Nói đến cùng vẫn ôm kỳ vọng đối với Đinh Duyên, điều cơ bản nhất là sự tôn trọng và trung trinh nhưng cả hai điều Đinh Duyên đều không làm được.
Kết quả không phải chỉ có mình mẹ Đinh thương tâm thôi sao.
Kỳ thật Ninh Thư rất muốn nói đừng tự mình làm tổn thương mình.
Biết rõ chồng mình là loại người gì, còn ôm hy vọng còn tự tra tấn mình.
Chân chính buông tay, vân đạm phong khinh, không yêu không oán, chính là có chết ở trước mặt thì vẫn thờ ơ.
"Mẹ, mẹ có muốn dừng tay lại hay không, nếu mẹ thật sự còn luyến tiếc ba, thì làm như vậy mẹ cũng sẽ không vui." Ninh Thư hướng mẹ Đinh nói.
Mẹ Đinh nắm chén trà, "Con sẽ ăn nói như thế nào với ba của con, đã không có tương lai, nên bây giờ làm những việc này, cũng là vì chính chúng ta, vì tương lai của chúng ta."
"Nếu không phản kích, chúng ta sẽ thật sự mặc cho người ta thịt cá."
"Bạch Hàn Mặc đối với chuyện của Đinh Ngưng Điệp thật sự sẽ không để bụng, hơn nữa còn có Bạch gia, chúng ta cần phải có hành động phản kích."
"Chỉ cần chúng ta có tiền, ở chỗ này ngốc cũng không xong, hay là xuất ngoại, nhưng cũng quá cực khổ đi." Mẹ Đinh nói.
Ninh Thư tra hỏi một hồi thì thở dài một hơi nhẹ nhõm, chỉ sợ mẹ Đinh sẽ vì tình yêu mà đầu óc không rõ ràng lắm.
Trong hai người có một người tỉnh táo, không bị sự phẫn nộ làm cho choáng váng đầu óc, sẽ không phát sinh chuyện gì trật đường ray.
"Mẹ có thể nghĩ thông suốt thì tốt rồi."
"Mẹ có cái gì mà nghĩ không ra, vị hôn phu của con đã không còn, mẹ đã không có chồng bên cạnh, con còn có thể nghĩ thông suốt, thì mẹ có cái gì mà nghĩ không ra, nói nữa, ba con cũng không có tốt như vậy, có gì mà không vứt bỏ được."
Ninh Thư: Thật đúng là đồng bệnh tương liên a.
Khó trách cốt truyện đủ tốt để đối phó với Đinh Ngưng Điệp.
Cá chết lưới rách, vấn đề là lực lượng hai bên cách xa quá lớn.
Chỗ dựa của Đinh Ngưng Điệp cơ hồ không ai có thể lay động.
Kết quả như lấy trứng chọi đá.
Điện thoại Ninh Thư rung lên, mở ra liền thấy, là tin nhắn từ bên văn phòng thám tử tư.
Ninh Thư dặn mẹ Đinh nên cẩn thận một chút, nàng phải đi ra ngoài một lát.
Ninh Thư cầm theo túi xách đi xuống lầu, nhìn thấy Đinh Duyên đang tự mình hầm canh gà, chuẩn bị mang theo đến bệnh viện.
Đinh Ngưng Điệp bị đau thành như vậy, sao có thể nuốt trôi.
Đinh Duyên làm như vậy, đa phần vẫn là để cho Bạch Hàn Mặc xem.
Muốn nịnh bợ Bạch Hàn Mặc, khẳng định phải làm cho ra bộ dạng yêu thương con gái.
Bên văn phòng thám tử tư gọi điện thoại tới, nói có bằng chứng Đinh Duyên đi gặp mặt Quý Lộ.
Thật là không dễ đánh giá con người thật của Đinh Duyên.
Trong lòng ông ta chỉ có bản thân mình.
Đinh Duyên nhìn thấy Ninh Thư đi từ trên lầu xuống, hỏi: "Con muốn đi đâu, cùng ba đi thăm em gái con đi."
"Con có việc phải đi, Đinh Ngưng Điệp chắc chắn sẽ đau đến muốn hành hung người, nó vừa nhìn thấy con sẽ kêu to ai u ai da, ai biết nó có cái tật xấu gì." Ninh Thư nói thẳng.
Sắc mặt Đinh Duyên vừa bất đắc dĩ vừa khó coi, "Cái con nha đầu này, thật không biết vì sao con còn muốn nháo như vậy, nháo lên đối với ai cũng đều không tốt."
"Đinh gia với Bạch gia liên hôn, rất nhiều dự án làm ăn đều sẽ suy xét đến phần của Đinh gia."
"Đến lúc đó Đinh gia có thể nhảy lên trở thành hào môn đẳng cấp, không tốt sao, đối với mọi người đây chính là chuyện tốt."
"Có Bạch gia, con cũng có thể tìm được một nhà chồng tốt, chắc chắn." Đinh Duyên hướng Ninh Thư nói, "Nháo như vậy khiến cho người ngoài chế giễu."
Ninh Thư gật gật đầu, "À ha, vị hôn phu biến thành em rể, ai còn dám muốn một đôi giày rách của Bạch Hàn Mặc nha."
Phi, giày rách em gái ngươi a.
Là nữ nhân mà Bạch Hàn Mặc không cần, những người khác còn dám muốn sao?
"Nhìn trái nhìn phải con vẫn là vật hi sinh, hy sinh thì thôi đi, tốt xấu gì cũng cho một cây gậy với củ cà rốt đi, cục tức này không xả được." Ninh Thư nhàn nhạt nói.
