Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 1504: Thần thú giãy giụa (26)

Ninh Thư kiểm tra lại hết tất cả nhưng thứ mình đã chuẩn bị, nhìn xem có quên cái gì nữa hay không.

Đan dược, lá bùa, đều không có lạc mất.

Ninh Thư vỗ vỗ ngực, sẽ thành công thôi.

Đã lâu rồi không có loại cảm giác thấp thỏm chờ mong vận mệnh tương lai như vậy.

Chân trời dần dần thổi đến một đóa vân kiếp, mang theo uy thế khiến người thấy phải rùng mình.

Ninh Thư bị tỏa định, cảm giác đặc biệt mãnh liệt, cảm giác lôi kiếp như sắp hủy diệt nàng.

Khiến cho trong lòng người ta có áp lực rất lớn.

Ninh Thư hít một hơi thật sâu, nhìn cái vân kiếp ma nhân tiểu yêu tinh này tới gần.

Cuối cùng đóa vân kiếp đen nhánh ngừng lại ở trên đầu Ninh Thư.

Đám mây cuồn cuộn, tựa hồ đã ấp ủ đủ cảm xúc.

Đột nhiên oanh một tiếng trá vang, một đạo lôi điện màu trắng bạc bổ xuống người Ninh Thư.

Ninh Thư vội vàng né tránh lôi kiếp, lôi điện bổ mặt đất, tạo thành một cái hố nhỏ ở trên mặt đất.

Ninh Thư vừa thấy, mặt mày nhảy dựng, lại một đạo lôi điện bổ về phía Ninh Thư, Ninh Thư chạy nhanh né tránh.

Một đạo lôi điện này không đánh trúng Ninh Thư, vân kiếp kịch liệt cuồn cuộn, liên tiếp đánh xuống vài đạo lôi điện dày đặc.

Một đạo lôi điện đánh trúng trên người Ninh Thư, Ninh Thư tức khắc cảm giác thân thể đau như bị xé rách.

Cũng may trước đó đã từng dùng nước lôi thảo tàn phá, nên mức độ chịu đựng của thân thể đã gia tăng, tuy rằng thống khổ, nhưng mà thân thể đã quen với sự thống khổ này rồi.

Đầu Ninh Thư đau như búa bổ, những chỗ thân thể bị sét đánh trúng đều huyết nhục mơ hồ, bốc khói trắng, còn có một cổ hương vị thịt chim nướng.

Lôi điện càng ngày càng dày đặc, Ninh Thư có điểm khiêng không nổi nữa.

Ninh Thư móc ra đan dược nhét vào trong miệng, không lâu sau, đầu óc liền bắt đầu mơ hồ, hành động càng ngày càng thong thả.

Ninh Thư lấy lá bùa ra, niệm chú ngữ, rồi đem dán lá bùa lên trên người mình.

Linh hồn Ninh Thư lập tức bắn ra khỏi thân thể Khổng Lâm.

Không có thân thể bảo hộ, linh hồn Ninh Thư bị bại lộ ra tới, nếu bị một đạo lôi điện bổ vào, thì coi như chơi xong.

Ninh Thư dùng chính linh hồn yết ớt của mình mà ngạnh kháng một kích lôi kiếp, niệm chú ngữ, ẩn nấp thân hình, linh hồn phiêu vào trong mắt trận của Thần Khí.

Linh hồn bám lên trên Thần Khí, bên ngoài lôi kiếp vẫn còn tiếp tục.

Tựa hồ lôi kiếp cảm thấy người nhận độ kiếp này đã chết.

Nhưng vẫn bùm bùm đánh lên thi thể, làm một trận quất xác.

Thật giống như nó đang dùng một nhánh cây chọc chọc thử, xem coi đã chết thật hay chưa, vạn nhất còn sống thì sao.

Ninh Thư xem đến hãi hùng khϊếp vía, rất sợ thân thể huyết nhục yết ớt chịu đựng không nổi trận quất xác.

