay nàng thì chống vào thành kính của nhà tắm, anh thì đẩy từ từ phía sau, bên trên từng dòng nước vẫn đổ xuống cả hai người.

Thấy Huyền vẫn còn dính xà bông ở một số chỗ nên Phong lấy cái vòi sen xuống, người thì vẫn liên tục đẩy đưa côn ŧᏂịŧ vào trong lỗ thịt của nàng, một tay thì xoa khắp người nàng, một tay cầm vòi sen xịt cả lên người anh lẫn người nàng. Anh nói: "Anh vừa làm en sướиɠ vừa tắm cho em nhé."

Em dâu vừa rên vừa gật đầu.

Ngọc Huyền càng lúc càng rên to hơn, nhưng côn ŧᏂịŧ ra vào cũng khó hơn vì nước nhờn ra bao nhiêu thì nước tắm rửa đi chừng đó, nên không có độ trơn cho côn ŧᏂịŧ đi vào. Thấy không ổn Phong với tay lấy cái khăn vắt trên móc, lau nước trên đầu em dâu, đầu anh và khắp người mình trong lúc côn ŧᏂịŧ vẫn yên vị trong âʍ đa͙σ của nàng.

Phong nói: "Để anh lau cho em nhé, ở trong này lâu quá trúng gió đó, em đừng gỡ ra nghen, anh muốn ở trong em lâu nhất có thể."

Thế là nàng vẫn cúi xuống, anh thì vẫn dập nhè nhè, nhưng vẫn lau khắp người cả hai đến khi khô hẳn.

Phong cất tiếng: "Em đưa tay cho anh, mình đi ra giường nha em."

Đứng phía sau, anh cầm hai tay em dâu cho nàng có thế, hai anh em từ từ bước ra giường, trong khi vẫn dính chặt với nhau. Mỗi bước đi Phong dập một cái, em dâu vừa đi vừa rên ư ử, ra tới giường nàng nằm sụp xuống nói: "Đã quá anh ơi, chưa bao giờ em được làm dưới vòi sen thế này."

Phong xoay người Huyền lại, cố gắng không để côn ŧᏂịŧ rớt ra khỏi người nàng, giờ hai anh em đối mặt với nhau làm kiểu truyền thống.

Lúc này lỗ thịt của Huyền lại ướt nhẹp lại rồi mọi cử động đều dễ dàng, Phong gác hai chân nàng lên vai, bắt đầu đẩy, thế này côn ŧᏂịŧ vào rất sâu bên trong nàng, mấy lần làm nàng thốn.

Chân nàng thì gác lên vai Phong, anh thì đè lên cả hai chân, dập liên tục, miệng thì khóa chặt miệng nàng không cho nàng rên la, miệng nàng cứ ư ử ư ử rất là thương, hai mắt thì nhắm nghiền, tay Huyền thì bắt đầu thò xuống, xoa xoa bên dưới như tiếp thêm độ sướиɠ cho lỗ thịt.

Được một lúc, phải đổi thế, hôm nay Chấn Phong sẽ sử dụng tuyệt chiêu với em dâu luôn để nàng nhớ mình.

Hai chân Ngọc Huyền vẫn gác lên vai anh chồng, còn Phong ngồi lên giường tư thế mặt đối mặt, nhưng hai chân nàng không để ở dưới mà vẫn gác lên vai mình. Huyền trợn mắt ngạc nhiên: "Sao sao mà em làm vậy được, sao mà dẻo quá, em cũng không nghĩ làm được vầy."

Thế này thì côn ŧᏂịŧ còn có vẻ sâu hơn cả thế trước, Phong cứ thế dập liên tục, nàng không còn biết gì nữa liên tục tìm môi anh để mà hôn, nhưng hôn được một lúc thì cũng phải bỏ ra vì thở không nổi. Tay nàng ôm chặt lấy cổ anh, miệng thì gắn với môi anh, chật cũng ôm chặt cổ anh luôn. Miệng anh thì lúc trong miệng nàng, lúc thì hôn vυ' nàng, cắn đầṳ ѵú nàng rồi lại hôn miệng, tay thì bóp liên tục cặρ √υ' trắng to của nàng, đẩy nó sát vào nhau cho nó trông to nhất có thể. Dập thêm mấy chục nhịp nữa, nghĩ là em dâu đuối rồi nhưng vẫn muốn nàng sướиɠ hết mức với cách này, Phong di chuyển ra cạnh giường, bước xuống giường làm Ngọc Huyền lại một lần nữa hết hồn: "Anh làm gì đó, em té bây giờ, cho em xuống đi."

Phong không nói gì, vẫn tư thế đó, nhưng là đứng, giờ anh chịu cả cơ thể nàng, nhưng khác với bình thường là hai chân sẽ quặp lấy hông, mà hai chân nàng gác cả lên vai anh, một tư thế rất là yoga. Huyền thì rên la mất kiểm soát luôn. Anh cũng chịu hết nổi sức nặng của em dâu vội đặt nàng xuống nằm trên giường, anh đứng bên dưới giường lấy hết sức bình sinh dập liên tục, mồ hôi vã ra như tắm, thấy trên vυ' nàng cũng ướt nhẹp mồ hôi.

Chỉ sau vài chục nhịp nữa, anh chịu hết nổi, rút ra bắn hết cả lên vυ' nàng. Lúc rút ra bắn, nàng la lên một tiếng, người trân lại, mắt mở to, nhìn vào côn ŧᏂịŧ đang bắn những dòng tinh nóng hổi lên đầu bụng và rốn của nàng, một vài giọt bắn thẳng lên vυ' nàng.

Huyền khẽ nhăn mặt nói: "Nóng quá anh ơi, mùi hơi khó chịu, làm em nhớ hôm trước, mắc ói quá."

Phong đáp: "Cố chịu đi em rồi em sẽ quen mà."

Thực ra lúc nãy anh định bắn vào trong âʍ đa͙σ em dâu cũng được nhưng anh cố tình bắn ra ngoài để luyện cho nàng quen với cái mùi này.

Bắn xong, cả hai nằm vật ra giường mà thở, anh với lấy cái khăn bên cạnh đưa cho em dâu lau tϊиɧ ɖϊ©h͙, xong xuôi cả hai ôm nhau ngủ thϊếp đi, nàng còn thì thầm: "Sướиɠ quá anh, anh thật là giỏi đó, mà làm cái thế gì lạ quá, làm em vừa sợ té vừa sướиɠ, lần sau làm nữa nha anh."

Huyền hôn lên má anh, mỉm cười rồi ngủ thϊếp đi.

Tỉnh dậy là hơn 13h, em dâu nhìn Phong trìu mến không nói gì, anh thì ôm lấy nàng, xoa lên cặρ √υ' đỏ chót vì bị anh bóp, cắn nãy giờ.

Lúc này nàng mới để ý tới cái ghế tình nhân ở góc phòng, hỏi anh: "Cái ghế gì kỳ vậy anh? Để làm gì vậy? Nãy giờ em không để ý."

Phong cười, véo má Huyền trả lời: "Ghế để nằm lên đó làʍ t̠ìиɦ đó em, đảm bảo sướиɠ, hi hi, lần sau gặp anh sẽ cho em thưởng thức, chứ giờ thì trễ rồi."

Có vẻ nàng còn tiếc nuối, nhưng cũng có vẻ mệt: "Anh nhớ đó, nằm trên đó chắc thú vị lắm, hiiiiii."

Nói xong Ngọc Huyền cười đầy vẻ dâʍ đãиɠ…