Chương 8: Sợ sẽ chết trong ảo tưởng của chính mình
Trans: Vivians2
***
Chu Du không khỏi tò mò hỏi anh: "Anh chơi thứ này có thấy sướиɠ không? Có phải sẽ hút lấy gậy thịt của anh không?"
Triệu Kinh Dư nghe vậy, sờ lên chiếc cốc thủ da^ʍ trong tay nói: "Chắc chắn không khít chặt như lỗ nhỏ của em đâu. Giá mà được đút vào trong âʍ ɦộ em thì quá sướиɠ. Vừa rồi say mê cắm vào như vậy, có phải đang tưởng tượng cây gậy của chồng đâm vào bên trong âʍ ɦộ của em không?"
Sở thích gọi nhau là vợ chồng của hai người chỉ xảy ra trong trường hợp này. Gọi như vậy có thể làm tăng ham muốn tìиɧ ɖu͙© của cả hai.
Chu Du đang chơi rất vui nên càng muốn nhiều hơn nữa, nghe anh nói cũng gật đầu, dùng hai tay mở môi âʍ ɦộ ra cho anh xem, nói tiếp: "Đúng vậy, muốn cây gậy to dài của chồng đút vào bên trong, chơi lỗ nhỏ của người ta mới có cảm giác."
"Chỉ cần tưởng tượng đến gậy thịt của chồng đâm vào bên trong vợ đã thấy sướиɠ muốn chết."
"Chồng nhanh đâm vào trong vợ đi..."
"Thích được chồng chơi huyệt..."
"Dươиɠ ѵậŧ của chồng to quá a a..."
"Chồng sắp đâm rách lỗ nhỏ vợ rồi a ưm a..."
Cô rêи ɾỉ quá lẳиɠ ɭơ, Triệu Kinh Dư nghe mà dươиɠ ѵậŧ càng cương cứng hơn.
Mẹ nó!
Đồ lẳиɠ ɭơ này, tiếng rên quá gợϊ ȶìиᏂ.
Đúng là dâʍ đãиɠ cần được chơi huyệt.
Lúc này anh chỉ hận mình không thể đi đến trước mặt cô, chộp lấy cô điên cuồng chơi nát huyệt một trận.
Mới chỉ dùng dươиɠ ѵậŧ giả đã có thể làm cô thoải mái như vậy, nếu cây gậy thịt của anh đút vào thì lỗ nhỏ của cô sẽ còn sướиɠ đến mức nào?
Cây gậy của anh to hơn gậy điện đó rất nhiều, nếu thật sự đâm vào trong, không biết lỗ nhỏ khít chặt của đồ lẳиɠ ɭơ này có chịu được không nữa.
Chu Du liên tục nói lời cợt nhả, gợϊ ȶìиᏂ, cảm giác đến rất nhanh, không bao lâu sau đã cao trào, ào ạt phun nước, bắn hết lên trên mặt gối.
Cô chậm lại, nhưng gậy điện vẫn cắm trong lỗ nhỏ.
Người đàn ông bên kia theo dõi cô cao trào, hỏi cô: "Sướиɠ đến mức trợn mắt?"
Chu Du gật gật đầu, dáng vẻ đong đưa bị anh nhìn thấy. Cô gật đầu vì bản thân mình đã sướиɠ đến mức trợn mắt.
Triệu Kinh Dư cũng sắp lêи đỉиɦ rồi, cảm giác sắp cao trào ập đến, anh hướng dẫn cô: "Rút dươиɠ ѵậŧ giả ra, tưởng tượng ngồi trên mặt anh, lắc mông, ấn lỗ nhỏ vào mặt anh."
Chu Du đang chìm đắm trong kɧoáı ©ảʍ cao trào, đầu óc trống rỗng, nghe được mệnh lệnh của anh, cô ngoan ngoãn nghe lời, vặn vẹo mông, kéo gậy điện ra, sau đó lắc mông, cọ vào gối mà thủ da^ʍ.
Vừa tê dại vừa thoải mái, càng thêm kí©ɧ ŧɧí©ɧ, chân cô đều đã nhũn đến tê rần.
Triệu Kinh Dư nhìn dáng vẻ sung sướиɠ của cô cũng lêи đỉиɦ, tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn ra, tất cả đều lao vào trong cốc thủ da^ʍ.
Anh rút dươиɠ ѵậŧ ra ngoài, sướиɠ không tả nổi.
Dâʍ ɖị©ɧ của Chu Du đã làm chiếc gối ướt đẫm.
Cô thoải mái ngồi trên gối, nhìn anh xuất tinh.
Một lúc sau, hai người dừng lại.
Có rất nhiều lúc, Chu Du rất muốn hỏi anh, liệu mối quan hệ của hai người sẽ tiếp tục như thế này mãi mãi hay một ngày nào đó, hai người sẽ gặp gỡ nhau bên ngoài, nếu phù hợp còn có thể tính đến chuyện kết hôn và sinh con.
Nhưng người đàn ông bên kia không nhắc đến, cô cũng không thể nói thẳng ra được, con gái thì vẫn phải dè dặt một chút.
Hơn nữa, cô cũng sợ, sợ mình sẽ chết trong ảo tưởng của bản thân, sợ anh không phải kiểu người cô thích, hoặc cô không phải kiểu người anh thích.
Một khi như vậy, sau khi hai người gặp nhau sẽ không thể quay trở lại như trước nữa.
Bây giờ, cô vẫn đang rất hưởng thụ bầu không khí yêu đương kiểu này.
Cứ tiếp tục như vậy cũng được, dù cô sao vẫn còn trẻ.
Người đàn ông bên kia sau khi cao trào xong thì offline, nói là có việc bận.
Chu Du sau cao trào cũng mệt mỏi, tắm rửa xong, thay gối khác, cô cũng đi ngủ luôn.
Sáng hôm sau Chu Du đi làm, cô đón các bạn nhỏ ở cổng trường.
Cô rất thích dạy học ở nhà trẻ.
Các bạn nhỏ mẫu giáo ngoan hơn các bạn nhỏ mới vào tiểu học nhiều, ít nhất sẽ không khóc lóc đòi bố mẹ.
Cô nhìn thấy Tề Tây Tây bước xuống xe, theo sau là cậu của cô bé, chính là anh chàng đẹp trai cô đã nhìn thấy ngày hôm qua.