Lôi điện đánh xuống một lần, thi thể liền run rẩy.

Lại bổ xuống hai cái, tựa hồ xác định đã thật sự đánh chết, vân kiếp mới chậm rãi thu liễm lại lôi điện, chậm rì rì mà bay đi.

Ninh Thư bám ở trên Thần Khí, không dám lập tức đi ra.

Chờ qua một khoảng thời gian, Ninh Thư mới dám rời khỏi Thần Khí, một lần nữa phủ vào trong thân thể.

Vừa tiến vào thân thể, tức khắc trong lòng Ninh Thư ngọa tào một tiếng, mẹ nó đau quá a.

Ninh Thư tiến vào thân thể, liền lâm vào ngủ say, bởi vì hiệu quả của dược giả chết, nên nàng phải ngủ một đoạn thời gian.

May mắn là trước đó nàng đã bố trí trận pháp, sẽ không đến mức bị linh thú khác tha đi.

Nói nữa, địa phương này vừa trải qua lôi kiếp, uy thế của thiên địa trong lúc nhất thời còn chưa tan hết, linh thú không dám chạy vào nơi này đâu.

Ninh Thư cũng không biết mình đã ngủ bao lâu, lúc tỉnh lại, cảm giác cường đại hơn rất nhiều rồi.

Miệng vết thương trên người cũng đã khép lại.

Chịu đựng được thiên kiếp cũng chính là gặp được tân thiên địa, chịu đựng không được thì chính là hồn phi phách tán.

Ninh Thư tỉnh lại, lập tức xem xét tiểu cầu trong ý thức hải.

Không biết có thể giả chết thành công hay không.

Hiện tại nàng xem như là đã chết đi.

Ninh Thư nhìn tiểu cầu trong ý thức hải, tiểu cầu vẫn còn đó, Ninh Thư điều động tinh thần lực cùng linh hồn lực, dũng mãnh bay về phía tiểu cầu.

Lần này tiểu cầu không chấm khai Ninh Thư nữa, Ninh Thư vô cùng nhẹ nhàng mà đem linh hồn của mình tách ra khỏi linh hồn của Ngọc Lưu Li.

Giải trừ khế ước, Ninh Thư cảm giác linh hồn nặng trĩu của mình như được thả bay, nhẹ nhàng vô cùng.

Nàng thắng rồi, nhiệm vụ của nàng đã thành công.

Ninh Thư cảm thấy nhiệm vụ về sau sẽ không thể nào khó hơn cái này.

Ninh Thư thở dốc từng ngụm từng ngụm, trong lòng tràn ngập vui sướиɠ.

Trong Thiên Địa quy tắc, nàng đã chết, chết trong lôi kiếp, hồn phi phách tán.

Khế ước pháp tắc liền không còn, đã được giải trừ.

Tác dụng của đan dược giả chết khiến cho thân thể không còn có một chút hơi thở sống còn, lá bùa có tác dụng đem linh hồn bắn ra khỏi thân thể.

Lá bùa này dùng để đối phó với lệ quỷ khi nó nhập vào thân thể người ta, Ninh Thư lại dùng như vậy, để đem linh hồn của mình bắn ra khỏi thân thể.

Giải trừ được khế ước, Ninh Thư cảm thấy thế giới quá tốt đẹp, tự do quá trân quý.

Ninh Thư nhìn đến một sợi linh hồn của Ngọc Lưu Li đang bay loạn ở trong ý thức hải của Ninh Thư, giống như không tìm thấy được chủ nhân.

Ninh Thư nhìn sợi linh hồn này, đổi chỗ đầu đuôi, nếu Ngọc Lưu Li có thể khế ước, nàng cũng có thể khế ước.

Lúc ở Tàng Thư Các, Ninh Thư cũng biết phải làm như thế nào để lập khế ước.

Ninh Thư đem ý thức của mình dung nhập vào trong sợi linh hồn kia của Ngọc Lưu Li, sau đó ký kết khế ước chủ tớ.

