Tề Nhiên tức giận, nắm chặt tay, lần đầu tiên anh cảm thấy tôn nghiêm của mình bị sỉ nhục. Quá mất mặt, anh vẫn nên nhanh chóng cưới Lưu Sở Họa làm vợ thì hơn. Bởi vì, ở trước mặt vợ của mình, chuyện gì cũng có thể coi là truyện bình thường, không cần ngụy trang bản thân thành người khác, thoải mái làm những việc mình muốn làm.
Mặc dù, anh nghĩ như thế, nhưng thật ra trong lòng vẫn muốn trở về gặp cô.
Tề Nhiên luôn muốn trở về làm hòa với cô, đáng tiếc gần đây anh có quá nhiều việc, rất bận rộn, còn Lưu Sở Họa thì bận tham gia một vài chương trình truyền hình và cùng đoàn làm phim « Giấc mộng tình yêu » chạy quảng cáo. Cho nên, đến tận lúc hai người cùng tham gia một chương trình giải trí, mới có cơ hội thấy mặt nhau.
Chương trình này tên là 《 Chạy ngay đi 》, là một chương trình thực tế, nam nữ già trẻ đều thích xem, hiện giờ đã là mùa thứ năm, vẫn duy trì ratings siêu cao như cũ, phá vỡ mốc ba đều là chuyện bình thường.
Lúc Tề Nhiên mới vào nghề được hai năm đã từng tham gia chương trình này một lần, cũng ngẫu nhiên xem qua mấy mùa, đối với kịch bản của chương trình này hoàn toàn hiểu rõ. Chính vì thế cho nên, hôm nay bắt đầu từ lúc ngồi trên xe, anh đã dự cảm có điều không lành sắp xảy ra, cảm thấy tổ tiết mục nhất định sẽ không tốt bụng đến mức để cho anh và Lưu Sở Họa ở chung một đội.
Quả nhiên, tới lúc chia đội, Lưu Sở Họa và Tề Nhiên không ở cùng một đột. Khách mời cố định của chương trình 《 Chạy ngay đi 》 luôn là bảy người, gồm sáu nam, một nữ. Lần này, ngoài hai người bọn họ, tổ tiết mục còn mời thêm năm vị nữ minh tinh khác. Sáu cô gái vừa vặn hợp với sáu nam khách mời cố định trở thành sáu đội, dư lại một vị nữ sĩ liền cùng Tề Nhiên trở thành một đội.
Điều khiến anh không vui nhất chính là, trong quá trình chơi trò chơi không tránh khỏi sẽ có ôm ôm ấp ấp, điều này liền đại biểu cho, không chỉ chính anh phải cùng người phụ nữ khác tiếp xúc thân mật, mà anh còn phải nhìn thân thể của Lưu Sở Họa dính lấy thân thể của người đàn ông khác ở ngay trước mắt.
Đây quả là một sự kiện đặc biệt để khảo nghiệm tính nhẫn nại của anh.
Tề Nhiên gượng cười đi thay đồng phục của đội mình, nghĩ thế nào thì anh cũng cảm thấy mình đã đưa ra một quyết định sai lầm.
Mặc dù anh là người háo thắng, nhưng dưới tình huống như vậy, anh không thể nào tập trung vào trò chơi, tí tí lại ngẩng đầu liếc mắt ngó Lưu Sở Họa. Cộng sự của cô tên là Cao Dật, năm nay anh ta mới vừa tròn 30 tuổi, diện mạo tuấn tú, vốn là ca sĩ, sau này dần dần hết hot, nếu không phải may mắn trở thành khách mời cố định của 《 Chạy ngay đi 》 , hiện giờ chắc không còn ai nhớ tới anh ta.
Anh ta cúi đầu nói gì đó với Lưu Sở Họa. Cô vừa làm động tác khởi động vừa cùng anh ta nói cười, thái độ rất ôn hòa.
