Không chỉ có Alice bị thao đến dục tiên dục tử, Thỏ trắng cũng bị tiểu huyệt cực phẩm càng làm càng chặt càng thao càng nhiều nước này hút đến chết mê chết mệt
Tầng tầng lớp lớp thịt non bao vây lấy nam căn của hắn khiến mỗi lần hắn muốn rút ra đều bị thịt non cuốn chặt lấy, chống cự càng lớn lực hút càng mạnh, tận cho đến khi đâm sâu trở lại "phụt" một tiếng, giống như rớt chìm ngập vào hồ nước ấm.
Hắn đã thao qua nhiều cái tiểu huyệt, nhưng không một cái nào có thể giống tiểu xử nữ dâʍ đãиɠ ngày hôm nay, dâʍ ŧᏂủy̠ nhiều đến nỗi làm hắn hận không thể vĩnh viễn cắm ở bên trong, huyệt thịt vừa hút vừa cắn có thể làm hắn gần như phát cuồng.
Trên trán nam nhân mồ hôi chảy ra ngày càng nhiều, túi trứng nặng trĩu "bạch bạch" mà đánh lên xương mu thiếu nữ, đem bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của nàng đánh đến đỏ bừng, cái hông càng động càng nhanh, cơ hồ nhìn không rõ động tác.
“Không được, từ bỏ…… Thỏ trắng tiên sinh, quá nhanh ~ a!”
Đột nhiên, nữ hài đứt quãng rêи ɾỉ đột nhiên hét lên 1 tiếng cao vυ't,tiểu huyệt bỗng nhiên phun ra một cột nước ấm áp, thẳng tắp tưới lên qυყ đầυ cực đại của nam nhân. Thỏ trắng cũng đã sớm bị huyệt khẩu kiều nộn hút đến da đầu tê dại, lần này lại thêm dâʍ ŧᏂủy̠ xối xả, côn ŧᏂịŧ rốt cuộc không trụ được nữa mà bùng nổ
Chỉ thấy nam nhân đỉnh eo cực nhanh thao lộng mấy chục cái nữa, mới rên lên một tiếng, run rẩy thật mạnh, côn ŧᏂịŧ hung hăng để ở trong chỗ sâu nhất của tao huyệt, phụt một tiếng đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ đậm đặc rót đầy trong cái động nhỏ
“Nha a……”
“Ân……”
Trong đầu hai người đồng thời đều như có pháo hoa nổ tung, không chịu khống chế thét chói tai. Thiếu nữ cắn răng cảm nhận cao trào sau khi tiểu huyệt kịch liệt co rút, tê dại mà tràn ra rêи ɾỉ.
Nam nhân run rẩy hông, chậm rãi thọc vào rút ra, kéo dài kɧoáı ©ảʍ sau cao trào.
Sau khi lêи đỉиɦ Alice choáng váng tựa hồ nghe đến phốc một tiếng. Nàng mơ mơ màng màng mở to mắt, cư nhiên thấy nam nhân nằm sấp trên người mình thở dốc, trên đỉnh đầu xuất hiện hai cái tai thỏ lông xù
Chờ, chờ một chút, tai thỏ?
Alice chớp chớp mắt, hoài nghi bản thân mình xuất hiện ảo giác.
Lúc này, hô hấp nam nhân bình phục, ngẩng đầu lên, ánh mắt lưu luyến chăm chú nhìn vào nàng: “Thế nào? Loại chuyện này có phải hay không rất thoải mái?”
Khi nói chuyện, một bàn tay hắn cư nhiên còn chưa đã thèm mà nắm lấy một bên vυ' nàng, giống như đứa trẻ chơi món đồ mà nó yêu thích, không hề báo trước xoa nắn thành đủ mọi hình dạng.
Alice bị nam nhân xấu xa đột nhiên bóp núʍ ѵú, khuôn mặt hồng hồng “Ân” một tiếng.
Hắn nhận thấy nàng đang nhìn chằm chằm vào đỉnh đầu mình, sau đó liền duỗi tay ra, quả nhiên sờ đến hai cái tai thỏ.
