Vạn Nhân Mê Không Dễ Làm

Quyển 1 - Chương 9: Chiếm hữu hoàn toàn

Trì Dung Thanh treo cổ tay bị trói của Trà Thư lên tường, hai chân cũng cũng vì thế mà phải nhón lên làm Trà Thư cảm giác rất bất an.

Hắn tách cặp đùi trắng mịn của cậu ra, dương v*t thô to kề sát vào hoa huy*t trắng hồng nhiều nước.

"hoa huy*t thật xinh đẹp, nước da^ʍ chảy nhiều đến mức làm ướt dương v*t rồi, em không thể đợi được nữa đúng không, bé con dâʍ đãиɠ."

Vừa nói xong, hắn nhẹ nhàng tựa vào lòng ngực của Trà Thư rồi úp cả mặt vào bộ ngực đẫy đà, thổ lộ tiếng lòng của bản thân, "Anh chờ ngày này đã rất lâu... Em quyến rũ như một đóa hoa mong manh, dụ dỗ anh sa ngã... Hết cách rồi, anh yêu em..." dương v*t to làm bộ sắp thọc vào.

Tên này chắc chắn là một kẻ biếи ŧɦái.

Trà Thư không thể tin được anh trai thật sự có những tâm tư đen tối với chính mình, chật vật muốn tránh xa khỏi hắn mình, dùng hai chân đá vào cái cổ trắng của hắn trong khi hai tay cố gắng thoát khỏi sự trói buộc, "Anh bị điên hả Trì Dung Thanh! Sao lại có một người đàn ông thích đàn ông được, anh bị mỡ lợn làm cho mù mắt rồi, em là em trai của anh, là em trai ruột của anh đó... Mối quan hệ huyết thống cả đời không thể thay đổi..."

"Hơn nữa, em vốn không hề yêu anh chút nào..."

"Không sao... Chỉ cần lúc nào em cũng ở bên cạnh anh..." Trì Dung Thanh buông Trà Thư ra rồi xoay người rời đi.

Trà Thư tưởng mình đã thoát được, sợ sệt đến nỗi mồ hôi nhễ nhại. Cậu thấy hắn bỏ đi chắc là định lấy chìa khóa hay gì khác, nhưng dù sao chắc cũng muốn buông tha cho cậu rồi. Thực ra thì cậu rất xấu hổ khi phải bán khỏa thân thế này, mặc dù bị trói bằng một cọng dây có lớp lót mềm nhưng nó vẫn khiến cả cổ tay của cậu đau và đỏ lên...

Khi anh trai trở về, cậu thấy hắn đang ôm theo một cái hộp rất lớn.

Đựng cái gì mà dùng một chiếc hộp lớn như vậy, chìa khóa cũng lớn thế hả? Hay là...

Trì Dung Thanh đẩy thanh thép ở giữa sang phải, sau khi mở hộp ra thì thấy bên trong có rất nhiều món trông giống như sεメtoy được sắp xếp gọn gàng...?

"Anh ơi, đó là gì vậy?" Trà Thư chưa bao giờ nhìn thấy những thứ này, nó trông rất lạ... và có hình dạng rất giống cái kia của đàn ông...

Hắn nở nụ cười rạng rỡ với đôi môi mỏng, đôi mắt đẹp tỏa sáng lấp lánh, đôi tay mảnh khảnh vẫy vẫy, "Đây là sεメtoy cho Thư Thư sử dụng đó!"

"Đây chắc hẳn là lần đầu tiên của Thư Thư, nên anh sẽ chọn cái một dương v*t nhỏ thôi. Vả lại anh thấy em có hai cái huyệt, nhưng chỉ có một cái được dương v*t đút vào thì cái còn lại sẽ rất cô đơn."

"Không ngừng chảy ra nước da^ʍ thèm khát dương v*t to đâm vào trong, nhưng tiếc rằng anh chỉ có một dương v*t nên không thể thỏa mãn hai cái huyệt da^ʍ của em cùng một lúc."

"Em thấy anh tùy hứng sao?"

"Nếu em cảm thấy tùy hứng thì cũng đành chịu, đôi khi muốn làm gì thì làm thôi."

