Editor: Nguyetmai
“Đúng đúng đúng, Mộc đại ca nói cực kỳ đúng, trước tiên mua lại trứng điểu sư này, đến lúc đó cũng có thể kiểm chứng ánh mắt của huynh, để cho đám người không có mắt của Mộc gia nhìn.” Hi Phàm quá đỗi vui mừng, tiếp tục thêm dầu vào lửa. Hắn ta biết Mộc Hàn Yên để ý nhất là cái gì, không phục nhất là cái gì, những lời này vừa hay có thể đâm trúng điểm yếu của Mộc Hàn Yên.
“Được, vậy ta sẽ mua lại quả trứng điểu sư này.” Mộc Hàn Yên đã mơ hồ đoán được gì đó, nhưng cũng tin rằng sự việc chắc chắn sẽ không đơn giản như vậy, bèn giả bộ bày ra dáng vẻ động tâm nói.
“Đợi đã, ngươi nói mua liền mua, dựa vào cái gì a, công tử đây cũng nhìn trúng quả trứng điểu sư này, muốn mua, trước tiên qua được cửa công tử đây rồi hãy nói.” Đúng lúc này lại có người nhảy ra, chính là Nguyên Thiên Ba, Nguyên đại công tử bột.
Mộc Hàn Yên mỉm cười, quả nhiên nàng không đoán sai, phía sau Hi Phàm còn có người khác.
Vừa thấy Nguyên Thiên Ba, Mộc Hàn Yên liền đoán được ngọn nguồn sự việc.
Lần trước Nguyên Thiên Ba cũng đấu giá Hỏa Cẩm Lan với mình, ra giá tiền rất cao, cuối cùng lại đấu được hàng giả, khẳng định nuốt không trôi cục tức này, vì vậy mới tìm cách làm một quả trứng điểu sư giả, muốn gài bẫy cho mình mắc lừa.
Nhưng không biết quả trứng điểu sư được làm từ đâu, hoàn toàn không nhìn ra vết tích làm giả, ngay cả Khúc Sơn Linh kiến thức rộng rãi ánh mắt hơn người cũng phán đoán là thật, chỉ là cảm thấy có chút không đúng mà thôi.
Nếu là mình u mê của kiếp trước, đúng là sẽ bị mắc lừa, nhưng bây giờ thì…
Mộc Hàn Yên âm thầm cười nhạt: Nguyên Thiên Ba, ngươi đã ngại nhiều tiền bỏng tay, thế thì ta lại bẫy ngươi lần nữa vậy.
Lúc này Mộc Hàn Yên cũng không biết, bản thân mình đoán không hoàn toàn chính xác, có điều không liên quan, sự việc luôn có thời khắc chân tướng rõ ràng. Trên thực tế, người nào đó trốn trong đám đông đang kích động mong chờ thời khắc này. Nàng ta đã chuẩn bị sẵn sàng, chỉ cần Mộc Hàn Yên đưa ra giá cao đấu giá quả trứng chim cút này, nàng ta sẽ nhảy ra trước mặt mọi người nói rõ chân tướng, sau đó dùng hết khả năng chê cười Mộc Hàn Yên, làm nhục hắn, khiến hắn trở thành trò cười của thành Hắc Thạch một lần nữa.
Hơn nữa nàng ta đã thương lượng kỹ với hai người Nguyên Thiên Ba và Hi Phàm rồi, lần này nhất định phải cắn chết không buông, giá tiền cao bao nhiêu đẩy cao bấy nhiêu, hắn không trả được tiền thì chỉ có thể thiếu nợ, Mộc Duệ An biết được chân tướng nhất định sẽ giận dữ, không cẩn thận còn đánh gãy chân hắn.
Nghĩ đến dáng vẻ tập tễnh sau này của Mộc Hàn Yên, Triệu Tứ tiểu thư không nhịn được suýt chút nữa bật cười thành tiếng.
“Cái gì, Nguyên công tử, ngươi lại muốn đấu giá với bổn công tử, bài học lần trước còn chưa đủ sao?” Mộc Hàn Yên châm chọc nói.
“Hừ, lần trước là do ta trúng gian kế của ngươi, lần này trứng điểu sư là hàng thật giá thật bày ở trước mắt, ta còn không tin ngươi có thể chơi đến mức nào. Ngoại trừ so nhiều tiền ngươi còn có thể làm gì, đáng tiếc, lần này công tử đây chính là muốn dùng tiền đập chết ngươi.” Nguyên Thiên Ba bị Mộc Hàn Yên chọc đúng chỗ đau, sắc mặt hơi đỏ lên, bộc lộ sự tức giận nói.
“Được, vậy cứ so xem ai nhiều tiền hơn, Tôn quản sự, bắt đầu đi.” Vẻ mặt Mộc Hàn Yên không phục, nói với Tôn quản sự.
Người hiểu Mộc Đại công tử quần áo lụa là đều biết, Đại công tử tức giận sẽ lại muốn cháy túi.
“Thứ được cho là trứng điểu sư này còn chưa trải qua giám định, mọi người chắc chắn sẽ đấu giá bây giờ sao?” Từ đầu tới cuối, Tôn quản sự không quên việc chi phí giám định, thấy bọn họ lại vội vã đấu giá giống lần trước, hắn ta không cam lòng nói.
“Chỉ cần không phải kẻ mù đều nhìn ra được trứng điểu sư này không phải là giả, còn giám định cái gì, mau bắt đầu đi.” Hi Phàm không nhẫn nại nói.
Thấy Mộc Hàn Yên bị kích động, hắn ta rất sợ đêm dài lắm mộng làm hỏng chuyện tốt.