Ôn Ngạc không ngừng ra vào hoa huyệt dâʍ đãиɠ, hắn đưa một bàn tay sờ lên đôi gò bông đào của cậu, nhìn đầṳ ѵú vì kɧoáı ©ảʍ mà cương cứng lên, hắn không cấm nghĩ đến mà trêu đùa cậu, nghĩ vậy đôi tay hắn nắm lấy đầu nhũ cương cứng kia không ngừng ngắt nhéo, xoa mạnh vào.
"Bảo bối, nhìn anh! Anh là ai?" nói xong, hắn dừng lại tất cả động tác nhìn xuống cậu.
Đang hưởng thụ sự vui sướиɠ trong từng đợt kɧoáı ©ảʍ, bỗng bị bắt dừng lại, Sở Dao không cấm bực bội. Có lẽ cậu vẫn chưa tỉnh táo hẳn, cho nên cậu mặc kệ câu hỏi, tự mình trượt người xuống tự lắc lắc eo và mông để tìm lại kɧoáı ©ảʍ cho mình.
Nhưng cậu có cố gắng làm đến đâu, cũng không thể bằng kɧoáı ©ảʍ mà hắn mang lại cho cậu, cậu không cấm ủy khuất.
Thấy vậy, Ôn Nhạc cười vui vẻ, cuối đầu xuống kề bên tai cậu hỏi: "Bảo bối, em vẫn chưa trả lời câu hỏi của anh? Anh là ai của em nào?" sau đó thúc mạnh một cái vào người cậu rồi dừng côn ŧᏂịŧ lại ở bên trong âʍ đa͙σ.
"Aaa!! ân~ " Sở Dao hét lên thoải mái, nhưng chờ mãi vẫn không thấy hành động tiếp theo. Đến đây, Sở Dao mới dần dần tỉnh táo lại, nhìn nụ cười của hắn mới biết bản thân bị hắn trêu ghẹo, cậu không khỏi tức giận nhưng hoa huyệt của cậu lúc này ngứa ngáy, khao khát, trống rỗng vô cùng, cần côn ŧᏂịŧ lớn cắm vào để an ủi, nên đành phải ủy khuất, nức nở trả lời hắn:
"Là Ôn Nhạc ca~ Là...là chồng...chồng của em ô..ô...!!"
Thấy cậu khóc, biết mình hơi quá đáng, Ôn Nhạc nhanh chóng giữ chặt hai chân cậu gác lên câu vào cổ mình, nhanh chóng, mạnh mẽ đâm sâu vào.
Vách thịt non mềm bên trong âʍ đa͙σ cũng bị từng cú đâm mạnh bạo mà trở nên đỏ tươi, thậm chí có những nơi bị kéo ra ngoài không khí bên ngoài theo từng cú đâm vào rút ra của côn ŧᏂịŧ thô to.
Theo từng cú va chạm mạnh mẽ và thủ lực, Sở Dao cũng nhanh chóng đạt cao trào: "A!! Em...em sắp ra!! Ôn Nhạc ca em...em sắp ra rồi" nói rồi hoa huyệt cậu bắt đầu không ngừng co rút mạnh mẽ.
Trên trán Ôn Nhạc không ngừng bắt đầu toát ra mồ hôi hột, hắn nắm lấy côn ŧᏂịŧ đang chuẩn bị bắn tinh của cậu, hôn hôn lên mí mắt đẫm lệ, đầy câu nhân của cậu: "Ngoan, chờ một chút!! Chúng ta cùng nhau có được không?"
Nghe thấy lời ôn nhu đầy dụ dỗ của hắn, Sở Dao cố kiềm nén cơn kɧoáı ©ảʍ của mình, gian nan gật đầu đồng ý.
Thấy cậu gật đầu đồng ý, hắn bắt đầu nhanh hơn.
"Dao Dao!! Vợ ơi!! Em sinh cho anh một tiểu bảo bối có được không?"