Sau khi hắn lấy ra tất cả dương v*t giả đang nằm trong hộp, hắn cầm lên cái nhỏ nhất trong số toàn bộ và nói, "Bởi vì anh sợ hoa huy*t của Thư Thư tham ăn, nên anh sẽ mua thêm dương v*t có kích thước lớn nhất."

"Không chỉ vậy, nó còn tính năng tỏa nhiệt, chức năng co duỗi, chức năng biến to, và có nhiều tần số rung khác nhau để lựa chọn. Tất nhiên, cũng có thể lựa chọn tần số rung tự nhiên giống như lúc vác súng vào trận thật. Thậm chí, nó còn có thể bắn hỗn hợp của sữa bò và lô hội ra, chỉ một lần bắn cũng đủ lấp đầy huyệt da^ʍ nên nếu hoa huy*t ăn không hết sẽ tràn ra..."

"Nghe thú vị lắm đúng không? Em nóng lòng muốn thử lắm rồi, xem phía dưới của Thư Thư chảy nhiều nước quá kìa."

"Khi Thư Thư không ở bên cạnh, anh sẽ không dùng cốc tự sướиɠ để thủ da^ʍ, mà thay vào đó anh sẽ nhìn khuôn mặt dễ thương khi ngủ của Thư Thư và thân hình hoàn hảo của em trong phòng tắm... Khi ấy, anh có thể thủ da^ʍ rất nhiều lần trong ngày, sau này bác sĩ mới chuẩn đoán anh bị chứng nghiện sεメ. Anh nghĩ tất cả là lỗi của em, Thư Thư à, bởi vì em diễm lệ như hoa anh túc lúc nào cũng tỏa ra sức quyến rũ hấp dẫn người khác đến ** em, không ai, không một ai có thể cưỡng lại sự cám dỗ của em."

Chiếc TV cực lớn trong kho rượu được bật lên, đột ngột hiện lên rất nhiều màn hình của camera giám sát, tổng số lượng là 48. Tiếp đó, Trì Dung Thanh chọn ra một video trong số hàng nghìn video. Bên trong, Thư Thư đang mộng du từ từ cởi bỏ quần áo của mình, những tiếng rêи ɾỉ yêu kiều phát ra từ đôi môi hồng hào và quyến rũ của cậu, đôi tay mò xuống phía dưới bắt đầu thủ da^ʍ với cặρ √υ' bự.

"Đây là một trong những video yêu thích của anh, anh sẽ bắn ra ngay khi xem video này, anh đã thủ da^ʍ hàng trăm lần với video này rồi."

"Mỗi lần như vậy, anh đều bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ lên khuôn mặt của em trong màn hình, cũng như bắn lên hoa huy*t phấn hồng đó. Những lúc đi ngủ, anh luôn có rất nhiều giấc mộng xuân về em. Ngay cả khi anh chợp mắt trong văn phòng, anh vẫn có thể mơ thấy anh ** em trên một băng ghế công viên."

Trì Dung Thanh bắt đầu nói lung tung hoặc chính xác hơn là hắn đang nói về những suy nghĩ của mình, Trà Thư chưa bao giờ gặp qua những chuyện này, nhưng thấy anh trai đang cầm dương v*t giả đi tới gần thì cậu chỉ biết cầu xin hắn dừng lại.

Nước mắt của cậu như những giọt nước mưa tuôn rơi liên tục, "Xin anh thả em ra!! Em sẽ không bao giờ nói gì về chuyện của ngày hôm nay, em không muốn đâu híc híc híc, nó lớn như vậy chắc chắn sẽ bị rách hu hu!!!"

Mặc kệ Trà Thư vùng vẫy và van xin buông tha, nhưng Trì Dung Thanh vẫn chen hai chân dài của mình vào trong hai chân Trà Thư, hắn nắm lấy bờ mông đầy đặn của cậu rồi nhấn dương v*t giả thô to vào hậu huyệt đỏ mọng.

Hậu huyệt mềm mại liên tục ăn vào dương v*t, tham lam ăn vào dương v*t to lớn làm hậu huyệt hồng hào lập tức bị căng ra tối đa.

"Á á!!! Muốn... Muốn rách ra rồi... Không được... Đau quá!!!" Phía dưới người giống như bị dao chém ra làm hai nửa, cậu đau đớn đến nỗi khóc thút thít làm khuôn mặt nhỏ tinh xảo khuôn mặt ướt đẫm nước mắt, nhưng nhìn cậu như vậy chỉ khiến người khác muốn hung hăng chà đạp mỹ nhân vô tội yếu đuối.