“Cao Dật, anh không cần lại trêu đùa Sở Họa tiểu muội muội, Tề Nhiên đang nhìn anh chằm chằm đó.” Văn Phán Lan nói lớn tiếng một câu, duỗi tay ôm bả vai, giả bộ bị lạnh đến run người. “Các anh không biết đâu, nãy giờ, đứng ở bên cạnh Tề Nhiên, tôi luôn cảm thấy xung quanh có một cổ khí lạnh đang bùng phát, quá khủng bố.”
Nghe vậy, Cao Dật và Lưu Sở Họa cùng nhìn về phía Tề Nhiên, không biết có phải vì hiệu quả của tiết mục hay không, Cao Dật liền nhướng mày, duỗi tay ôm lấy Lưu Sở Họa, cười ha ha đáp, “Dù sao tôi cũng không cảm thấy, thật vất vả mới có cơ hội, còn không cho cẩu độc thân như tôi phản kích một lần sao.”
Lưu Sở Họa phối hợp cúi đầu, ngượng ngùng cươi. Mọi người ở xung quanh cười ầm cả lên, cũng không biết đã chọc trúng dây thần kinh nào của bọn họ, Tề Nhiên miễn cưỡng rặn ra một nụ cười, rõ ràng rất mất tự nhiên.
Lưu Sở Họa nhìn anh một cái, lần này, cô thật sự muốn cười. Biểu cảm lúc này của anh, khi chiếu ở trên ti vi, nhất định sẽ bị chỉnh sửa, đính kèm dòng chữ “Rất không vui nha, nhưng vẫn cứ phải giả vờ mỉm cười” ở trên đầu.
Quả nhiên, tới lúc tiết mục được phát sóng, biểu cảm dối trá giả vờ cười của anh bị sửa thành một cái meme siêu buồn cười. “Ha ha ha, tiểu thiếu gia tức giận nga.” “Không khóc không khóc, tiểu thiếu gia tự nhủ, chúng ta tuyệt đối không khóc.” “Nếu ánh mắt có thể gϊếŧ người, trên người Cao Dật hẳn là đã cắm vô số thanh đao.”
Vì thế mà người có biểu cảm một màu như Tề Nhiên, lại nhận thầu toàn bộ những chỗ buồn cười của chương trình.
“Một, hai, ba bắt đầu!” Sau tiếng hô ra lệnh của đạo diễn, Tề Nhiên trơ mắt nhìn Cao Dật bế ngang Lưu Sở Họa lên, hướng phía trước đi vượt qua mình, trong lúc anh ngây người đã bị tụt lại phía sau.
Cánh tay của Cao Dật chỉ hơi dùng sức, Lưu Sở Họa tự mình lấy đà lướt qua thanh chắn, ở trên đệm đỡ lộn một vòng, dùng tốc độ cực nhanh đứng lên, không đợi Cao Dật đi đến trước mặt mình, đã bật người về phía trước, nhảy lên lưng anh ta.
Tề Nhiên nổi giận đùng đùng mà nhìn bóng dáng của hai người kia, nặng nề hất cô gái cùng đội ra.
“Ai da.” Văn Phán Lan kêu rên một tiếng, ở trên mặt đệm lăn một vòng thật lớn, mới mơ mơ màng màng bò dậy, quay đầu mới phát hiện, lan can đã bị bọn họ làm rơi.
Đến lúc, đội của anh tham gia đến nhiệm vụ thứ hai, Văn Phán Lan ngồi ở trên cổ anh cố sức mà ăn bánh quy treo ở trước mặt mình, thì Cao Dật đã lôi kéo tay của Lưu Sở Họa tới đích. Bọn họ liếc mặt nhìn nhau cười, cùng đập tay ăn mừng.
Văn Phán Lan duỗi thẳng cổ vẫn không với tới cái bánh, cô đập đập lên bả vai của Tề Nhiên, “Tôi với không tới, anh có thể dịch sang bên cạnh một chút.”
Tề Nhiên không hề phản ứng lại.
