Edt: Mítt
~~~~~~~~
“Không, không sao.”
Nghe Diệp Thừa hỏi, Tô Vãn một bên trả lời, một bên như điện giật rút tay mình về.
Diệp Thừa bất động thanh sắc cười.
“Vậy là tốt rồi, vừa rồi lúc ta lại đây nhìn thấy cảm xúc của cô không tốt lắm, cho nên…… Có chút mạo muội, Tiểu Thanh cô nương không cần để ý.”
“Ừ.”
Tô Vãn cụp mắt.
Lúc này tâm của nàng vô cùng không bình tĩnh, thân ảnh kia, cặp mắt kia, giọng nói kia, rốt cuộc…… Là ai?
Rõ ràng trong trí nhớ của nàng không có người kia, nhưng tâm nàng lại nói cho nàng, nàng nên nhớ rõ, nàng không nên quên, nàng chết cũng không nên quên, đó là người mà nàng không thể quên nhất.
Chẳng lẽ ta……
Bị phong ấn ký ức!
Tô Vãn ánh mắt lóe lóe, không sai, phong ấn kí ức này đối với nhiệm vụ giả cũng không phải chuyện hiếm thấy, bởi vì ở Thời Không Thất Lạc có rất nhiều nhiệm vụ giả được phân đến rất nhiều bộ môn khác nhau.
Cho nên nói…… Người kia trong trí nhớ của mình thế nhưng cũng là một nhiệm vụ giả? Hơn nữa, hắn nhất định cũng tham gia lần thí luyện này!
Nếu không, mình sẽ không bị phong ấn ký ức.
Như vậy, hắn cũng bị phong ấn ký ức sao? Hắn hiện tại còn sống không?
Trong nháy mắt, Tô Vãn đã nghĩ rất nhiều, chờ nàng lần nữa ngước mắt, lại phát hiện Diệp Thừa vẫn như cũ đứng thẳng tắp ở bên người mình.
“Cùng nhau đi được chứ?”
Hắn nhàn nhạt lên tiếng mời, ngữ khí không nhanh không chậm, nhưng cũng làm người ta không thể nào cự tuyệt.
“Được.”
Tô Vãn gật gật đầu, vì thế hai người sóng vai đi lên trên, thời điểm đi lên bậc thang thứ 3000, Tô Vãn cũng không có tiến vào ảo cảnh nữa, Diệp Thừa một bên cũng đều là mặt không đổi sắc.
Xem ra, ở khảo nghiệm cuối cùng, tâm của nàng và hắn đều không có sơ hở.
Tình thân, tình yêu, tình bạn, ba bậc ảo trận, Tô Vãn chỉ tiến vào cái thứ nhất cùng cái thứ hai, cái thứ ba nàng cũng không có trải qua.
Bởi vì nàng chưa từng bị bạn bè của mình phản bội.
Từ trước tới nay nàng không có bạn bè, hiện tại…… Tô Vãn nhịn không được cong khóe môi, hiện tại, cho dù là ở Thời Không Thất Lạc hay là ở trong thế giới nhiệm vụ nàng đều có bạn bè.
Nàng không còn ở trong cái thế giới của chính mình, nàng không còn là Tô đại tiểu thư tràn ngập địch ý với tất cả……
Là ai thay đổi mình?
Mình lại vì ai mà nguyện ý thay đổi đây?
Tô Vãn thu liễm ánh mắt, bước lên một bước cuối cùng —— ta sẽ tìm được ngươi, nhất định.
Tô Vãn và Diệp Thừa hầu như là đặt chân cùng thời gian, hai người cùng xếp hạng thứ ba, so với hai người sớm hơn một chút chính là Tử Dạ, một người còn lại là một nam nhân thân hình cao lớn.
“Công tử.”
Tử Dạ gật gật đầu với Diệp Thừa, nàng chỉ là ở ảo trận thứ hai chậm trễ một ít thời gian, những chỗ khác đều rất thuận lợi, thật ra Tử Dạ vẫn luôn âm thầm quan sát Diệp Thừa, dựa theo ký ức của nàng, Diệp Thừa người này máu lạnh vô tình căn bản không biết tình là thứ gì, cho nên hắn sẽ không có sơ hở.
Nhưng!
Diệp Thừa thế nhưng cũng ở ảo trận thứ hai dừng lại, tuy rằng chỉ là nháy mắt ngắn ngủi, nhưng Tử Dạ vẫn phát giác được.
Hay là……
Diệp Thừa cũng là nhiệm vụ giả?
Tử Dạ không dám kết luận vội, càng không thể hành động thiếu suy nghĩ, nàng biết tu vi của Diệp Thừa cao hơn mình rất nhiều, mình trước khi không có nắm chắc tuyệt đối không thể rút dây động rừng.
…………
“Hoan nghênh các ngươi gia nhập Tử Dương phái!”
Một canh giờ sau, cuối cùng bước lên núi chỉ có 37 người.
Dựa theo quy củ năm rồi, năm cái tên đầu tiên sẽ trực tiếp trở thành chấp sự ngoại môn, mà những người còn lại sẽ trở thành đệ tử ngoại môn bình thường.
Đệ tử ngoại môn và chấp sự ngoại môn của Tử Dương phái có sân cư trú riêng, tuy rằng không thể so sánh với động phủ của đệ tử nội môn, nhưng cũng coi như là điểm dừng chân không tồi, ít nhất trong viện hoa cỏ đầy đất, linh khí sung túc, hơn nữa vô cùng yên tĩnh, rất thích hợp để tu luyện.
Dựa theo quy củ môn phái, sau khi mọi người nhập môn phải thống nhất thay đồng phục màu đen của đệ tử ngoại môn, mỗi tháng đều có thể đến đại sảnh môn phái lãnh vật tư của mỗi tháng, mỗi ngày mọi người còn có thể thay phiên đến chỗ của các trưởng lão nghe giảng.