Hắn thấp giọng cười, tiếng nói khàn khàn gợi cảm: “Dọa sợ tiểu thư ư? Ta cũng không nghĩ rằng lỗ tai sẽ lộ ra ~ chúng ta ở nơi đó cùng con người nơi đây không quá giống nhau, giống như vậy……” Hắn cố ý đĩnh đĩnh hông, côn ŧᏂịŧ nửa cứng nửa mềm ở trong nộn bức liền phát lớn một vòng, khiến Alice “Nha” một tiếng ôm lấy hắn, tiếp tục nói, “giống như hiện tại vậy —— khi làʍ t̠ìиɦ, sẽ căn cứ vào mức độ thoải mái mà hiện ra nguyên hình.”
Alice cực kỳ tò mò hỏi: “Cho nên, thỏ trắng tiên sinh nguyên hình là con thỏ sao?”
“Ân ~” thỏ trắng thấy nàng há miệng nhỏ bộ dáng kinh ngạc, cảm thấy rất đáng yêu, kiềm lòng không được mà hôn một cái, “Ta thật lâu đã không còn hiện ra nguyên hình ~ ngươi cái tiểu huyệt này, thật đúng là cực phẩm trăm năm khó gặp một lần ~”
Alice nghe đến mới lạ, liền không chịu khống chế mà vươn tay nhéo nhéo hai tai thỏ
“Ân hừ……”
Thỏ trắng đột nhiên trầm thấp, côn ŧᏂịŧ đang mềm nhanh chóng cương cứng, ánh mắt ôn hòa trong phút chốc trở nên nguy hiểm: “Không ai nói cho tiểu thư biết lỗ tai thỏ không thể tùy tiện sờ sao?”
Sau đó, nam nhân vô tình chọc đến địa điểm mẫn cảm của Alice, ấn trên cỏ hung hăng thao tiếp.
Sau cao trào, hắn một bên hưởng thụ dư vị còn sót lại, một bên đem núʍ ѵú sưng đỏ của nàng hút đến phát ra âm thanh, tán thưởng nói: “Ta đã từng thao qua rất nhiều tiểu huyệt nhưng không ai có thể so sánh được với tiểu thư~ nói không chừng chờ khi bị dạy dỗ thành thục, ta đây liền không chỉ đơn giản là lộ ra mỗi lỗ tai thỏ như vậy……”
Vừa nói vừa nhớ lại kɧoáı ©ảʍ mất hồn lúc nãy, đồ vật dưới háng lại lần nữa ngo ngoe rục rịch ngẩng đầu, thiếu nữ đột nhiên vặn vẹo.
“Sao vậy? Từ Từ ~ ca ca đang chuẩn bị thao ngươi đây?” Thỏ trắng tϊиɧ ŧяùиɠ lên não, vốn tưởng rằng tiếp theo sẽ vẫn là ngươi tình ta nguyện, một trận hoạt sắc sinh hương, nhưng côn ŧᏂịŧ vừa mới chọc một cái, đã bị nữ hài nhỏ giọng khóc lóc nức nở
“Thỏ trắng tiên sinh…… Đã từng cùng nhiều người khác làm loại sự tình này sao?” Tuy rằng Alice chưa hiểu quy tắc của tình yêu, nhưng tâm tư nho nhỏ của thiếu nữ bị mỹ nam cao lớn tuấn tú cường ngạnh, chiếm hữu đã sớm rung động, du͙© vọиɠ độc chiếm vì vậy mà sinh ra
Nàng tưởng tượng đến cảnh côn ŧᏂịŧ đang cắm trong tiểu huyệt mình, còn muốn thọc vào thân thể nữ nhân khác, đem đối phương giao hoan như vừa rồi nước sốt giàn giụa. Rồi mê muội đè lên trên người hắn hôn lưỡi triền miên, trong lòng liền nổi lên một trận đau đớn.
Alice đột nhiên ôm chặt lấy thân thể nam nhân, đầu nhỏ vùi vào ngực hắn, cúc áo kim loại dán lên da, vừa lạnh vừa cộm rồi nàng lại luyến tiếc buông ra tay.
“Thỏ trắng tiên sinh nếu thích tiểu huyệt ta, vậy chỉ thao một mình ta thôi được không? Alice không muốn thỏ trắng tiên sinh…… làm như vậy với những người khác……” Nói xong, nàng không thầy dạy cũng hiểu mà co rút tiểu huyệt, kẹp chặt thân gậy bên trong.