“Tề Nhiên, anh dịch lại đây một chút đi.” Văn Phán Lan ôn nhu nói, dùng chân nhẹ nhàng đâm đâm vào ngực của anh. “Tề Nhiên, Tề Nhiên?”
“Anh đi sang bên phải cho tôi!” Cuối cùng, cô ta không nhịn được nữa, rống lớn một tiếng.
Người hâm mộ vui vẻ mà xoát mưa đạn một nửa màn hình. “233333333” “Ha ha ha, thiếu gia rất ngốc nha.” “Tâm của anh ấy đều bay đến trên người của Họa Họa rồi.”
“Nội tâm của Tề Nhiên hiện tại: A a a Họa Họa bị người đàn ông khác ôm, a a a Họa Họa bị người đàn ông khác bế, a a a Họa Họa bị người đàn ông khác cầm tay nhỏ.” “Nhìn thiếu gia ngơ ngơ ngốc ngốc ra như thế, Lan Lan cũng không nhịn được mà nổi điên lên.
“Aa.” Tề Nhiên thu hồi ánh mắt, rốt cuộc dịch sang phía bên phải một chút, lúc ấy, Văn Phán Lan mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng không đợi cô ta tiếp tục nỗ lực, đạo diễn tuyên bố vòng thứ nhất của trò chơi kết thúc.
Lưu Sở Họa mỉm cười nhìn Tề Nhiên, “Còn ngốc ở chỗ đó làm gì, mau xuống dưới đi, kết thúc rồi.”
Đạo diễn tổ cầm loa hô to: “Đội xanh thắng lợi, mời Lưu Sở Họa và Cao Dật ngồi ở một bên, những người còn lại trở về điểm xuất phát.”
Tề Nhiên mím môi, trấn định thả Văn Phán Lan xuống dưới, hoàn toàn không cảm thấy mất mặt.
Lưu Sở Họa quay đầu, bụm mặt cười.
Trò chơi tiếp theo bắt đầu, không còn bị Lưu Sở Họa quấy nhiễu, Tề Nhiên quả nhiên là đầu tàu gương mẫu, đạt được vị trí thứ nhất. Nhìn qua, anh cũng không có biểu cảm vui sướиɠ, mặt vẫn không có biểu cảm đi về chỗ trống ở bên cạnh Lưu Sở Họa, ngồi xuống.
Lưu Sở Họa duỗi tay xoa xoa đầu anh, biểu cảm của cô ôn nhu đến nỗi giống như trấn an, dỗ dành một con mèo đang giận dỗi.
Tề Nhiên hừ nhẹ vài tiếng, biết bản thân mình vẫn còn ở trước máy quay, nên anh cũng không lộ ra biểu cảm như mọi khi. Chỉ là, có lẽ anh còn không ngờ rằng, fans của anh đã sớm biết khuôn mặt thật phía sau vẻ bề ngoài lạnh lùng ấy, họ còn vui sướиɠ mà tạm dừng video, phát weibo khen anh thật sự quá đáng yêu!
Mặc dù, đã tự trấn an bản thân một lần, nhưng Tề Nhiên vẫn cứ tích tụ một bụng tức, anh tự nhủ lúc đi xé biển tên của đội khác sẽ phát tiết hoàn toàn!
Cho nên, biểu hiện của anh cực kỳ hung hãn, dường như anh không cho bất kỳ ai mặt mũi. Khi cảnh quay này còn chưa bắt đầu được mười phút, nhân lúc người khác đang tìm vật phẩm chỉ định của nhiệm vụ, anh đã vội vàng đi xé biển tên của thành viên đội khác, người đầu tiên bị anh đánh lén, chính là Cao Dật.
Lúc Lưu Sở Họa đang chăm chú tìm đồ vật, nghe thấy thông báo “Cao Dật out”, cô không hề ngạc nhiên, chỉ chớp chớp mắt, bình tĩnh nói: “Còn sớm hơn trong tưởng tượng của tôi một chút.”