Sau khi đút vào, dương v*t giả dường như đã được bật một công tắc nào đó, nó nằm cố định chắc chắn ngay trong hoa huy*t rồi bắt đầu rung lên mạnh mẽ. Giờ đây, toàn thân của cậu ửng hồng, đôi mắt to tròn trong veo sướиɠ đến mức trợn tròn, "Nơi đó... đừng... Ưʍ... A..."

Chẳng mấy chốc hậu huyệt đã phun ra rất nhiều nước da^ʍ vào dương v*t giả, đồng thời dương v*t nhỏ ở phía trước cũng run rẩy bắn tinh.

"Em đã bao giờ thử đi tiểu ở đây chưa, bé cưng Thư Thư?" Hắn chỉ vào hoa huy*t hồng hào của cậu, mềm mại kề sát bờ vai gầy của cậu rồi liếʍ láp những giọt nước mắt ngọt ngào trên làn da trắng nõn.

"... Không... Không có... Hức hức ưʍ... Sẽ bị... dương v*t lớn... Chơi hư mất..."

"Vậy thì hôm nay, anh sẽ ** em đến khi em tiểu..."

Trì Dung Thanh cắn nhẹ vành tai mềm mại của cậu, đeo chiếc kẹp lên cho hai đầu v* đã đỏ ửng rồi xoa nắn hai đầu v* nhạy cảm mang đến những đợt kɧoáı ©ảʍ dồn dập cho cậu, hắn bật điều khiển cho dương v*t giả rung mạnh đến mức tối đa với chế độ rung loạn xạ, xuất tinh và tỏa nhiệt.

Kế đó, hắn không chần chừ đâm dương v*t thô to của mình vào hoa huy*t khít khao.

"Ưm a a... Quá nhanh... Chậm chút ưm a ư..."

"Nhớ thả lỏng, bé cưng Thư Thư..." Hắn nhấp dương v*t to lớn vào trong hoa huy*t đẫm nước da^ʍ, huyệt thịt mềm mại lập tức liếʍ mυ'ŧ ngay khi dương v*t nhấp vào, "Thư Thư đúng là dâʍ đãиɠ trời sinh, bên trong hoa huy*t sướиɠ muốn chết..."

Cho đến khi bị một màng mỏng cản đường, thì Trì Dung Thanh vẫn tiếp tục tiến vào không chút do dự, một tiếng bụp vang lên rồi dòng máu đỏ sẫm lập tức chảy ra từ hoa huy*t, "Thư Thư, anh yêu em rất nhiều..."

"Em và anh đều là lần đầu tiên..."

"Điều đó chứng tỏ rằng em có thể mãi mãi thuộc về anh?"

Trì Dung Thanh ôm lấy cặp mông căng tròn, tham lam ngửi lấy mùi hương lôi cuốn trên người cậu trong khi ngắm nhìn thấy đôi mắt cậu mê man như có làm sương mù mênh mông. dương v*t thô to liên tục ra vào loạn xa trong hoa huy*t trơn trượt, đồng thời hai trứng cái to như trứng bồ câu mạnh mẽ va vào cánh mông mềm.

Bây giờ thật sự quá tốt đẹp, hắn cầm lòng không đậu hôn lên đôi môi bóng loáng của cậu.

Khác hẳn với hành vi thô bạo ở dưới thân thì lúc này đây hắn lại dịu dàng mơn trớn đầu lưỡi non mềm của Trà Thư, ngậm lấy cánh môi mềm mại trong khi chiếc lưỡi to cướp đoạt dòng nước thơm tho trong miệng cậu, nước bọt còn sót lại cứ thế chậm rãi chảy xuống khỏi miệng.

Anh trai ruột cưỡng ép cậu, đâm dương v*t giả xấu xa vào hậu huyệt bà hoa huy*t cũng đã bị bắn đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ ghê tởm. Cậu kiềm nén không thốt ra tiếng rêи ɾỉ, rõ ràng... Là người nhà... Làm thế... Chắc chắn là sai...