Thỏ trắng bị tiểu huyệt nữ hài mυ'ŧ cắn thở hốc vì kinh ngạc, cầm lòng không được nắm chặt mông thịt trong tay, nhưng hắn cũng rõ ràng nữ hài đang lo lắng điều gì, hắn bất đắc dĩ sủng nịch mà cười, nhẹ nhàng nâng cằm nữ hài lên, hôn hôn:
“ Alice thân ái ~ nàng phải tin tưởng ta, ngay từ ánh mắt đầu tiên thấy nàng, ta đã hãm thật sâu vào bể tình …… Chỉ cần có thể giống như bây giờ bị tiểu huyệt nàng gắt gao bao vây, ta nguyện ý từ bỏ hết thảy…… Nhưng nếu như nàng đi đến thế giới của ta, sẽ nhận hiện ra rất nhiều chuyện, đều là bắt buộc phải phát sinh……”
Alice thất vọng mà dời ánh mắt bỗng thấy phía gần tay mình có thứ gì đó lấp lánh trên cỏ
“Đó là cái gì vậy?”
Thỏ trắng theo tầm mắt nàng xem xét, đột nhiên như là nhớ tới cái gì, cầm lấy đồ vật kia mở ra xem xét.
Là một chiếc đồng hồ quả quýt vàng rực rỡ.
“Trời ạ, không còn thời gian nữa!”
Thỏ trắng không báo trước đem côn ŧᏂịŧ sớm đã cương cứng đột nhiên rút ra khỏi tiểu huyệt, dâʍ ŧᏂủy̠ theo đó phun tung tóe ra ngoài. Tiểu huyệt rót đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙, bị thao đến đỏ hồng kiều diễm ướt đẫm, vẫn còn co rút trong không khí.
Nam nhân bị cảnh sắc trước mắt hấp dẫn, côn ŧᏂịŧ dựng thẳng lên, trầm thấp mắng một tiếng “Tiểu tao hóa”, gian nan dời mắt đi.
Hắn lấy ra một chiếc khăn tay, trước đem cái mông nhỏ hỗn độn lau sạch sẽ, mặc lại váy vào cho nàng, lúc này mới nhanh chóng đem côn ŧᏂịŧ chính mình lau khô rồi nhét thứ đang cương cứng ấy vào trong quần
“Tiểu thư Alice thân ái, thật xin lỗi vì không thể ở lại bồi nàng, hiện tại ta có công việc quan trọng phải xử lý……” Hắn khom người xin lỗi rồi tạm biệt, đột nhiên lại thấy chiếc qυầи ɭóŧ màu hồng phấn nằm trên cỏ liền vô cùng tự nhiên nhặt lên gấp lại rồi bỏ vào trong túi áo mình.
Thỏ trắng cúi người, cuối cùng nhẹ nhàng hạ một nụ hôn tạm biệt lên gương mặt phấn nộn của thiếu nữ, rồi nhanh chóng xoay người, bước thật nhanh biến mất sau gốc cây.
Alice không biết thành ngữ “Rút điểu vô tình”, nhưng đang khi tình cảm mãnh liệt lại đột nhiên im bặt trống trải , làm nàng cực kỳ bất an. Nàng theo bản năng cử động hai chân sớm đã mềm nhũn, đuổi theo phương hướng Thỏ trắng rời đi
Bởi vì Alice phát hiện, nàng đối với nam nhân cướp đi lần đầu tiên của mình hoàn toàn không hiểu biết gì cả
“Chờ một chút ~ Thỏ trắng tiên sinh……”
Alice phát hiện bản thân mình theo không kịp sải chân dài của nam nhân cơ hồ gấp phát khóc.
Đuổi không kịp có phải hay không sau này sẽ không còn gặp lại?
Alice nhấc làn váy, chật vật mà vòng qua một mớ trở ngại, gắt gao truy đuổi, lại vẫn trơ mắt nhìn Thỏ trắng lắc mình biến mất ở một gốc cây đại thụ.
Nàng thở phì phò, nghi hoặc mà đi dạo vòng quanh gốc cây cổ thụ, nhẹ nhàng gõ gõ thân cây, đột nhiên "kẽo kẹt"
Từ giũa thân cây bỗng xuất hiện một cánh cửa