Nhưng mà lần này Ninh Thư là chủ, còn Ngọc Lưu Li là người hầu.

Sau khi ký kết thành công, tiểu cầu to bằng hạt gạo được pháp tắc bảo vệ.

Lần này Ninh Thư có thể nhẹ nhàng tiến vào trong tiểu cầu, có thể dễ như trở bàn tay mà giải trừ khế ước.

Nhưng Ninh Thư không giải trừ liền.

Ninh Thư rút Thần Khí làm mắt trận ra, Thần Khí này là một thanh kiếm.

Là Thần Khí hạ phẩm, chỉ là khó khăn lắm mới thành Thần Khí, nên xem như ngụy Thần Khí.

Nhưng mà cũng thực trân quý.

"Ngươi cũng coi như đã cứu ta một mạng, để hối báo......" Ninh Thư cứa vào ngón tay mình, rồi vẽ trên thân kiếm một tụ linh trận.

Tụ linh trận này có hình tròn phức tạp được ẩn vào trong kiếm.

Có tụ linh trận này, thì linh khí chung quanh sẽ tập trung vào thanh kiếm, tùy thời tùy chỗ mà uẩn dưỡng Thần Khí.

Ninh Thư đem kiếm cắm vào trong vỏ kiếm, rồi lấy hai viên dưỡng thần đan ra ăn.

Vì để làm cho giống thật một chút, nên nàng đã ngạnh sinh sinh mà khiêng một đạo lôi kiếp, hiện tại linh hồn của nàng vô cùng đơn bạc.

Thời điểm linh hồn bắn ra khỏi thân thể, Ninh Thư nhìn thấy linh hồn của mình mà hoảng sợ, trước kia linh hồn nàng cứng cỏi bao nhiêu, nay đơn bạc giống như u hồn bấy nhiêu.

Vì nhiệm vụ này, Ninh Thư thật sự đã phải liều mạng.

Ninh Thư vào trong sơn động để nghỉ ngơi, chờ cho tinh thần no đủ rồi lại trở về.

******

Cùng lúc đó, Ngọc Lưu Li đang ở trong phòng đấu giá chuẩn bị mua lấy dưỡng thần đan, tương đối mắc cười chính là, dưỡng thần đan này là do Ngọc Hùng Phi lấy ra để bán đấu giá.

Ngọc Lưu Li ngồi ở trên ghế lô, đầu tiên là cảm giác thấy mình mất đi liên hệ với Khổng Lâm.

Trong nháy mắt Ngọc Lưu Li nghĩ đến việc có khi nào Khổng Lâm độ kiếp thất bại rồi hay không?

Chỉ khi thần thú khế ước đã chết, thì khế ước chủ tớ mới không tồn tại.

Nhưng mà không lâu sau đó, lại ẩn ẩn có liên hệ lại, xem ra là đã nhịn qua được.

Ngọc Lưu Li thở dài nhẹ nhõm một hơi ở trong lòng, nếu Khổng Lâm thật sự độ kiếp thất bại, nàng sẽ thiếu đi một trợ lực.

Hiện tại linh hồn Ấn Thiên thực nhược, nếu Khổng Lâm chết, những người trong lòng mang ý xấu đó sẽ công kích tập thể nàng cho coi.

Bao gồm cả tên Ngũ điện hạ gì gì kia, còn có Ngọc gia.

Có không ít người ở Ngọc gia trong lòng mang bất mãn đối với nàng, hận nàng đến muốn gϊếŧ chết nàng.

Ngọc Lưu Li nhìn thấy dưỡng thần đan mà Ấn Thiên đang cần ra tới, vội vàng ra giá.

Cuối cùng Ngọc Lưu Li cũng bắt được dưỡng thần đan, bắt được dưỡng thần đan vào trong tay rồi, Ngọc Lưu Li liền ăn hết số dưỡng thần đan đó, hy vọng dưỡng thần đan sẽ có hữu dụng đối với Ấn Thiên.