Bây giờ trong đầu Sở Dao chỉ còn một mãnh trống rỗng, yêu cầu bức thiết nhất của cậu lúc này là được bắn, nhưng côn ŧᏂịŧ nhỏ của cậu lại bị nắm chặt trong lòng bàn tay của người đàn ông này, khiến cậu không cách nào bắn được, cậu chỉ có thể hùa theo ý người nọ:
" Ân!! Em muốn sinh...sinh con cho chồng!! Chồng...chồng ơi!! Bắn...bắn cho em!! Em...em muốn ăn...ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ của chồng um~a~"
Nghe lấy lời nói đó, Ôn Nhạc bắt đầu điên cuồng đỉnh lộng, sau vài trăm cái thúc mạnh, hai người đồng thời cùng nhau bắn ra.
Một luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ đậm đặc, nóng bỗng bắt đầu phun ra chảy sâu vào lỗ tử ©υиɠ nãy giờ đã bị côn ŧᏂịŧ to lớn mở rộng ra của Sở Dao. Về phía Sở Dao cũng không kém, luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ từ phía côn ŧᏂịŧ của cậu bắn văng ra khắp cơ thể của hai người, dâʍ ŧᏂủy̠ phía dưới của hoa huyệt chảy ra hòa lẫn vào tϊиɧ ɖϊ©h͙ đang chảy ra từ tử ©υиɠ của cậu, khiến nơi giao hợp giữa hai người trở nên ướŧ áŧ, đầy da^ʍ mỹ.
Sau khi bắn xong, hai người nằm im ôm lấy nhau, im lặng cùng nhau dư vị lại kɧoáı ©ảʍ của cơn làʍ t̠ìиɦ ban nãy.
--------------
Vài phút sau
Cơn thèm khát, trống rỗng bên dưới lại bắt đầu trỗi dậy khiến Sở Dao không kiềm chế được mà bắt đầu rêи ɾỉ, khao khát. Cậu hôn hắn, tay nhỏ nhẹ ngàng vuốt ve từng vùng cơ bắp trên người hắn, nhỏ nhẹ mà nài nỉ: "Chồng ơi~ phía dưới của em muốn...muốn anh nữa rồi."
Ôn Nhạc cười nhẹ, ngồi dậy, ôm cậu ngồi trên đùi mình rất có hứng thú mà hỏi: " Bảo bảo, em tự làm được không?"
Nghe vậy, Sở Dao không khỏi trừng mắt hắn, nhưng khi nhìn xuống phía dưới côn ŧᏂịŧ to lớn sưng to dựng đứng kia, cậu không khỏi tâm động.
Côn ŧᏂịŧ nhỏ phía trước của cậu bắt đầu đựng đứng lên, hoa huyệt cũng bắt đầu chảy ra dòng nước nhỏ, ươn ướt.
Cậu nuốt nuốt nước miếng bắt đầu ngồi dậy, đôi tay cầm lấy côn ŧᏂịŧ hắn từ từ cho vào hoa huyệt mình, rồi từ từ ngồi xuống, đi đến giữa chừng cậu không khỏi dừng lại, biểu từng đầy ủy khuất: "Quá lớn...quá lớn rồi, l*и nhỏ của em...sắp...sắp bị anh cắm hư rồi!!", nói rồi nhẹ nhàng đánh hắn vài cái sau nó cắn mạnh vào môi hắn.
Côn ŧᏂịŧ phía dưới không bị lời nói của cậu mà nhỏ bớt đi mà lại càng to hơn, khiến cậu không khỏi muốn khóc ra, đành phải nhếch mông lên một chút.
Thấy cậu chuẩn bị từ bỏ, Ôn Nhạc bắt đắt dĩ, nắm lấy eo cậu nhấn thật mạnh xuống dưới. Côn ŧᏂịŧ cắm sâu vào tử ©υиɠ, kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến hai người không khỏi than thở mà kêu lên.
Cùng lúc đó, "rắc" cánh cửa bên ngoài bỗng có người đẩy vào.