Đường Cửu Cửu nghe thấy lời của anh, tâm trạng bỗng nhiên có hơi phức tạp, Phượng Cẩn Niên xem như một người cha tốt, vì con trai mà đồng ý cưới một người phụ nữ hoàn toàn không có cảm tình.
“Tôi ký.”
“Tôi khuyên cô nên suy nghĩ cẩn thận, chức vụ bà Phượng không phải ai cũng có thể đảm nhiệm, một khi cô đã ký tên, thì không còn đường nuốt lời đâu.”
“Không có gì để suy nghĩ cả, anh có thể vì con trai mà lấy một người phụ nữ không có tình cảm, tôi cũng có thể vì thằng bé gả cho một người đàn ông tôi không yêu!” Đường Cửu Cửu lấy tờ giấy thỏa thuận kết hôn bên trong ra, trực tiếp tìm đến chỗ chữ ký ký tên mình lên.
Đối với sự ngay thẳng của cô, ngược lại Phượng Cẩn Niên có hơi ngoài ý muốn: “Tôi còn nghĩ rằng năm đó cô đưa con cho tôi, là bởi vì chán ghét thằng bé, không muốn thằng bé.”
“Dĩ nhiên không phải, Diệc Thần ốm yếu, phải nuôi dưỡng thật tốt mới có thể sống, tình hình lúc đó của tôi chắc hẳn anh cũng đã điều tra qua, tôi không có năng lực đó.” Đường Cửu Cửu không hèn mọn không cao ngạo nói.
“Nói ngu xuẩn và nghèo nàn đến trong sạch thoát tục như vậy, cô là người đầu tiên.” Phượng Cẩn Niên lạnh giọng mỉa mai, tuy nói lời như vậy, nhưng cô có quyết đoán như vậy, ngược lại làm anh có chút nhìn bằng con mắt khác.
Cô biết rõ hoàn cảnh của mình, không cố tỏ vẻ mà nuôi nấng con, mà là rất quyết đoán đưa đứa trẻ ốm yếu giao cho anh nuôi dưỡng.
Điểm này ngược lại làm anh khá tán thưởng.
Đường Cửu Cửu: “Đừng khinh thiếu niên nghèo!”
“A~ hình như bây giờ cô cũng rất nghèo!” Ánh mắt Phượng Cẩn Niên nhìn cô từ trên xuống dưới, quần áo giày cả người kém chất lượng, nếu không dựa vào gương mặt xinh đẹp và khí chất, vậy thật sự là vô cũng thê thảm.
“...”
Đường Cửu Cửu nghe thấy lời ngứa đòn của anh, nắm tay lập tức đã cứng!
Mẹ ơi, cô còn có cách gì, người ta trọng sinh mang bàn tay vàng đều có thể làm nữ chính có tiền lại có quyền, riêng cô vẫn là người bị cái nghèo dồn ép, nuôi hai người con gái còn phải đi làm thuê.
Phượng Cẩn Niên đặt một tấm thẻ màu đen lên trên bàn, lạnh giọng nói: “Bây giờ tốt xấu gì cô cũng là bà chủ nhà họ Phượng, đừng làm cho tôi mất mặt xấu hổ quá!”
Đường Cửu Cửu nhìn tấm thẻ màu đen, hai mắt tỏa sáng, nắm tay cứng rắn lập tức mềm đi: “Ngài Phượng anh cũng khách sáo quá rồi, ít nhiều cho chút sinh hoạt phí là được, cho tôi tấm thẻ không giới hạn chi phí như thế này, tôi sợ sẽ quẹt làm anh phá sản.”
Ngoài miệng rất khách sáo, tay lại rất thành thật, “vèo” một cái đã cầm tấm thẻ qua, còn để lên mũi ngửi, ừm, đây là mùi vị của tiền bạc.
Thơm~
Quá thơm~
Phượng Cẩn Niên: “...”
Tại sao anh lại cảm thấy bản thân đã lấy một người phụ nữ tham của?
Bỏ đi, dù sao cũng là mẹ ruột của Diệc Thần, chỉ cần đối xử tốt với Diệc Thần là được.
Chỉ là xem ra bây giờ, cô có thể thật lòng đối xử với con hay không, anh vẫn phải quan sát tiếp.
“Có lẽ Diệc Thần về đến nhà rồi, cô tự nghĩ xem giải thích nguyên nhân tại sao cô biến mất mấy năm nay cho thằng bé đi, còn có, lấy tiền của tôi thì phải làm tốt chuyện trong phần của bà Phượng, tôi không hy vọng nhìn thấy những tin đồn lung tung trước kia của cô!” Phượng Cẩn Niên nhắc nhở cô.
“...”
Đường Cửu Cửu đứng hình, cũng bị lời nói của anh làm cho giật mình, cái… cái gì? Đây thật sự là chỗ người nắm quyền nhà họ Phượng ở sao? Chỉ là một biệt thự ba tầng nhỏ bé như vậy?
Đột nhiên trong lòng cô có hơi hoảng sợ, con trai sắp về, cô phải làm thế nào giải thích với thằng bé chuyện cô biến mất không thấy người đây.
Còn chuyện tin đồn Phượng Cẩn Niên nói sau đó, Đường Cửu Cửu hoàn toàn không nghe thấy, trong đầu chỉ không ngừng quay, bản thân lập tức sẽ gặp mặt con trai!
Nhưng mà, ngay cả phần quà tặng đều không mang cho con trai, chính là tay không đến, phải làm sao đây?
Phượng Cẩn Niên thấy cô đứng hình ở đó, lại cũng không giống như đối thoại thành thạo lưu luyện mà vừa nãy nói với mình, tâm trạng hình như có hơi lo âu, chỉ cần nghĩ cũng đã biết là vì sao, đây chính là bởi vì sắp gặp mặt con trai, không biết làm thế nào giải thích với con trai chuyện cô biến mất không quan tâm con mấy năm nay.
Ha~ đáng đời!
“Cha, con về rồi.” Một giọng nói trẻ con vang lên, cơ thể Đường Cửu Cửu lập tức đông cứng ở đó, như thể chuyển động chậm chạp, đầu cô từ từ quay qua.