Nhìn thấy Hạ Yểu nghe lời như vậy, những phiền muộn trong lòng Lạc Dĩ Tạ cũng vơi đi không ít, đến khi vệ sĩ mở cửa xe ra, hắn định ôm Hạ Yểu vào trong xe, nhưng trước khi vào trong xe, hắn đột nhiên ngước nhìn về phía sau lưng, nhưng nơi kia không có ai làm cho sắc mặt Lạc Dĩ Tạ liền trầm xuống, hắn ôm Hạ Yểu vào trong xe, nhưng không để cho cậu ngồi lên ghế, mà là ngồi trên đùi hắn, trước khi vệ sĩ đóng cửa lại, hắn liền lạnh lùng ra lệnh, "Đi ra ngoài, tránh xa chỗ này một chút, chặn hết những chiếc xe định đỗ ở gần đây lại."
Nhận được mệnh lệnh khiến vệ sĩ có chút nghi hoặc, nhưng vẫn gật đầu làm theo.
Mà Hạ Yểu đang ngồi trong lòng Lạc Dĩ Tạ cũng có chút nghi hoặc nhìn hắn, cậu nắm lấy vạt áo của hắn, "Anh, chúng ta không đi sao?"
"Chờ một chút." Thanh âm của người đàn ông vang lên, hắn kéo kính xe xuống một chút, đảm bảo hạ thân của Hạ Yểu có thể lộ ra bên ngoài, sau đó bàn tay to lớn liền luồng vào trong áo khoác, bắt đầu mập mờ sờ loạn thân thể cậu, xương quanh xanh, ngực, bụng, cùng với tiểu huyệt.
Trận điên cuồng lúc nãy vẫn còn khiến hoa huyệt sưng đỏ lên, miệng huyêt cũng không ngừng khép mở để lộ ra phần thịt đỏ au bên trong, khi ngón tay người đàn ông chạm đến, Hạ Yểu liền cảm thấy đau rát, lập tức đẩy tay người đàn ông ra, "Đau, đau quá, chồng...không muốn, Yểu Yểu đau."
Nhưng người đàn ông vẫn không ngừng lại, ngón tay vẫn tiến đến tiểu huyệt đã sưng đỏ kia, thành thạo mà nắm lấy miệng huyệt đỏ mọng, ngón tay cái trực tiếp đè lên âʍ ѵậŧ, dùng sức mà xoa nắn nó, "Ngoan, chỉ cần bắn một lần, chồng liền mang em về."
Mũi cậu bắt giác cay lên, nước mắt cũng không ngừng rơi xuống từ khóe mắt đã đỏ lên kia, "Không, không muốn, muốn về nhà."
"Không được." Người đàn ông tàn nhẫn cự tuyệt cậu, một tay khác lại xoa nắn đầu nhũ đã sưng đỏ của Hạ Yểu, "Yểu Yểu ngoan, mau nghe lời, mau mau bắn ra, nếu mà bọn vệ sĩ quay lại, Yểu Yểu muốn ở trước mặt người khác mà bắn ra sao?"
Hạ Yểu rơi lệ nhìn khuôn mặt nghiêm túc của người đàn ông, nước mắt vẫn không kiềm được mà liên tục tuôn rơi, cậu thật sự rất đau, vừa đau là vừa nóng, nhưng mà lời nói của người đàn ông đã thực sự dọa sợ cậu, cậu chỉ có thể vừa khóc vừa mở rộng hạ thân, để cho ngón tay người đàn ông tiến vào sâu hơn.
Hoa huyệt lúc này cũng không có chặt lắm, vách thịt ẩm ướt đã được nong ra rất rộng, cho nên lúc cắm vào trong, Lạc Dĩ Tạ trực tiếp nhét bốn ngón tay vào, chúng liên tục hung hăng cắm rút bên trong, miệng huyệt đáng thương liên tục bị hành hạ, khiến người khác không khỏi cảm thấy thảm thương cùng hút hồn.