Trà Thư tha thiết tha hy vọng rằng đây chỉ là một giấc mộng xuân, cậu không chống lại được những kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt từ xá© ŧᏂịŧ, nhưng dù trong đầu óc lâng lâng thì cậu vẫn muốn chống cự động tác của hắn, ngược lại hậu huyệt cứ như thể rất thèm khát dương v*t lớn đi vào trong cơ thể và ** càng sâu hơn.

"Thư Thư, em có tử ©υиɠ không? Nếu có, vậy em sẽ sinh con sao?"

"Để anh tiếp tục chăm sóc em, một nhà ba người vĩnh viễn ở bên nhau."

Không... Không muốn...

Biếи ŧɦái, anh trai là tên biếи ŧɦái.

"Em không muốn... Không muốn sinh con đâu hic hic!" Lời nói của Trì Dung Thanh khiến Trà Thư tỉnh táo lại từ trong tìиɧ ɖu͙©, cậu từ chối để đầu lưỡi của hắn luồn vào bằng cách dùng hàm răng ngăn lại, thậm chí muốn cắn cánh môi của hắn, đôi chân dài tuyết trắng chân dài lung tung đá về phía hắn.

"Tại sao?! Tại sao không muốn?! Chẳng lẽ em mang thai con của thằng khác? Không một ai có quan hệ thân mật hơn chúng ta được!"

Trì Dung Thanh càng ** hoa huy*t của Trà Thư mãnh liệt hơn, hận không thể đút cả hai quả trứng dái vào hoa huy*t đã sưng đỏ. Hắn bật chế độ rung lên mức cao nhất làm dương v*t giả thô to điên cuồng phun ra những chất lỏng trong hậu huyệt, một đống chất lỏng hỗn loạn chảy xuống tạo thành một bãi nước, dương v*t giả dù rớt ra vẫn rung mạnh trong bãi nước làm chất lỏng bắn lên người họ.

"Chỉ là không muốn!!!! Em ghét anh ép em làm những việc em không thích!!"

"Chúng ta là anh em!! Làm như thế là lσạи ɭυâи, là vi phạm đạo đức và luân lý!!!"

Đây là lần đầu tiên Trà Thư phản kháng dữ dội như thế.

"Bé cưng Thư Thư chán ghét anh cũng không sao, em không phải cũng bị dương v*t của anh trai đáng ghét ** đến nỗi không bắn ra gì à, hoa huy*t với hậu huyệt phun ra nhiều chất lỏng còn rên da^ʍ như vậy, ngay cả hoa huy*t cũng bị ** sưng lên kìa Thư Thư xấu xa, rõ ràng em rất thích dương v*t."

"Không phải... Hoàn toàn không phải!!!"

"Nếu đã ghét anh đến thế, vậy cũng không cần nhân từ nữa."

Trì Dung Thanh ôm Trà Thư vào trong lòng ngực, dương v*t thô to còn cắm trong hoa hoa huy*t chảy nước ròng rã. Giờ phút này Trà Thư đã không còn bất cứ sức lực nào để phản kháng, chỉ có thể mềm như bông mà rúc vào trong lòng ngực của hắn. Trên người cậu tất cả đều là những dấu hôn đỏ tấy và những chất lỏng trông thật dâʍ đãиɠ. .

||||| Truyện đề cử: TruyenHD |||||

Hắn bế cậu tới một com ngựa gỗ, nhưng trên con ngựa gỗ khổng lồ có hai cây dương v*t to đến đáng sợ, "Anh vốn không muốn làm vậy."

"Ngoan ngoãn nghe lời anh, ngoan ngoãn ở bên anh."

"Mới không bị trừng phạt."

Trì Dung Thanh bế thân mình mềm nhũn của Trà Thư ngồi lên ngựa gỗ, đồng thời hai cây dương v*t cũng hoàn toàn đi vào hai huyệt, va chạm của dương v*t khiến Trà Thư dâʍ đãиɠ rêи ɾỉ, dương v*t nhỏ nhắn của cậu run rẩy đứng lên nhưng đã không bắn ra cái gì.

Sau một khoảng thời gian dài, cuối cùng hoa huy*t cũng chảy ra nướ© ŧıểυ màu vàng nhạt, Trà Thư khóc thút thít xin anh trai tha thứ trước khi ngất xỉu.