Có thể nói, Tử Dương phái là môn phái bao dung với tán tu nhất.
Tô Vãn nhận quần áo của mình và thẻ bài, liền đi theo đệ tử cũ đi tới sân cư trú của đệ tử ngoại môn, sân nàng cư trú trong một loạt phòng ở của chấp sự đã xem như một vị trí không tồi, bên trái nàng là phòng của Tử Dạ, bên phải tự nhiên chính là phòng của Diệp Thừa.
Đối với hai hàng xóm mới này, Tô Vãn cũng chỉ có thể ha hả.
Hai người kia đều không phải đèn cạn dầu, mà hiện tại mình lại phải chịu giám thị của bọn họ mà sinh hoạt?
Được rồi, dù sao chúng ta là tới để tu hành!
Từ sau khi nhập môn, Tô Vãn liền bắt đầu kiếp sống tu chân chân chính, mỗi ngày buổi tối nhập định tu luyện, ban ngày trừ bỏ hoàn thành công việc của chính mình, thì là đi địa điểm của các đại chủ phong nghe những nhóm đại năng tu vi cao giảng bài.
Thời gian bất tri bất giác trôi qua, tu vi của Tô Vãn cũng ngày càng tinh tiến.
Mà lúc này, ở dưới chân núi của Liệt Dương phái, hai thân ảnh màu trắng một lớn một nhỏ đang đứng.
“Ca ca, chúng ta thật sự không đi tìm tẩu tẩu sao?”
Thiên Nhi ngẩng đầu, chớp đôi mắt thanh triệt, vẻ mặt khó hiểu nhìn Công Tử Mạch.
Công Tử Mạch:……
“Thiên Nhi ngoan, ca ca không phải đã nói với muội rồi sao? Người kia không phải tẩu tẩu, mà là một con rắn nhỏ có lòng tham!”
“Không phải con rắn nhỏ, chính là tẩu tẩu, chính là tẩu tẩu.”
Thực rõ ràng Tiểu Thiên Nhi ở trên thuyền ở chung vui vẻ với Tô Vãn đã xem nàng như người thân cận nhất của mình.
“Rõ ràng chính là tẩu tẩu, ca ca vì sao không thừa nhận? Các người có phải cãi nhau hay không? Có phải có kẻ thứ ba hay không? Có phải đang nháo chia tay hay không?”
Công Tử Mạch:……
“Toàn là lời nói lung tung! Ai dạy muội!”
“Cưu tỷ tỷ.”
Tiểu Thiên Nhi thấy Công Tử Mạch có chút tức giận, nàng lập tức cúi đầu, tay nắm chặt góc áo bày ra bộ dáng đáng thương hề hề: “Muội hỏi Cưu tỷ tỷ, tẩu tẩu vì sao không từ mà biệt, nàng nói với muội, tẩu tẩu di tình biệt luyến, thích người khác!”
Cưu!
Công Tử Mạch nghe muội muội trả lời, lập tức nheo nheo mắt —— Cưu càng ngày càng không đáng tin, chờ trở về Dược Cốc nhất định phải cấm túc nàng, không cho nàng ăn thịt uống máu, để nàng giương mắt nhìn!
Cái gì kêu di tình biệt luyến? Cái gì kêu thích người khác? Vợ ta……
Ách.
Công Tử Mạch sửng sốt một chút, không đúng, con rắn nhỏ cũng không phải người hắn thích! Hắn vì sao muốn để ý chuyện đó?
Đúng, không thèm để ý, căn bản không thèm để ý! Lần sau gặp mặt trực tiếp gϊếŧ chết nàng nha!
“Đi, chúng ta về Dược Cốc!”
Công Tử Mạch xoay người lôi kéo Thiên Nhi muốn rời đi, lúc này, Thiên Nhi lại ánh mắt sáng ngời, thân mình nho nhỏ nhảy nhảy lên!
“Ca ca, ca ca, huynh mau xem! Tẩu tẩu ra tới! Tẩu tẩu xuống núi!”
Nghe Thiên Nhi nói, Công Tử Mạch sửng sốt một chút, hắn quay mình lại, ngước mắt nhìn thấy thân ảnh tinh tế quen thuộc kia.
Nhiều ngày không gặp, nàng thoạt nhìn khí sắc hồng nhuận nét mặt toả sáng, hơn nữa tu vi đã tới Trúc Cơ đại viên mãn đỉnh, thoạt nhìn tùy thời đều có thể đột phá đến Kim Đan kỳ.
Không nghĩ tới, con rắn nhỏ này sống còn rất dễ chịu.
“Ca ca, huynh xem, nam nhân bên kia mặc y phục màu đen luôn cười với tẩu tẩu, có phải thích nàng hay không?”
Hửm?
Nghe muội muội mình nói, ánh mắt Công Tử Mạch lập tức giống như lợi kiếm quét qua.
“A? Làm sao lại đột nhiên lạnh như vậy?”
Đệ tử ngoại môn Đổng Hiểu Dương của Tử Dương phái vô tội trúng đạn nhìn khắp nơi nửa ngày, cuối cùng lại quay đầu cười tủm tỉm nhìn Tô Vãn.
“Thanh chấp sự, cô xem nhiệm vụ lần này, cô nhất định phải chiếu cố tiểu đệ nha!”
Nói xong, hắn cười tủm tỉm đem một khối linh thạch nhét vào trong túi Tô Vãn.
Tô Vãn:……
Còn không phải là đi Thái Nhất môn tặng lễ vật sao? Nhiệm vụ đơn giản như vậy, ngươi kêu ta chiếu cố ngươi cái con khỉ gì!