Cả âʍ ѵậŧ đã bị sưng đỏ cũng vậy, bị hai ngón tay kẹp lấy, sau đó kéo nó ra ngoài, để nó hoàn toàn bại lộ ra ngoài thì hắn mới thả ta khiến nó đàn hồi về chỗ cũ.
Bốn ngón tay so với côn ŧᏂịŧ của Lạc Dĩ Tạ thì nhỏ hơn, ngón tay không ngừng ra ra vào vào hoa huyệt ẩm ướt, khiến nó chảy ra không ít nước da^ʍ, thấm lên ngón tay khiến chúng kéo nước da^ʍ ra thành những sợi chỉ bạc, cuối cùng rơi xuống chiếc quần tây đen của người đàn ông.
Hạ Yểu sợ hãi quan sát xung quanh, cả người không ngừng run rẩy, tiếng rên ngọt ngạo cũng khe khẽ vang lên, nơi bắp đùi được phủ đầy dấu vết của người đàn ông, cuối cùng hoa huyệt cũng nhanh chóng co rút lại, phun ra một lượng lớn nước da^ʍ, không chỉ rơi xuống đùi của người đàn ông, mà còn rơi trên ghế, khiến nơi đây ngập tràn tư vị của sắc tình.
Lạc Dĩ Tạ dịu dàng hôn lên khuôn mặt cậu, rút ngón tay ra, trước ánh mắt mơ hồ của mình, hắn đưa tay mυ'ŧ lấy ngón tay thấm đẫm nước da^ʍ của Hạ Yểu, sau đó lên tiếng, "Bảo bối thật dâʍ đãиɠ."
Cái miệng nhỏ nhắn xinh đẹp của cậu nhanh chóng khép lại, Hạ Yểu vùi đầu vào ngực Lạc Dĩ Tạ, hung hăng nói, "Muốn về nhà!"
"Được, về nhà thôi."
Lạc Dĩ Tạ cười đáp lại, rất nhanh vệ sĩ cũng đã quay lại, trực tiếp lái xe hướng về nhà Lạc Dĩ Tạ.
Sau khi xe rời đi, một người đàn ông đang đứng đằng sau một cái cây không xa chỗ đó, ngũ quan của người đàn ông lúc này rất hung tợn, ánh mắt lạnh lùng nhìn theo hướng xe rời đi, mãi đến khi chiếc xe dần khuất bóng, người đàn ông mới thu hồi ánh mắt, người đó hung hăng nhổ nước bọt xuống dưới đất, xoay người hướng về xe mình.
Sau khi ngồi vào xe, ánh mắt nóng rực của người đàn ông quét xuống phần gồ lên ở hạ thân mình, trán nổi đầy gân xanh không ngừng chuyển động, gân xanh trên tay cũng muốn nổ tung, người đàn ông hung hăng đánh lên tay lái mới cái, rốt cuộc không thể làm gì hơn đánh đưa tay vào trong quần, lấy côn ŧᏂịŧ to lớn đã cứng đến phát đau ra, bắt đầu vuốt ve nó.
Thầm Duật không muốn tùy tiện tìm một người để phát tiếc, nhưng ý niệm này vừa mới dâng lên trong đầu hắn, chính hắn lập tức cảm thấy chán ghét nó, cho dù đã xoa cả nữa ngày nhưng côn ŧᏂịŧ vẫn không có dấu hiệu muốn bắn ra, hắn chỉ có thể nhớ đến thân thể trắng nõn kia được phủ đầy dấu hôn cùng thanh âm mềm mại rêи ɾỉ vừa mới nghe lúc nãy mà tiếp tục chăm sóc người anh em của mình.
Lần này quả nhiên đã có cảm giác hơn rồi, côn ŧᏂịŧ nóng rực trong tay không ngừng run lên, cuối cùng bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ ra ngoài, người đàn ông nhìn tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong tay mình, con ngươi cũng đã trở nên trầm xuống.
Lúc lâu sâu, gã mới dùng đầu lưỡi liếʍ sạch nó.
Tɧẩʍ ɖυật đã bị thiếu niên xinh đẹp đó hút hồn rồi.
Ngay tại lúc này.