"Ba, một câu ba cũng chưa có nói thay con." Ninh Thư nhìn Đinh Duyên, người đàn ông này có thể vì lợi ích, mà từ bỏ vợ con mình.
Cảm giác thấy quan hệ giữa người với người thực đạm mạc, thực mỏng manh.
Vợ chồng với nhau có thể bởi vì một chút sự tình mà trở mặt thành thù, cha mẹ và con gái cũng có thể trở mặt thành thù, căm hận lẫn nhau.
"Chờ chuyện của em gái con giải quyết xong, con nói làm thế nào thì làm cái đó, con muốn bồi thường cái gì cũng được."
"Nhưng ba chỉ có một điều kiện, đó chính là không được nháo, bằng không đừng trách ba không khách khí." Đinh Duyên cầm theo canh gà đi rồi.
Ninh Thư chỉ có thể mặt vô biểu tình, nhún vai, đến gara lái xe đi đến văn phòng thám tử tư.
Thám tử tư đưa cho Ninh Thư một xấp ảnh, người trong ảnh chụp là Đinh Duyên cùng mẹ của Đinh Ngưng Điệp, Quý Lộ ve vãn bên nhau, cử chỉ thân mật.
Ninh Thư nhìn ngày tháng trên ảnh chụp, là chuyện của mấy ngày gần đây.
Thật đúng là rảnh rỗi nha.
Đinh Ngưng Điệp gãy xương, nên Đinh Duyên liền chạy tới an ủi mẹ Đinh Ngưng Điệp?
Theo ảnh chụp, Quý Lộ là một hot girl, dáng người cực hảo, căn bản nhìn qua không giống phụ nữ hơn bốn mươi tuổi.
Hết sức phong vận, có một cái túi da đẹp, chính là trời cao thưởng cơm ăn.
Nhưng nếu đem con gái của Quý Lộ so với bà ta thì hoàn toàn không giống nhau, phong cách không giống nhau, bất quá bản chất giống nhau.
Kỳ thật cảm giác thấy Đinh Ngưng Điệp so với mẹ nàng ta còn thông minh hơn.
Đàn ông đều thích phụ nữ thiện lương ôn nhu, tuy rằng phụ nữ hồ mị khiến đàn ông cảm thấy thực xúc động, nhưng đối với phụ nữ giống như Đinh Ngưng Điệp.
Nghi gia nghi thất, lớn lên lại đẹp, càng có thể khiến cho đàn ông khăng khăng một mực.
Ninh Thư lật xem mấy tấm ảnh, hiện tại Đinh Ngưng Điệp chân đau, ốc còn không mang nổi mình ốc, toàn bộ tâm tư của Bạch Hàn Mặc đều ở trên người Đinh Ngưng Điệp.
Vậy công phá (xuất chiêu) thôi.
Ninh Thư nhận lấy mấy tấm ảnh, đưa tiền cho thám tử tư, bảo hắn tiếp tục theo dõi Quý Lộ.
Ninh Thư cất toàn bộ ảnh vào trong túi xách, ra khỏi văn phòng thám tử tư.
Ninh Thư cầm ảnh chụp về đến nhà, chuyện này cần phải thương lượng với mẹ Đinh trước, trưng cầu ý kiến của mẹ Đinh.
Vì nói cho cùng Đinh Duyên cũng là chồng của mẹ Đinh.
Ninh Thư đưa ảnh chụp cho mẹ Đinh coi, nói: "Con muốn gửi số ảnh này đến mấy tạp chí lá cải, xem như một vụ xì-căng-đan của minh tinh, vì Quý Lộ cũng là một minh tinh, dù hiện tại đã rời khỏi giới giải trí."
"Những chuyện bát quái loại này thường rất được yêu thích, đặc biệt là kiều nữ và đại gia."
Đây chỉ là mới bắt đầu.
Mẹ Đinh nhìn mấy tấm ảnh, rồi đưa lại cho Ninh Thư, nhàn nhạt nói: "Con muốn làm cái gì cũng được."
Ninh Thư ừ một tiếng, xử lý mặt của Đinh Duyên ở trên máy tính một chút.
Để mặt ông ta nhìn hơi mơ hồ một chút, không rõ là ai.
Trực tiếp chói lọi nhìn ra là ai thì còn gì là ý tứ, mọi người cùng nhau đoán xem là ai mới có ý tứ nha.
Ảnh chụp này không phải Photoshop, nhiều lắm là xử lý ảnh có mặt Đinh Duyên.
Nói cho cùng kẻ có tiền cặp kè với kiều nữ giới giải trí mới xứng nha, chính là lão đại gia mặt cười.
Ninh Thư chia ảnh ra gửi cho mấy tạp chí lá cải, hơn nữa còn chọn tạp chí lớn nhất giới giải trí.
Vì tạp chí nhỏ, Bạch Hàn Mặc chỉ cần nói một câu là có thể phá sản, so với loại tạp chí lớn này sẽ không có như vậy.
Có thể đăng đủ các loại tin nóng, đăng tin nóng nhà người ta còn không hề hấn gì, chứng tỏ phía sau tờ tạp chí này có bối cảnh.
Rải cho mỗi tờ tạp chí thêm số tin nóng khác nhau, kiểu như nữ minh tinh Quý Lộ được phú hào bao dưỡng từ khi nào, còn sinh được một đứa con gái.
Ninh Thư cũng không nói ra đứa con gái này là ai.
Ninh Thư gửi kèm theo ảnh chụp, bên phía tạp chí liền trả lời lại rất nhanh, nói rằng cảm ơn Ninh Thư đã cũng cấp tư liệu.
Muốn gửi trả Ninh Thư một chút tiền.