Thật ra Hứa Luân đã sớm muốn tìm cơ hội thổ lộ với Trình Duy, nhưng anh lại vẫn luôn vội vàng học tập, rất ít khi có cơ hội ở chung cho nên lần này…
Hứa Luân âm thầm con khóe miệng, hôm nay hắn cần phải ăn anh trai cùng cha khác mẹ này vào bụng, khiến Trình Duy không thể ra lý do cự tuyệt mình.
Dưới sự thúc dục của Trình Duy, Hứa Luân cực kỳ nghe lời, sau khi ăn xong cơm chiều thì anh giúp hắn ôn tập lại bài tập rồi đi làm việc của mình. Trình Duy sắp tốt nghiệp đại học, không riêng gì việc chuẩn bị luận văn tốt nghiệp, còn phải chuẩn bị thi lên thạc sĩ, cả ngày đều vội đến sứt đầu mẻ trán, cho nên anh đi nghỉ ngơi sớm.
Đúng lúc này, Hứa Luân nhẹ nhàng đẩy cửa phòng anh trai ra, nhìn chăn đang nhô lên một khối thì tay chân nhẹ nhàng đi qua, hắn nhấc chăn của Trình Duy lên, tuy rằng Hứa Luân rất quen thuộc với anh, nhưng lại chưa bao giờ quan sát Trình Duy gần như vậy, đặc biệt là sau khi anh trai thành niên.
Sau khi thành niên, Hứa Luân cảm thấy đối phương đang cố tình trốn tránh mình, nghĩ đến hắn, hắn ngay lập tức cảm thấy bất mãn, tuy rằng Trình Duy và Hứa Luân là anh em cùng cha nhưng diện mạo lại khác nhau một trời một vực.
Tuổi Hứa Luân còn nhỏ, nhưng dáng người lại cao lớn, mới vừa tròn mười tám tuổi mà đã cao hơn một mét tám, hơn nữa bình thường hắn còn thích vận động, cơ bắp trên người cân xứng rắn chắc.
Mà Trình Duy lại hoàn toàn khác biệt, có lẽ do anh là người song tính nên dáng người tinh tế hơn đàn ông cùng tuổi, tuy rằng một mét bảy lăm không tính là quá lùn nhưng so với Hứa Luân lại có vẻ xinh xắn lanh lợi, mà khuôn mặt anh cũng tương đối thanh tú, làn da trắng nõn khiến người khác muốn sờ lên.
“Ưm…”
Bị xốc chăn lên khiến Trình Duy cảm thấy có chút lạnh, cơ thể khoong khỏi rụt rụt, quần áo ở nhà hơi mỏng đỉnh cao cũng phập phồng theo nhịp thở, khiến Hứa Luân hô hấp nặng nề hơn.
Đại khái là Trình Duy cũng không nghĩ đến Hứa Luân sẽ vào phòng mình lúc nửa đêm, hơn nữa vì đi ngủ, nên anh đã cởi bó ngực ra, bầu ngực cao cao phập phồng kia khiến thân dưới Hứa Luân cứng lên.
“Anh, anh muốn giấu em đến khi nào?”
Hứa Luân vừa cởi nút áo Trình Duy, vừa nghĩ nếu anh tỉnh lại thì sẽ thế nào, là vui sướиɠ hợp hoan hay là bị mình cưỡиɠ ɠiαи?
Nghĩ đến bị dáng anh trai khó lên khi bị mình ȶᏂασ, Hứa Luân ngay lập tức cảm thấy dươиɠ ѵậŧ mình càng cứng hơn, hận không thể hung hăng cắm vào hoa huyệt của Trình Duy.
Nhưng mà hắn vẫn luôn chịu đựng, dù sao thì đây cũng là lần đầu tiên của hai người, cần để lại một chút ký ức tốt đẹp không phải sao?
Hứa Luân tay chân nhẹ nhàng cởi một nút áo, bầu ngực cũng nhảy ra trong chớp mắt. Nhìn qua thì vυ' Trình Duy còn lớn hơn Hứa Luân nghĩ, cũng không biết bình thường anh giấu như thế nào, thế mà lại không thể nhìn ra bất kỳ manh mối nào hết.
Trình Duy còn đang trong giấc ngủ mơ hồ cảm thấy không thích hợp, cái loại cảm giác ngực trầm trọng rồi lại vô cùng thoải mái, anh đương nhiên biết là cái gì, nhưng tiềm thức Trình Duy lại cho rằng mình đang ngủ, cho nên anh chỉ nghĩ đây là một giấc mộng xuân khiến người thoải mái, bởi vì có nhận tri như vậy nên phản ứng của Trình Duy càng thêm lớn mật một chút, anh thoải mái rêи ɾỉ thành tiếng.